Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
U ám, băng lãnh, âm trầm!
Đây là một tòa đại lao tạm thời giam giữ biến chủng, toàn thân Trương Nhất đều là máu tươi, hai tay bị xích sắt còng lại, như là chúa Giê-xu bị đính ở trên thập tự giá. mũi thuốc tiêu trừ làm cho vết thương trên người càng ngày càng nặng, tình huống này làm hắn cực kỳ không xong, mí mắt trầm trọng hầu như không ngẩng lên nổi.
"Loảng xoảng ~ "
Cửa sắt nặng nề bị mở ra, một nữ tử mặc màu đen, vóc người mạn diệu đi vào cùng vài tên nhân viên của EVO. Thanh tú đẹp đẽ hơi nhíu mày lại, trên gò má hiện lên lãnh ý nhàn nhạt, da dẻ trắng nõn như ngọc.
Chờ người nữ nhân này đi tới phụ cận thì, Trương Nhất mới nhìn rõ dung mạo của nàng, không khỏi ngạc nhiên: "Sao ngươi lại tới đây?" Lập tức tự giễu cười ha hả, "Ta đã hiểu, ta đã hiểu, thì ra là ngươi mật báo!"
Trên mặt Tiết Nam mang theo vẻ áy náy: "Trương Nhất, xin lỗi, ta không muốn như vậy, nhưng ta thực sự không muốn trở về nữa."
Trương Nhất không nói lời nào, chỉ lạnh lùng nhìn nàng chằm chằm, nếu không phải vì thân thể bị trói lại, hắn nhất định sẽ bóp chết người nữ nhân này, đem thống khổ trên người mình trả lại cho nàng gấp bội.
"Ngươi biết không, ta ở khu năm cũng không có tốt chút nào, muốn sinh tồn ở nơi đó thực sự rất khó khăn, ta thật vất vả mới nối được quan hệ với trưởng bộ ARR khu năm bộ, nhưng hắn cũng là tên biến thái cuồng ngược đãi."
Tiết Nam chẩy đầy nước mắt, vén tay áo lên, lộ ra từng hàng dấu vết, mắt đã ươn ướt, "Những thứ này đều là bị súc sinh kia dùng răng cắn xé ra, khu năm đối với ta mà nói chính là Địa Ngục, ta thật vất vả mới có thể có cơ hội rời đi chỗ đó, dù cho có bỏ ra bất kỳ giá nào, ta cũng sẽ không tiếc!"
"Cho nên ngươi liền bán đứng chúng ta, dùng chúng ta làm thẻ đánh bạc đổi lấy việc ngươi ở lại Tổng Bộ EVO phải không?" hai mắt Trương Nhất nổ ra đầy lửa giận, giống như là muốn nuốt sống huyết nhục của Tiết Nam.
Tiết Nam cúi đầu thầm chấp nhận, lập tức lại ngẩng đầu, biện giải cho mình nói: "Ta không nghĩ đến muốn giết ngươi, ta chỉ nói với bọn họ, Ngô minh chính là Lăng Tu, cũng không có tiết lộ ngươi là biến chủng."
"Ha ha ha... không lẽ ta còn phải cảm tạ ngươi không có tố cáo ta sao?"
Trương Nhất lớn tiếng cười nhạo, "Thảo nào những người khu năm đó luôn nhằm vào ngươi, Tiết Nam ta cho ngươi biết, con mẹ nó ngươi chính là một đầu bạch nhãn lang. Ngươi đã quên sao, trước đây mọi người cũng hoài nghi ngươi sát hại Cát Lỵ Lỵ, muốn báo thù thay Cát Lỵ Lỵ, là ai là người thứ nhất đứng ra bảo vệ ngươi? Ở trên đường đến Huyễn Thành, gặp được bao nhiều nguy hiểm như vậy, là ai bảo vệ ngươi, bảo vệ mọi người chúng ta?"
Tiết Nam chẩy nước mắt như mưa: "Ta chưa từng quên, là Lăng Tu, nếu không phải vì có Lăng Tu, ta đã sớm chết ở trên đường, căn bản không khả năng đi tới Huyễn Thành, nhưng ta thật không có cách nào a."
"Đi mẹ ngươi ~ , đồ lang tâm cẩu phế, đừng có ở chỗ này giả mù sa mưa nữa, cút, lão tử cũng không muốn gặp lại ngươi dù chỉ một khắc, cút cho ta!"
Khóe mắt của Trương Nhất như sắp nứt ra, hắn chưa từng nghĩ tới Tiết Nam sẽ đâm một đao ở phía sau lưng bọn họ, nếu là một người xa lạ thì liền thôi, nhưng hết lần này tới lần khác lại là người bọn hắn tín nhiệm, từng là đồng bạn hoạn nạn có nhau, hơn nữa còn là bạn học, ngày xưa loại đau này nó sâu tận xương tủy, thâm nhập vào tận linh hồn.
