Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Hòa Thượng đã luyện qua võ công, như lưu manh lăn ra ngoài trên mặt đất.
S2 tân công thất bại, nhưng không có dừng lại chút nào, chuyển phương hướng một cái, tiếp tục đánh tới hướng Hòa Thượng. Hòa Thượng lại lăn một vòng trên mặt đất, hiểm mà lại không hiểm tránh được lợi trảo của S2, trên người cũng dính đầy bụi bặm, nhìn có chút chật vật.
"Hòa Thượng, bên này!" Một tiếng gào vang lên.
Định nhãn vừa nhìn, là Tiểu Bì và Lão Bát mở ra một chiếc xe vận tải, hai người đã bò đi vào, một người các thì đang lôi kéo một cánh cửa, đang lo lắng gọi hắn tới đây trốn.
Cảm thụ được tiếng gió gào thét phía sau, Hòa Thượng run rẩy một chút, không chút nghĩ ngợi liền sử xuất khí lực bú sữa mẹ chạy đi, sau đó hai chân chợt đạp mặt đất một cái, trực tiếp bay vọt vào.
Tiểu Bì và Lão Bát cấp tốc đóng lại cánh cửa, ba người thoáng cái tiến vào trong hắc ám không thấy được năm ngón tay, còn chưa kịp thở một hơi, thì vang lên một tiếng vang thật lớn, toàn bộ thân xe tải run dữ dội, vô số tia sáng xuyên thấu vào, cánh cửa bị S2 đụng khô quắt biến hình, không có chút hoàn chỉnh nào nữa.
Sauk hi va chạm một cái, S2 cũng không có dừng lại, tiếp tục phát động trùng kích mãnh liệt về chiếc xe.
"Ầm" "Ầm" "Ầm" ...
Cái xe vận tải bị đụng rung động kịch liệt, trượt trên mặt đất năm sáu mét, cái khung xe đang khô quắt lại, ba người bên trong tựa như rơi vào giữa cơn lốc, ngay cả đứng cũng không vững, thân thể không ngừng va chạm kịch liệt với vách thùng.
"Cụ tổ ơi, ngươi đừng ngủ kỹ như vậy, nhanh hiển hiển linh phù hộ tôn tử của ngươi đi mà." Tiểu Bì cầu khẩn với cố cụ tổ.
"Ta không muốn chết a, tùy tiện đến một vị thần tiên đuổi con Bạo Quân tang thi này đi là được a!" thanh âm Lão Bát có chút nghẹn ngào.
"Tất cả câm miệng cho ta?, chết thì chết, có cái gì thì cùng lắm thì ... Ta chơi ~ cụ tổ ngươi, ngươi cái con lợn chết phóng xú thí có đúng hay không, mẹ nó hại chết đại gia ta." Hòa Thượng tục tằng mắng chửi như sấm bên tai.
Tiểu Bì ủy khuất nói: "Cái này không thể trách ta a, ta sợ hãi sẽ không khống chế được phải đánh rắm!"
"Cút!"
Một tiếng ủy khuất mà lại tức giận phát ra từ trong cổ họng.
Mắt thấy xe vận tải sắp bị S2 đập ra, tính mệnh ba người Hòa Thượng sắp khó giữ được, Vương Thư Hoàn cầm nỗ, hướng về phía S2 bóp cò súng.
"Sưu "
Tên nỏ tuy rằng có thể bắn thủng đầu tang thi bình thường, thế nhưng da thịt S2 lại như xe thiết giáp vậy kiên cố không gì sánh được, tên nỏ đánh vào trên người S2 thì bị bẻ gãy, cũng không lưu lại ngay cả một vết thương nhỏ.
Một màn này hoàn hoàn in vào trong tầm mắt Lăng Tu, vô cùng quen thuộc, cái hình ảnh mơ hồ kèm theo một cơn đau nhức ở trong đầu.
Dường như có một nữ hài, ngăn ở phía trước hắn, cũng dùng nỗ công kích một đầu S2.
Hình ảnh kia khắc rất sâu, xúc động linh hồn của hắn, nguyên bản khiếp đảm đối với S2 đã biến mất, kể cả nhu nhược cũng đã tiêu tán, quả đấm của hắn chậm rãi nắm lại, cảm giác cổ lực lượng trong thân thể có đang dần dần tỉnh lại.
Tên nỏ cũng không có để cho S2 buông tha việc va chạm với xe vận tải, Vương Thư Hoàn cắn răng một cái, lấy ra một cây gậy bóng chày từ sau lưng, sau đó xông tới hướng S2. Thành viên còn lại của Đội pháo hôi cũng cầm vũ khí, lao ra từ chỗ núp, phát động công kích với con S2 này.
Nhưng bọn hắn không phải là đối thủ của S2...
S2 có thần trí nhất định phát giác con mồi cũng dám chủ động đánh mình, thì liền phát ra tiếng rống tức giận, vọt mạnh một cái, thân hình khổng lồ như đầu tàu, nhất thời có ba gã Đội pháo hôi phun tiên huyết bay ngược ra ngoài, máu loãng tuôn ra, thoáng cái liền mất đi tính mệnh.
