Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 487 - Chương 488: Hành Động Bắt Đầu

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 488: Hành động bắt đầu

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Màn đêm bao phủ, toàn bộ thế giới lâm vào một mảnh đen tối!

Lăng Tu và Trương Nhất đều đổi lại một bộ quần áo màu đen của nhân viên EVO, chuẩn bị mượn màn đêm yểm hộ lặng lẽ mò vào đại lao giam biến chủng. Lần hành động này Dương Thi Vân cũng không có tham gia, dù sao cũng vẫn chưa dự đoán được kết quả sẽ như thế, Lăng Tu còn cần có cái chỗ ẩn thân ở Tổng Bộ EVO, nếu Dương Thi Vân bại lộ lúc này, không thể nghi ngờ là không sáng suốt chút nào.

Buổi tối yên tĩnh, tình cờ có một đội nhân viên EVO đi qua, rọi đèn pin mọi nơi, tìm kiếm người khả.

Vì để tránh bại lộ, Lăng Tu và Trương Nhất liền đi theo phía sau đội nhân viên này, đổi trang phục biền thành một thành viên trong số bọn họ.

Đương nhiên, người ở phía sau cùng của đội ngũ kia đã bị tấn công một cách lặng yên không tiếng động, Lăng Tu nắm cổ của hắn để cho hắn đi trước, đám nhân viên EVO phía trước nếu mà không dừng cước bộ lại quay đầu lại nhìn kỹ, thì sẽ cho là hắn đang đi, mà không phải là hai chân bị treo ở trên không, phiêu động như u linh.

Đang đi, tên dẫn đầu đột nhiên khua tay một cái, ý bảo cả đội ngũ dừng lại.

Hắn cầm điếu thuốc ngậm lên môi, sau khi thôn vân thổ vụ một lát, liền oán trách nói: "Mẹ nó, hai cái biến chủng này trốn đi đâu rồi, tìm kiếm một ngày một đêm rồi, thật sự cũng không phát hiện một cọng lông, cấp trên lại làm chặt như vậy, còn không cho nghỉ ngơi."

"Đúng vậy, chúng ta đã hai ngày hai đêm chưa được chợp mắt, lại tiếp tục như vậy, thì có thể còn chưa tìm thấy hai biến chủng kia, thân thể chúng ta đã suy sụp trước rồi." Đội phó lập tức phụ họa.

Đội viên còn lại cũng gật đầu, thâm tán thành.

"Đội trưởng, chúng ta nên kiến nghị lên phía trên, không có khả năng tiếp tục làm như thế này."

"Đúng vậy, chúng ta là người, cũng không phải là người máy, công tác như vậy một ngày một đêm, ai chịu nổi a."

"Còn tưởng rằng lên làm nhân viên EVO thì có thể tốt hơn một chút, không nghĩ tới nó còn khổ hơn so với ở bộ ARR."

...

Oán thanh nổi lên bốn phía, không có một người không ôm oán hận.

Tên dẫn đầu hút hết thuốc thật nhanh, sau đó ném đầu mẩu thuốc lá xuống đất đạp mấy cái: "Quên đi, càu nhàu thì được, lần này lão bản tự mình hạ tử lệnh, đừng nói là Âu Dương lão đại của chúng ta, ngay cả Diêu lão đại cũng không dám cãi lời, chúng ta là những tôm tép cũng chỉ có chấp hành, thay vì oán giận, không bằng chúng ta hãy khẩn cầu đừng đụng đến hai biến chủng này thì hơn."

"Vì sao? tìm được sớm một chút chúng ta là có thể nghỉ ngơi sớm một chút ma!" Đội phó nghi ngờ hỏi.

Tên dẫn đầu trực tiếp vỗ ót của tên này, mắng: "Ngu xuẩn, ngay cả k-88 cũng chết ở trong tay bọn họ, chúng ta gặp phải bọn họ chẳng phải là trứng gà ném đá hay sao, bộ muốn chết hay sao."

"Đúng đúng đúng, đội trưởng nói rất đúng, nếu ai gặp phải bọn họ trước, vậy khẳng định sẽ bị biến thành bia đỡ đạn." Đội phó lập tức ý thức được vấn đề, người không vì mình trời tru đất diệt, bọn họ cũng không muốn vứt bỏ tính mệnh này của mình.

Lăng Tu và Trương Nhất thì lẳng lặng nghe bọn họ đối thoại, một người nhân viên của EVO đột nhiên nói: "Đội trưởng, sao lại có nhiều hơn hai người vậy?"

Hơn hai người? !

Lời này vừa ra, mọi người cũng hít một hơi khí lạnh, tiến vào tình trạng báo động.

Đã có người nhanh chóng đếm qua một lần, cuối cùng phát hiện nhiều hơn hai người ở phía sau đội ngũ, hai người đang đầu, vì có ánh đèn pha, làm cho không người nào có thể thấy rõ được dung mạo.

"Bá bá bá ~ "

Khẩu súng đồng loạt nâng lên, như lâm đại địch.

Tên dẫn đầu toát ra mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, lớn tiếng kêu lên: "Các ngươi... Các ngươi là người nào?"

