Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 541 - Chương 542: Tình Huống Của Bạch Bang

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 542: Tình huống của bạch bang

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Bãi cỏ chia làm nhiều ngôi nhà nhỏ, thoạt nhìn còn rất mới, hẳn là được xây cách đây không bao lâu, nhìn rất rộng thoáng.

Tất cả đều là nam, không có nhìn thấy nữ nhân, Lăng Tu đang muốn hỏi có nữ nhân hay không thì, một đợt tiếng nữ tử rên truyền ra từ một cái phòng đóng chặt cửa. Tuy rằng mất đi ký ức, nhưng loại thanh âm này lại làm cho bản năng trong người hắn nóng lên, huyết dịch lưu động nhanh.

Kèm theo một tiếng kêu cao vút, hết thảy đều yên lặng xuống.

Không bao lâu, một người nữ tử tuổi còn trẻ đi ra từ bên trong, ăn mặc đồ ki-mô-nô, trang điểm trang nhã, sắc mặt ửng hồng, ngực tiết cảnh xuân, hai chân thon dài lộ ra trong không khí, làm cho huyết mạch nam nhân phun trào.

Cô gái này mới hầu hạ một nam tử trong phòng, liền lại bị một tên khác mạnh mẽ kéo vào một gian phòng, nam tử kia bành trướng tới cực điểm, trực tiếp nhấc nàng lên tiến quân thần tốc. Gương mặt nữ tử lộ ra ở ngoài cửa, nhíu chân mày to thống khổ khẽ ngâm.

Lăng Tu cảm thấy một trận phẫn nộ, muốn ngăn cản.

Vương Thư Hoàn nói: "Mười bảy, không nên vọng động, thế đạo hiện tại chính là như vậy, nữ nhân muốn sinh tồn, biện pháp duy nhất chính là lấy lòng nam nhân."

"Đúng vậy, nữ nhân trong bang phái ngoại trừ những cá biệt, những thứ khác đều có thể tùy tiện chơi, ở trong mắt mọi người, các nàng chỉ là một đám chó mẹ mà thôi." Hòa Thượng phụ họa nói, rất hiển nhiên, hắn cảm thấy tất cả rất là bình thường.

"Nếu các nàng là chó mẹ, ngươi này chơi các nàng, có phải là chó đực hay không?" Lăng Tu lạnh lùng nói.

Nói xong, cũng không quay đầu lại đi về phía trước.

Hòa Thượng gãi gãi cái ót, nghi hoặc không hiểu nhìn đoàn người: "Ta... không phải là ta lại nói bậy chứ? hình như mười bảy rất không cao hứng a!"

Tiểu Bì không rõ vì sao tiếp tục gặp củ cải; Lão Bát vuốt tay, bày ra vẻ không rõ ràng lắm.

"Hòa Thượng, sau này bớt bỡn cợt nữ nhân ở trước mặt mười bảy!" Vương Thư Hoàn nhẹ giọng quát lên.

"Chẳng lẽ ta nói không phải là sự thực sao? Mười bảy thế nào... Được rồi, nghe Hoàn ca." Hòa Thượng biện giải cho mình, lại đón nhận ánh mắt trách cứ của Vương Thư Hoàn, nhất thời hèn yên đi xuống.

*

Khu dừng chân của Đội pháo hôi ở một chỗ rất không thu hút, trong một cái sân nhỏ, nói trắng ra thì đây chính là một cái chuồng vịt được chỉnh đốn và cải tạo lại.

Thấy trong mắt Lăng Tu không che giấu chút thất vọng nào, Vương Thư Hoàn rất là lúng túng cười cười, bất đắc dĩ nói: "Mười bảy a, hiện tại ta nói với ngươi lai lịch của Đội pháo hôi chúng ta, trước khi tai nạn phát sinh, Bạch bang là đệ nhất đại bang của Thành Tác Tô, nội quy sâm nghiêm, một khi trái với bang quy, phải tiếp nhận tam đao lục động chi hình."

"Tam đao lục động, chính là trên cánh tay, trên đùi cắm ba đao, mỗi một đao đều phải xuyên thấu qua bên kia, máu dầm dề, chỉ ngẫm lại cái tình cảnh kia thì đã khiến cho da đầu tê dại a." Tiểu Bì đi lên nói.

Vốn cho là Lăng Tu sẽ biến sắc, chí ít lông mày cũng phải nhíu lại một chút, kết quả thần sắc Lăng Tu vẫn bình thản như nước, đều không biểu lộ biểu tình gì.

Tiểu Bì thấy không thú vị, gặm cây củ cải nói một câu: "Hoàn ca, các ngươi tiếp tục, các ngươi tiếp tục!"

Vương Thư Hoàn thu hồi ánh mắt từ trên người Tiểu Bì, nói tiếp: "Chính là bởi vì nội quy sâm nghiêm, cho nên mỗi một vị thành viên của Bạch bang phạm sai lầm đều sẽ bị ném vào Đội pháo hôi, tương đương với hình phạt lưu vong thời cổ đại, ở mỗi lần bị Cảnh Sát bắt được, liền đi vào ngồi trong tù, hiện tại thì khác, chính là người sưu tập vật tư cho bang phái, cho dù chết ở bên ngoài, cũng sẽ không có người Bạch bang nhớ tới."

