Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Các loại chậu hoa được trưng bày ở đó, không khí tươi mát, được đầy màu sắc bao phủ, giống như là đi tới trong rừng rậm mộng ảo, mà nơi này, thật ra lại là một căn phòng.
Trương Nhất hư nhược nằm ở trên giường, một mũi thuốc khôi phục để cho vết thương trên người hắn khép lại, thế nhưng ảnh hưởng của mũi thuốc tiêu trừ vẫn còn chưa tiêu tán, để cho hắn nhìn giống như là một người mắc trọng bệnh tiều tụy không chịu nổi, sắc mặt tái nhợt, ngay cả hai cánh môi thật dày cũng trở nên trắng bệch.
Thanh Tâm đi đến, bưng thịt dê đặt ở trên đầu giường.
Vừa nhìn thấy thịt sống, Trương Nhất lập tức bò thân thể qua, nắm thịt dê ăn như hổ đói.
"Ăn từ từ, không ai giành với ngươi!"
Lăng Tu nhìn Trương Nhất, hắn sợ Trương Nhất làm Thanh Tâm sợ, dù sao đó cũng là thịt dê sống, còn mang theo máu tươi, Trương Nhất ăn cơm như ác quỷ ăn thịt vậy.
"Sát, lần sau nếu đổi thành ngươi thử xem, khẳng định ngươi ăn cũng không khá hơn chút nào đâu." Trương Nhất nói, bởi vì trong miệng chất đầy thịt dê, dẫn đến không đọc rõ được từng chữ.
Lăng Tu thẹn thùng một trận, hắn biết được khi bị bản năng khống chế, thì dường như cũng không hơn so với Trương Nhất chút nào.
Sau khi thịt dê xuống bụng, Trương Nhất nhất thời cảm thấy đã có sức sống trở lại, nhìn Thanh Tâm tấm tắc lấy làm kỳ là nói: "Trên đời này thực sự là khó có thể dự liệu, không nghĩ tới ở Huyễn Thành mà còn có thể gặp phải Thanh Tâm muội tử, ta cảm giác thời gian như đảo ngược vậy."
"Xì ~ "
Thanh Tâm khẽ cười: "Nơi này cũng không phải là Thành Giang Tây, được rồi, mũi thuốc tiêu trừ này còn có thể duy trì tác dụng liên tục một ngày, ngươi phải xuống giường đi lại nhiều, nghe nói mũi thuốc tiêu trừ này có tác dụng phụ, trước đây có biến chủng bị tê liệt toàn thân."
"Ai nha, ta nói này Thanh Tâm muội tử, ngươi phải nhiều suy nghĩ một chút cho cảm thụ của ta chứ, ngươi nói như vậy không sợ toát mồ hôi lạnh rồi bị cảm mạo sao."
Trương Nhất lộ ra thần tình hoảng sợ, lập tức lại cười hắc hắc nói, "Xuống giường đi lại nhiều thì có thể, nhưng phải cần có người nâng, Lão Lăng là nam, để cho hắn nâng ta đi lại thì cảm giác nó không hợp lý cho lắm, nếu không thì làm phiền Thanh Tâm muội tử chút được không?"
"Ba ~ "
Lăng Tu hung hăng vỗ bắp đùi của hắn một cái, hắn quả thực chính là một đầu ngựa đực, nhìn thấy gái xinh đẹp thì sẽ nhẩy loạn lên mà.
"Ngao ô ~ "
Trương Nhất phát ra một tiếng gào thét đau nhức, rất là khó chịu trừng mắt nhìn Lăng Tu: "DCM , ngươi làm gì?"
Lăng Tu không thèm nhìn hắn, đứng lên, xoay người hướng Thanh Tâm, hỏi: "Xin hỏi Dương tiểu thư đi đâu rồi?"
"Vân tỷ đi tham gia hội nghị “U Linh”, hiện tại hẳn là đang trên đường trở về rồi?." Thanh Tâm thành thật trả lời.
"Mẹ, nhất định là thương thảo làm sao bắt của chúng ta đây mà."
Trương Nhất nhăn mày lại, "Được rồi Lão Lăng, ngươi biết thân phận của chúng ta tại sao lại bi bại lộ không?"
Lăng Tu nhìn hắn.
"Là Tiết Nam, cái người đàn bà vong ân phụ nghĩa kia, nàng vì có thể ở lại Tổng Bộ EVO trở thành một nhân viên của EVO, cũng không them đắn đo mà đem chúng ta ra bán." Trương Nhất cắn răng nghiến lợi nói, hắn hận Tiết Nam đến ngứa răng.
"Sao lại có thể là nàng?" Lăng Tu trợn to hai mắt, lộ ra biểu tình kinh ngạc.
"Thế nào mà lại không thể là nàng? Đúng vậy, ta cũng rất muốn biết thế tại sao lại là nàng, làm sao có thể là nàng!"