Mùi máu tươi nồng nặc kích thích S2, nó cũng không có sốt ruột đối phó những người còn lại, mà chạy vội tới bên cạnh một thi thể, một tay nắm đầu, một tay kia nắm thân thể, rút ra hai bên, đầu liền tách ra khỏi cái cổ, máu tươi nóng hổi phun tung toé, chiếu vào trên người nó, để cho nó hưng phấn kêu to lên, lập tức sẽ xé bụng ra, móc ra nội tạng dầm dề máu bên trong bỏ vào trong miệng.
"Ực ực... Tê..."
Thanh âm nhấm nuốt huyết nhục lọt vào tai rõ ràng, khiến tất cả mọi người cảm thấy da đầu tê dại.
Cái người chết bị ăn thịt, đúng là Vương Văn Tuấn, hai người khác là Mộng Kỳ và Tiết Thành, một khắc trước còn đang nói chuyện phiếm, ngoại trừ cảm thấy sợ hãi phát ra từ linh hồn, bọn họ còn cảm thấy vô cùng bi thống cùng phẫn nộ.
Thế nhưng S2 cường đại để cho bọn họ không có chút dũng khí chống cự nào, chỉ đành phải nhịn xuống bi thống và phẫn nộ, quý trọng thời gian đồng tranh thủ được cho bọn hắn, lặng lẽ rời khỏi nơi đây.
Nhưng tham lam là bản tính của S2, để cho nó nghe được tiếng bọn Hòa Thượng mở cánh cửa, lập tức dữ tợn gào thét bỏ qua bữa ăn ngon trước mắt hung hăng đánh tới hướng bọn họ.
"Chạy mau!"
Vương Thư Hoàn hướng mọi người, S2 quá mức cường đại, đối chiến cùng nó, thì chỉ cần bị nó hơi đập một cái, nhẹ thì thương gân động cốt, nặng thì tại chết tại chỗ, Vương Văn Tuấn, Mộng Kỳ và Tiết Thành đã dùng tính mạng chứng thực điểm này, còn nữa, bọn người Hòa Thượng đã thoát thân, lúc này không chạy còn đợi khi nào.
Thế nhưng hắn bỏ quên một điểm, đó chính là S2 cao hơn hai thước, tốc độ chạy như điên nhanh hơn bọn họ hơn nhiều.
"Oành" "Oành" ...
S2 đấu đá lung tung, ô tô ngăn ở đường nó đi bị trực tiếp đánh bay.
Đột nhiên, Lăng Tu vốn đang chạy theo đội ngũ thì đoạt lấy cây Lang Nha bổng đầy gai nhọn từ trong một người, rống to một tiếng, xoay người nghênh đón hướng S2.
Vương Thư Hoàn kinh hãi: "Mười bảy ngươi làm gì? Mau trở lại!"
Hòa Thượng cũng hoảng sợ thất sắc, muốn ngăn Lăng Tu lại, lại phát hiện đã chậm một bước, Lăng Tu đã lướt qua bên cạnh hắn.
Chỉ đành phải quay đầu rống to hơn: "Mau dừng lại, đừng làm chuyện ngu xuẩn!"
Lăng Tu lại như bịt tai không nghe thấy, như sói đói xuất kích...
Cảm thụ được này cổ lực lượng dũng mãnh tiến ra, máu tươi trong cơ thể tựa như nước sôi vậy sôi trào hẳn lên, hắn có trực giác mãnh liệt, hắn có thể giết chết con S2 này, hắn có thể cứu đám người này.
Thần tình đạm mạc như băng, thân hình nhanh chóng như gió, nơi đi qua lưu lại từng đạo tàn ảnh.
Tới gần S2 bốn năm thước thì, chân trái khẽ đạp, mạnh mẽ đạp mặt đất, thân thể lập tức nhảy lên không trung, thân thể đột nhiên cuộn mình, hai tay nắm chặt Lang Nha bổng, bằng phương thức rất cuồng bạo vẽ ra một đường vòng cung hung hãn trên không trung, hung hăng đập hướng đầu của S2.
"Ba ~ "
Một thanh âm như vỏ trứng gà vỡ tan vang lên, Lang Nha bổng chế tạo từ sắt thép vỡ nát trong nháy mắt.
Cùng lúc đó, máu tươi đen thùi lùi hỗn tạp với óc như tương hồ bắn toé ra từ đầu S2, thân thể S2 đang vọt tới trước lại như ô tô bị tai nạn giao thông, không khống chế được mà quay cuồng.
Lăng Tu cũng như bị một cái ô tô va chạm, bay vút về phía sau như một quả đạn pháo, nện vào một chiếc xe thể Maserati màu đỏ.
"Oành" một tiếng trầm đục, lực đánh cường đại để cho đầu xe khô quắt đi, kính chắn gió cũng "Loảng xoảng" một tiếng vỡ nát, miểng thủy tinh rơi đầy đất.
"PHỐC ~ "
Khí huyết trong cơ thể bốc lên kịch liệt, Lăng Tu há mồm liền phun ra một ngụm máu tươi, hai cánh tay tê dại, hộ khẩu cũng bị xé rách ra, có máu tươi đang chậm rãi chảy ra.