Lăng Tu gật đầu, rốt cuộc biết vì sao Đội pháo hôi có đãi ngộ kém như vậy, thì ra ở trong mắt những người Bạch bang khác, đây đều là một đám người có tội.

Thở dài, Vương Thư Hoàn như quả cầu da xì hơi ngồi xuống ghế: "Cho nên mười bảy, ngươi không nên theo ta, ngươi sẽ có không gian phát triển rộng lớn hơn, như vậy đi, buổi tối theo ta đi gặp lão đại, hảo hảo nói với hắn."

"Không cần!"

"Vì sao?"

"Ta chỉ tán thành ngươi, tán thành mọi người trong Đội pháo hôi, Bạch Khởi hắn tính là cái gì." Lăng Tu thản nhiên nói.

Đúng vậy, tuy rằng quen biết không tới một ngày, nhưng Tiểu Bì cùng Lão Bát, cùng với Hòa Thượng, đều là người nặng nghĩa khí, có can đảm vì cứu ba người Hòa Thượng mà không sợ chết lao ra đối phó với S2, đều đã được hắn công nhận, về phần Bạch Khởi, không có là gì ở trong mắt của hắn cả.

Vương Thư Hoàn lại càng hoảng sợ: "Ta a, đừng gọi thẳng tục danh của lão đại, đây là tối kỵ của bang phái a."

"Ta nói này Hoàn ca, ngươi cái gì cũng tốt, chỉ có ở trước mặt lão đại thì lại quá yếu kém, cái gì tối kỵ với không lớn kỵ , mười bảy yêu gọi như thế nào thì xưng hô như thế đó, mọi người nói có đúng hay không?" Hòa Thượng lại tham gia náo nhiệt.

Có lẽ là vừa mới vừa bị khinh bỉ không bao lâu, bị Hòa Thượng khích một cái, tất cả mọi người đều cao giọng xác nhận.

"Đều yên tĩnh một chút đi, còn ngươi nữa cái Hòa Thượng rượu thịt này, không có việc gì đi lên chọc ngoáy làm cái gì!" Vương Thư Hoàn nghiêm khắc quát.

Hòa Thượng liền huýt sáo, nhún nhún vai như không sao cả đi ra ngoài.

Vương Thư Hoàn ngồi xuống một lần nữa, giới thiệu tình huống Bạch bang cho Lăng Tu.

Bạch bang có tứ đại chiến thần, Cố Vô Thường, Thần Vô Phong, Dương Khánh Nam cùng Chu Quảng Kỳ, phân biệt dẫn đội tứ đại đường khẩu, về phần Bạch Hổ này, địa vị chỉ dưới tứ đại chiến thần, cũng có một đám huynh đệ. Cuối cùng chính là Đội pháo hôi bọn họ, ngoài ra, Bạch Khởi còn có nhi tử, tên thật là gì thì không iết, thành Viên bên trong bang phái đều gọi hắn là Long Tí.

Đang nói, một thanh âm bén nhọn đột nhiên vang lên từ xa lại.

"Vương Thư Hoàn, ngươi đã trở về sao không chào hỏi với bản long ca, bản long ca yêu cầu ngươi tìm son môi nữ nhân cho ta đâu rồi?" Theo một chân bước vào, đập vào mi mắt là một cái khuôn mặt béo nhỏ nhỏ mập mạp, trong lòng mập mạp này còn ôm một cái nữ nhân có tư sắc.

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến!

Vương Thư Hoàn nhanh chóng đứng dậy hành lễ, cung kính nói: "Long Tí, ở trên đường xảy ra chút ngoài ý muốn, son môi ta... lần sau ta sẽ mang về giúp ngài được không?"

"Lần sau?" khuôn mặt nhỏ mập mạp thoáng cái liền âm trầm xuống.

"Long Tí, ta không có son môi dùng rồi!" nữ nhân có tư sắc thư ỏn ẻn ở trong lòng làm nũng, đồng thời biểu đạt bất mãn đối với Vương Thư Hoàn.

Long Tí nhấc cở áo Vương Thư Hoàn lên, gầm hét lên: "Có nghe hay không, nữ nhân của ta đã không còn son môi dùng, con mẹ nó ngươi là phế vật đúng hay không, một chút chuyện nhỏ cũng làm không xong!" Nước bọt phun vào mặt Vương Thư Hoàn như mưa.

Đám Hòa Thượng nắm chặt tay, hận không thể đánh nhị thế tổ này thành bánh màn thầu.

Trong lòng Vương Thư Hoàn phẫn nộ vô cùng, cũng không dám biểu lộ ra, trầm giọng nói: "Xin lỗi, Long Tí."

"Xin lỗi hữu dụng sao?"

Long Tí tức giận mắng, hung tợn vung lên tát một cái vào trên mặt Vương Thư Hoàn.

"Ba" một tiếng thanh thúy như tiếng chuông vậy.

Có thể nhịn thục không thể nhẫn!

Vương Thư Hoàn bỗng nhiên bạo khởi, tay phải như thép đúc liền níu lấy cổ áo Long Tí, nhấc Long Tí lên khỏi mặt đất.

"Vương Thư Hoàn ngươi muốn làm gì? Ngươi... Ngươi muốn tạo phản hay sao?" Đối mặt Vương Thư Hoàn hung thần ác sát, Long Tí không khỏi sợ đến sắc mặt có chút trắng bệch.

 

 

Bình Luận (0)
Comment