Trên mặt Trương Nhất lộ ra vẻ thống khổ, "Chúng ta tín nhiệm nàng như vậy, không có ẩn dấu bất kỳ bí mật nào đối với nàng, nhưng nàng lại vì thượng vị mà không tiếc hi sinh chúng ta, Lão Lăng ngươi biết không, ở khi bị nhốt trong đại lao nàng còn đi gặp ta, dùng cái loại tư thái cao cao tại thượng, để cho ta hận không thể uống máu của nàng ăn nàng thịt, nếu như trước đây biết mà biết nàng là người như vậy, thì để cho nàng đi tìm chết rồi, mẹ nó, tên biến thái chết đúng là công cốc, dùng mạng của hắn cứu một con bạch nhãn lang."
Để cho người đau lòng và cừu
Lăng Tu chậm rãi nắm quả đấm lại.
Thanh Tâm nghe được thì như lọt vào trong sương mù, cũng không có chen vào.
Một ngày sau đó, Trương Nhất đã khôi phục triệt để.
Lăng Tu cũng không muốn đợi nữa, nhưng hiện nay đã biết Tiết Nam mật báo, như vậy mục đích hắn đến Tổng Bộ cũng bị Diêu Chấn Vũ biết, sợ là trung tâm nghiên cứu đã bố trí xong thiên la địa võng, vậy cũng chỉ có thực hành phương án thứ hai—— thả ra biến chủng trong Tổng Bộ EVO.
"Trong đại lao của tập đoàn evo giam giữ hơn hai trăm biến chủng, biến chủng cấp S có mười tên, toàn là tên có tiếng xấu, chuyên dùng nhân loại làm thức ăn, sau khi bắt thành công, bị Diêu Chấn Vũ giam ở trong một phòng giam nhỏ bằng quan tài." Dương Thi Vân giới thiệu tình huống đại lao.
"Không đúng a, nếu là cấp S, thiết quan tài này làm sao có thể giam được bọn họ?" Trương Nhất không hiểu dò hỏi.
"Diêu Chấn Vũ là người đứng đầu “U Linh”, thực lực của hắn là mạnh nhất không thể nghi ngờ."
Dương Thi Vân chậm rãi giải thích, "Dùng năng lực của hắn ngưng kết thành quan tài, coi như là biến chủng cấp S cũng không cách nào phá vỡ, ngoài ra, bên trong quan tài còn có đầy gai nhọn, nằm ở người ở bên trong chỉ có thể bảo trì tư thế nằm ngang, hơi có những động tác khác, cũng sẽ bị gai nhọn này đâm bị thương."
"Ta xỉu, động một cái cũng không thể động, chỉ có thể nằm ngửa, vậy đơn giản chính là sống không bằng chết a!" Trương Nhất kinh ngạc thất sắc nói, vùa tưởng tượng một chút cái loại tình cảnh này, hắn đã cảm thấy sắp hít thở không thông.
Lăng Tu nhíu lông mày lại: "Bọn họ sinh tồn thế nào? Ta là nói, bình thường đút đồ ăn cho bọn hắn thế nào?"
"Chỉ cung cấp nước cho bọn hắn, không cần đút đồ ăn, để bọn họ tự sinh tự diệt." Dương Thi Vân nói.
"Con mẹ nó trả trách tất cả đều nói, biến chủng bị bắt tới đây, sợ rằng mỗi một phút mỗi một giây đều là dày vò đối với bọn họ, còn không bằng dùng một đao giải thoát giúp bọn hắn!" Trương Nhất cảm thấy căm phẫn thay bọn họ.
"Trung tâm nghiên cứu cách mỗi một đoạn thời gian đều cần rút ra huyết dịch từ trên người bọn họ, cho nên bọn họ mới có thể bị giam áp đến nay." Thanh Tâm lên tiếng giải thích.
"DM!"
Trương Nhất cảm thấy những biến chủng này quá đáng thương, quả thực giống như những con gấu bị nuôi lấy mật khi tai nạn còn chưa phát sinh, ngực bị cắm một cái ống, sau đó cách mỗi một đoạn thời gian thì bị lấy mật gấu.
Bầu không khí nhất thời yên lặng xuống, một lúc lâu Dương Thi Vân mới hướng Lăng Tu, môi đỏ mọng khẽ mở nói: "Lăng Tu, thực sự các ngươi dự định tính thả ra đám biến chủng này?"
Lăng Tu gật đầu: "Chỉ có làm như vậy, mới có thể phân tán lực lượng của Tổng Bộ EVO, ta mới có cơ hội cứu muội muội của ta ra từ trong trung tâm nghiên cứu."
"Cửa vào trung tâm nghiên cứu ở tập đoàn evo tổng bộ, lão bản Vũ Văn Phục của tập đoàn là một người phi thường thần bí, chỉ có Diêu Chấn Vũ ra mắt, nhưng nghe nói Vũ Văn Phục cũng là người sinh hóa, thuộc về năng lực hệ tinh thần, có thể sử dụng ý niệm tiến hành công kích." Dương Thi Vân cau chân mày lại, có chút lo lắng.
"Ý niệm công kích? Đó không phải là năng lực giống của Lão Lăng sao?" Trương Nhất kinh ngạc nhìn phía Lăng Tu.
Lăng Tu phức tạp cười: "Lực lượng tinh thần của ta lúc thì linh lúc thì mất linh, nắm không ra, nếu Vũ Văn Phục có thể vận dụng loại năng lực này như thường, thì không thể nghi ngờ hắn là một đối thủ rất đáng sợ."