Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
"Trốn!" Vương Thư Hoàn quyết định thật nhanh, phát ra một tiếng gầm trầm thấp.
Thành viên Đội pháo hôi coi như là đã quen, liền tìm xe cộ bỏ hoang che chắn để trốn.
Lăng Tu phản ứng cũng không chậm, vọt tới phía sau một chiếc xe MiniBus gần nhất.
"Ta DCM nó, ngày hôm nay chúng ta ra cửa quên xem lịch sao? Lại gặp phải một đầu tang thi Bạo Quân!"
Hòa Thượng không nhịn được oán giận, sau đó chậm rãi thò đầu ra, tỉ mỉ quan sát con S2 này một phen, sau đó lùi về đầu, trên mặt tràn đầy thần sắc kinh hoảng, "Thực sự là trúng số độc đắc, còn là Bạo Quân tang thi tiến hóa hai lần."
"Hoàn ca, sao... Làm sao bây giờ?"
Thân thể Lão Bát run cầm cập, ngay cả tóc giả trên đầu cũng bởi vì run rẩy mà rơi xuống, lộ ra mái tóc thưa thớt trên đầu.
Những người còn lại cũng đều nhìn về phía Vương Thư Hoàn, chờ hắn quyết định.
"Bình tĩnh ở im đó, không nên khinh cử vọng động, đầu Bạo Quân tang thi này cũng không có phát hiện chúng ta."
Vương Thư Hoàn ngưng trọng nói, Bạo Quân tang thi này không bị nỗ bắn bị thương, đao chặt không chết, tang thi như vậy quả thực là một bóng ma to lớn, bọn họ ngoại trừ né tránh rất xa, và cầu khẩn nó không phát hiện bọn họ, thì không có cách nào khác.
Những lời này lại rất có tác dụng, đúng vậy, Bạo Quân tang thi không có phát hiện bọn họ, bằng không sớm đã phát cuồng xông tới rồi, nói không chừng chỉ cần yên lặng trốn một hồi, là nó sẽ rời đi.
So với việc bọn họ, Lăng Tu là bình tĩnh nhất, hắn đang buồn bực tại sao thời điểm mình ở thấy đầu tang thi này thì trong đầu tại sao hiện lên cái từ "S2" này, hắn cảm thấy đó là một bộ phận ký ức của hắn.
Xuyên thấu qua cửa sổ xe nhìn lại, con S2 này đi tới bên này thì ngừng lại, nó ngửi một cái, lập tức phát ra tiếng rống giận.
Thân thể Lăng Tu rùng mình, lúc này đang có gió thổi từ phía con sông kia qua, thổi khí tức người sống trên người bọn họ đến trước lỗ mũi S2, S2 mặc dù không có thấy được người sống, nhưng nó đã xác định chung quanh đây có người sống.
"Nó... Nó hình như phát hiện chúng ta!" Lão Bát run giọng nói, cái trán đầy mồ hôi hột.
"Đánh rắm, chúng ta đang trốn thật tốt, nó làm sao biết chúng ta ở đây." Hòa Thượng không muốn tin S2 phát hiện bọn họ.
Mặt Tiểu Bì lộ vẻ cay đắng: "Ta... Ta vừa mới vừa mới thả một cái rắm, bị gió thổi một cái, có thể bị nó nghe thấy hay không?"
"Ngươi cái tên lợn chết này, đã nói ngươi đừng ăn nhiều như vậy, nếu bởi vì ngươi mà hại mọi người chúng ta, bổn đại gia cho dù chết cũng muốn dùng tảng đá nhét vào lỗ nhị của người.
"Như vậy không phải là quá hung tàn sao?, cúc hoa của ta sẽ nỡ rộ thành hoa hướng dương mất." Tiểu Bì phàn nàn nói.
"Như vậy không tốt hơn sao, có thể thả rắm tốt hơn!" Lão Bát lúc này cũng bất thình lình chen vào một câu.
"Tất cả câm miệng!"
Vương Thư Hoàn quát khẽ nhắc nhở, "Nó đi tới hướng chúng ta rồi!"
Tất cả mọi người đều nín thở, chỉ thấy đầu S2 này đang đi tới hướng bọn họ, hai cái chân lớn như cái cột, bắp thịt trên đùi rắn chắc tựa như thép tấm vậy, từng tiếng gầm nhỏ phát ra từ trong yết hầu, càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng thấm lòng người, cái loại khí tức âm sâm này bao phủ ở mỗi người.
Khi S2 tới gần, trong lòng của mọi người hầu như sắp xong rồi, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, chân càng không ức chế được mà phát run.