"Oành ~ "
Một người nhân viên của EVO lộ vẻ ngoan sắc, dùng báng súng hung hăng quất một cái vào bụng Trương Nhất, cũng uy hiếp nói: "Là một tù nhân phạm biến chủng, cũng dám lớn lối cuồng vọng nói chuyện với chúng ta như vậy." Lập tức lại níu lấy tóc Trương Nhất, lạnh lùng nói, "Nói chuyện đàng hoàng cho ta, bằng không ta cắt bỏ đầu lưỡi của ngươi, có nghe hay không?"
"Phi ~ "
Trương Nhất phun một bãi nước miếng hòa với máu loãng vào trên mặt nhân viên của EVO này, hung tợn nói: "Lấy móng vuốt chó này ra cho lão tử!"
"Được được được, ta xem ngươi không vào quan tài thì không rơi lệ đây mà!"
Người nhân viên của EVO này đưa tay lau nước bọt trên mặt, vẻ mặt càng thêm âm hàn, lập tức từ lấy ra một cái cây sắt bên trong chậu than đang cháy đỏ bừng, không nói hai lời liền khắc vào ngực Trương Nhất.
"Két ~ "
Cây sắt đỏ bừng vừa tiếp xúc với huyết nhục, nhất thời liền vang lên thanh âm làm người ta tê dại da đầu, địa phương tiếp xúc càng có khói trắng bay lên, một mùi khét tràn ngập ở trong không khí.
"A ~" Trương Nhất thê lương kêu thảm thiết.
"Thế nào? Thư thoải mái không? Nếu không thoải mái, ta đây còn có cái đồ chơi khác, bảo đảm có thể để cho ngươi sống không bằng chết." Người nhân viên của EVO cười lạnh nói.
Trương Nhất bị hành hạ đến gần như ngất đi, đầu vô lực gục xuống, không hề có chút tinh khí thần nào.
Hắn gian nan thanh âm khàn khàn hỏi: "Ngươi... Ngươi tên là gì?"
"Hỏi ta tên, muốn báo thù sao? Tốt, ta cho ngươi biết, ta gọi là Trần Xa, là người phụ trách căn nhà tù này, người đi vào nơi này, đều phải \ gọi ta là gia gia, bởi vì ở chỗ này, ta muốn ngươi sống các ngươi liền sống, các ngươi phải chết thì các ngươi phải chết!"
Người nhân viên của EVO cắn răng nghiến lợi nói, "Muốn tìm ta báo thù? Kiếp sau ngươi cũng làm không được."
Nói xong, lại lấy cây sắt cháy đỏ bừng nhấn vào trên người Trương Nhất.
Tiết Nam ngăn cản: "Trần ca, nhìn ở phân thượng của tiểu muội, ngươi cũng đừng chấp nhặt với hắn có được hay không?"
"Hắc hắc... Nếu Tiết mỹ nữ lên tiếng, ta cũng không dằn vặt hắn, được rồi, ngày mai mời ngươi ăn cơm, coi như là ăn mừng cho ngươi, cũng hoan nghênh ngươi trở thành một thành viên trong chúng ta, công tác ở dưới tay Diêu lão đại, tuyệt đối sẽ có tiền đồ vô lượng, Diêu lão đại là người đứng đầu “U Linh”, các đại nhân khác cũng phải nghe hắn." Trần xa cười nói.
Tiết Nam khẽ vuốt cằm, nhẹ nhàng lên tiếng "Ân" .
Lập tức xoay người, mặt hướng Trương Nhất, lau khô nước mắt trên mặt, nhãn thần kiên quyết cùng đầy lãnh ý: "Trương Nhất, ta cũng không kỳ vọng các ngươi có thể tha thứ cho ta, ta càng cảm thấy ta không có làm sai, Huyễn Thành là xã hội nhân loại, tuyệt không cho phép biến chủng ăn thịt người tồn tại, ngươi và Lăng Tu cũng không nên tới đây, bên ngoài mới là địa phương thuộc về các ngươi."
"Cút..."
Trong yết hầu Trương Nhất phát ra một tiếng khàn khàn mà đầy phẫn hận.
"Ta sẽ rời đi, vì là bằng hữu, ta cùng sẽ cho ngươi một lời khuyên, nếu mà biết Lăng Tu ở đâu thì hay nói ra ngay, như vậy ngươi là có thể chịu ít tội một chút."
Từ lúc mới bắt đầu còn có chút hổ thẹn đến bây giờ, thì đã hoàn toàn tâm ngoan thủ lạt rồi, Tiết Nam đã bị Huyễn Thành đồng hóa, nhận định biến chủng và nhân loại là hai cái quần thể thế bất lưỡng lập, từ trình độ nào đó, nàng cảm giác mình là người quân pháp bất vị thân, là người chính nghĩa.
*
Bên kia, Lăng Tu và Dương Thi Vân thì lại ngồi xuống, cô gái lúc trước thì bưng trà nóng tới.
Nàng hướng Lăng Tu hào phóng giới thiệu bản thân: "Ta gọi là Thanh Tâm, cùng Vân tỷ đi phi cơ trực thăng đi tới Huyễn Thành, Vân tỷ có năng lực thực vật, có thể tùy tâm sở dục khống chế thực vật, sau khi đi tới nơi này liền trở thành một trong mười hai Đại “U Linh”.