Nếu đã bị phát hiện, Lăng Tu và Trương Nhất cũng sẽ không ngụy trang nữa.

Trương Nhất bẻ các đốt ngón tay phát ra thanh âm "Ca ca" rung động, đi ra, trên mặt lộ ra một nụ cười: "DCM, các ngươi hảo hảo nói chuyện phiếm cũng không đượcah, không nên đếm số lượng làm gì? Cái này được rồi, chỉ có thể giết hết các ngươi thôi!"

Biến chủng? !

Tên dẫn đầu kinh hãi, một giây kế tiếp, liền quát một tiếng: "Nổ súng, nhanh nổ súng!"

Nhưng khi hắn vừa dứt lời, một thân ảnh như một đạo thiểm điện màu đen lao lên, vẽ ra hai quỹ tích màu đỏ tươi trên không trung, đi qua trước mặt từng người bọn họ, như gió như điện, không tới nửa giây, liền dĩ nhiên đã dừng lại ở sau lưng của bọn họ.

Hết thảy đều im ắng không tiếng động, chỉ có ngón tay của hắn chảy từng giọt máu đỏ tươi rơi xuống đất!

"PHỐC PHỐC PHỐC ~ "

Mười mấy người này trợn tròn hai mắt, yết hầu phun máu, khàn giọng kêu thảm ngã xuống trong vũng máu.

Lăng Tu quay người lại, cúi đầu đạm mạc nhìn bọn họ, con ngươi màu đỏ tươi sắc từ từ lui đi xuống, hắn không muốn giết những người này, dù sao đây cũng chỉ là một đám râu ria, thế nhưng lại không thể không giết, chỉ có để cho bọn họ vĩnh viễn câm miệng, hành tung của hắn và Trương Nhất mới không bị bại lộ.

"Lão Lăng, thân thủ của ngươi quá kinh khủng rồi, ca thấy được mà lòng phun đầy hàn khí." Trương Nhất nuốt nước miếng một cái nói.

Hắn rốt cuộc phát hiện, thực lực của Lăng Tu đã trở nên mạnh hơn, không chỉ có thể tự do giải phóng trạng thái biến chủng, mà còn có thể bảo trì ý thức.

Lăng Tu tức giận trắng mắt liếc hắn một cái: "Đừng nói nhảm nhiều như vậy, đi mau!"

"Biết rồi!" Trương Nhất nhíu mày, bày ra một bộ dáng vẻ vô tội.

"Reng Reng Reng ~ "

Đúng lúc này, một thanh âm tựa như đồng hồ báo thức buổi sáng vang lên chói tai, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong tay tên dẫn đầu đang cầm một cái còi báo động màu đen, này còi báo động lóe ra đèn đỏ, thanh âm truyền tới từ cái này.

"Con mẹ nó, hỗn đản này không chết sao?" sắc mặt Trương Nhất chợt biến, cái còi báo động này vang lên thì không thể nghi ngờ gì nữa hành tung của bọn họ đã bị bại lộ.

Thần tình Lăng Tu đông lạnh: "Đi!"

Không nói hai lời, nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Thế nhưng, sau khi còi báo động vang lên, khu vực này liền nhộn nhịp hẳn lên.

Là tiếng bước chân, tiếng lo lắng quát mắng, còn có một cái phi cơ trực thăng chẳng biết bay ra từ nơi này, thanh âm cánh quạt xoay tròn vang vọng trong bầu trời đêm, quấy lên kình phong vũ động.

"Không tốt, chúng ta bị cái phi cơ trực thăng khóa rồi!" Trương Nhất kêu lên.

Hai người bọn họ đều bị ánh đèn của phi cơ trực thăng bao phủ, tựa như thoáng cái đi từ chỗ tối tới chỗ sáng, không có chút cảm giác an toàn nào.

Lăng Tu nhìn lại, chỉ đón nhận cường quang chói mắt, con ngươi màu đỏ tươi sắc hiện lên, vẻ mặt tán lộ ra lệ khí nồng nặc. Một giây kế tiếp, quả thực như lang cúi người chạy lên, mượn các cục nóng điều hòa lắp bên ngoài kiến trúc không ngừng hướng bay vọt lên không trung.

Người điều khiển phi cơ trực thăng còn chưa phản ứng kịp, Lăng Tu đã rơi vào đầu phi cơ trực thăng, thiết quyền mang theo uy thế vô cùng hướng về phía kính chắn gió của phi cơ trực thăng.

"Loảng xoảng keng ~ "

Mảnh vụn thủy tinh văng khắp nơi, một cái lỗ thủng xuất hiện, sau đó một bàn tay to chui qua lỗ thủng này, níu lấy cổ áo người điều khiển, đưa hắn đi ra ngoài.

"A ~ "

Người điều khiển phát ra một tiếng hét thảm rơi tự do từ trên không trung xuống mặt đất, Lăng Tu nhảy ra, phi cơ trực thăng thì mất đi cân đối rơi xuống, đánh vào một căn nhà sau đó "Oành" một tiếng nổ tung, một đám mây hình nấm bay lên trời, nhiệt độ cao cuồn cuộn thiêu cháy da thịt...

 

 

Bình Luận (0)
Comment