Nhưng mỗi người đều là nhân tinh, có người lặng lẽ mở cửa xe bò vào trong xe, có người thì chui vào dưới xe.
Lăng Tu lợi dụng một chiếc xe MiniBus, cũng đủ lớn, hắn luôn bảo trì khảng cách cùng S2, cứ như vậy S2 liền không cách nào phát hiện ra hắn.
Trên đầu S2 trần trùng trục, một cọng lông cũng không có, mắt màu rám nắng, vai rắn chắc dày rộng, nhìn qua thì tựa như một cái bức tường thật dày. Đi lại không phải là rất nhanh, hơn nữa nó còn đang sưu tầm tung tích người sống, tốc độ lại càng không nhanh.
Có thể nghe thấy được khí tức người sống nhưng không cách nào thấy được tung tích người sống, khiến cho hắn không ngừng phát ra tiếng gầm gừ.
Tiểu Bì dưới xe đang ở vẽ chữ thập trước ngực, ngoài miệng thì niệm "A Di Đà Phật".
Bên cạnh Lão Bát hướng hắn "Hư" "Hư", gọi hắn ngậm cái miệng lại, đừng phát sinh bất luận cái động tĩnh gì, sau đó vừa chỉ phía trước.
Tiểu Bì giương mắt vừa nhìn, một đôi chân to rắn chắc đang đứng ở phía trước, móng chân màu đen nhánh bén nhọn không gì sánh được, như là một đôi móng hùng, đó là chân của Bạo Quân tang thi, đang ở cách hắn không tới nửa mét, nói cách khác, lúc này Bạo Quân tang thi liền đứng ở rất gần xe hắn trốn.
Tê...
Nhịn không được cũng hịt một hơi lương khí, Tiểu Bì đổ mồ hôi lạnh toàn thân.
Vừa bị kinh sợ, cửa cống phía dưới nhất thời không cách nào khống chế được, mở cống phóng khí.
"Bủm ~ Bủm"
Một tiếng rắm du dương vang lên, âm điệu từ tục tằng đến dài nhọn, cuối cùng như tiếng ruồi muỗi kêu. Tiếng này tựa như sấm sét vậy rất chói tai, rung động màng tai.
Trên mặt Lão Bát và Tiểu Bì nhất tề biến sắc, trong đầu chỉ hiện lên một cái từ: Xong!
Vương Thư Hoàn và những người khác cũng đều kinh khủng tới cực điểm, rút giây động rừng, điều bọn họ sợ nhất đã xẩy ra.
Cũng vào lúc này, S2 phát ra một tiếng rít gào rung trời, cánh tay rắn chắc hữu lực chợt vung lên, chiếc xe trước mắt đã bị hất bay lên dễ dàng, lộn mấy vòng trên không trung... đánh lên chiếc xe hơi khác, nhất thời biến hình, đã không còn hình dạng.
Mà Lão Bát và Tiểu Bì chỉ cảm thấy chiếc xe trên đỉnh đầu đã không cánh mà bay, ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt vừa lúc đối mắt cùng cúi đầu S2, S2 đang nhe răng vàng đen nhìn bọn hắn chằm chằm.
Da đầu hai người tê dại, huyết dịch trong thân thể giống như là đang đống kết lại.
"Tiểu Bì, bổn đại gia chơi cụ tổ ngươi ah!"
Hòa Thượng bạo phát ra, cầm một thanh cương đao trong tay, kêu một tiếng vọt tới hướng S2, cương đao xẹt ra một đường vòng cung hung hãn, hung hăng chém vào sau lưng S2.
"Khi ~ keng "
Như đánh vào da trâu vậy, phát ra một tiếng trầm đục.
S2 thoáng lảo đảo về phía trước một bước nhỏ sau đó liền đứng vững lại, nghiêng đầu qua nổi giận gầm lên một tiếng, vung cánh tay trái lên, vỗ vào cương đao sau lưng.
Cương đao đã bị cự lực va chạm, một cổ lực bắn ngược liền theo thân đao quay ngược trở về hai tay Hòa Thượng.
Hòa Thượng chỉ cảm thấy hộ khẩu bị chấn đau nhức không gì sánh được, thoáng cái liền lùi lại ra vài chục bước, cuối cùng là ngồi trên mặt đất, cương đao trong tay cũng bay ra ngoài.
S2 nổi giận, cũng không sốt ruột đối phó với Tiểu Bì và Lão Bát, xoay người đi tới công kích Hòa Thượng.
Tuy nói là đi, nhưng tốc độ cũng không chậm, giống như tốc độ một người bình thường chạy trốn vậy, khi tới gần Hòa Thượng thì, trực tiếp căn một cái, như là muốn ăn thịt Hòa Thượng.