Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Xương gò má cao, mặt mang dáng tươi cười âm hiểm, ngón tay út còn thường móc mũi, mặc một bộ tây trang màu đen, bên trong cũng không có bất kỳ một cái áo trong nào, ngực lộ ra hơn phân nửa, đây là Chu Quảng Kỳ.
So sánh với hắn mà nói, Dương Khánh Nam hơi lùn, trên cổ mang còng vàng, quần áo rất có cá tính, mặt trên in một cái đầu chảy nước miếng.
"Các ngươi tới vừa lúc, đem hai nữ nhân này trở lại!" Lăng Tu thản nhiên nói.
"Huynh đệ Mười bảy, ngươi không thích các nàng?" Chu Quảng Kỳ dùng giọng nói đùa cho vui thôi.
Dương Khánh Nam lên tiếng phụ họa: "Công phu của các nàng rất tốt, có thể để cho nam nhân muốn ngừng mà không được, hai anh em chúng ta đưa các nàng lại đây, chính là cho huynh đệ mười bảy giải quyết tịch mịch, thời điểm buổi tối nhàm chán thì dùng sức chơi các nàng, không cần có bất kỳ cố kỵ, giá trị tồn tại của các nàng, chính là để cho nam nhân cầy cuốc."
"Ta không có bất kỳ hứng thú gì đối với các nàng!" Lăng Tu gọn gàng dứt khoát nói.
"Thì ra là nguyên nhân này a."
Chu Quảng Kỳ bưng lên một ly trà ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, sau đó đứng lên từ chỗ ngồi, đi tới trước mặt hai nữ tử này, không nói hai lời, vung lên bàn tay tát một người trong đó.
"Ba ~ "
Tiếng vang thanh thúy, nàng quay tại chỗ nửa vòng, cuối cùng tè ngã xuống đất, khóe miệng tràn ra một cái vết máu, năm dấu tay chậm rãi hiện lên trên gương mặt tái nhợt.
"Tiện nhân, cho ngươi đến hầu hạ huynh đệ mười bảy, con mẹ nó ngươi còn đứng không nhúc nhích, thảo nào huynh đệ mười bảy không có bất kỳ hứng thú gì đối với các ngươi, ngươi phế vật như vậy, lưu lại ngươi có ích lợi gì?" khuôn mặt Chu Quảng Kỳ dữ tợn, hiện lên sát khí, lấy ra môt cây chủy thủ từ trong lòng, bay thẳng đến ghim xuống ngực nữ tử trên đất.
Sắc mặt đám người Hòa Thượng cũng đại biến, thế nào cũng không ngờ tới Chu Quảng Kỳ đột nhiên sẽ làm khó dễ nữ tử này.
"Sưu ~ "
Lăng Tu hóa thành Tật Phong lướt qua đi tới, bàn tay vung một cái, bắt được cổ tay Chu Quảng Kỳ, chủy thủ sắc bén kia ngừng lại cách nữ tử hơn mười cm.
Nữ tử sợ đến sắc mặt ảm đạm, trong ánh mắt còn lộ ra một tia tuyệt vọng, một cô gái khác cũng không kềm chế được mà run lên khóc thút thít.
Chu Quảng Kỳ ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Tu, trên mặt lại tưới cười thân thiết: "Huynh đệ Mười bảy, ngươi ngăn cản ta làm cái gì?"
Lăng Tu hừ lạnh, hỏi lại: "Ngươi giết nàng làm cái gì?"
"Nhiệm vụ của ta cho nàng chính là hầu hạ huynh đệ, chỉ một cái nhiệm vụ đơn giản như vậy mà nàng làm không được, ta giữ lại nàng chẳng phải là lãng phí lương thực sao." Chu Quảng Kỳ cười nói.
Lăng Tu hiểu, cũng xác định hai nữ nhân này vừa rồi không có lừa gạt hắn, nếu mà không giữ lại các nàng, các nàng liền thực sự chỉ có một con đường chết.
Nhìn nữ nhân trước mắt đang khẩn cầu cùng kỳ vọng, hắn lại không đành lòng, ở thế đạo này, nữ nhân đúng như thấp hôn cả con chó sao?
Trong lúc bất chợt nhớ tới Đường Tiểu Mạt, Lăng Tuyết, Dương Thi Vân ba cái tên này, tuy rằng không nhớ nổi chuyện liên quan tới các nàng, nhưng các nàng sẽ có quan hệ không nhẹ cùng mình, hơn nữa còn phi thường thân mật, tao ngộ của các nàng, sẽ không giống hai nữ nhân này chứ?
Một loại khủng hoảng không nói được tự nhiên xuất hiện!
"Huynh đệ Mười bảy!" thanh âm Chu Quảng Kỳ kéo hắn ra từ trong suy nghĩ.
Lăng Tu lấy lại bình tĩnh: "Nếu đưa các nàng cho ta, các nàng chính là người của ta, không tới phiên ngươi xử trí."
Chu Quảng Kỳ ngẩn người, chợt cười ha ha một tiếng: "Lão đệ nói rất đúng, là ta quá xung động." Thoáng cái thay đổi xưng hô với Lăng Tu, thu hồi chủy thủ, trên mặt tràn đầy vẻ cao hứng, hướng hai nữ nhân lạnh lùng quát lên, "Hảo hảo hầu hạ lão đệ ta, có nghe hay không?"
"Vâng" hai cô gái nhỏ bé yếu ớt trả lời một tiếng.
Dương Khánh Nam lông mày nhíu chặt cũng thư giãn ra, nếu Lăng Tu đồng ý nhận nữ nhân bọn họ đưa tới, vậy dĩ nhiên là là cam chịu trợ giúp bọn họ.
"Lão đệ, chúng ta cũng không vòng vo với ngươi, ngươi cùng Bạch lão đại có hiền khích không thể giải được, hắn sẽ nghĩ hết biện pháp bắt được nhược điểm của ngươi đem ngươi vào chỗ chết, ta và lão Chu sớm bất mãn đối với hắn, dự định tìm ngày xử lý hắn."
Lăng Tu cười cười, chuyện quả không ngoài sở liệu của hắn, Dương Khánh Nam và Chu Quảng Kỳ là lòng muông dạ thú, không cam lòng ăn nhờ ở đậu.
Ngồi trở lại vị trí, nghiền ngẫm cười nói: "Ngươi muốn ta giúp các ngươi?"
"Đúng vậy!"
Chu Quảng Kỳ nghiêm túc nói, "Thực lực của lão đệ chúng ta đã tận mắt nhìn thấy, lão đệ tàn nhẫn còn hơn cả chúng ta, nói thật ra, chúng ta rất sợ hãi hợp tác với ngươi, bởi vì ngươi là lang, hợp tác cùng lang, thời khắc đều muốn phải lo lắng mình sẽ bị nuốt chửng."
"Phải không?"
Lăng Tu lấy tay chống cằm, hai chân hơi giang rộng ra, một loại khí phách quân lâm thiên hạ tự nhiên mà có, "Vậy các ngươi còn dám hợp tác với ta?"
"Chính vì cầu phú quý giữa nguy hiểm, đây đối với chúng ta mà nói là một lần cơ hội, còn nữa, ta tin tưởng lão đệ có nguyên tắc của mình, bằng không cũng sẽ không vì Vương Thư Hoàn mà tổ chức lễ tang, dù cho ngươi là lang, đó cũng là lang có tình có nghĩa." Dương Khánh Nam nịnh bợ.
Lăng Tu không nói tiếng nào, mặt không thay đổi đánh giá bọn họ, thấy được sợ hãi trong lòng hai người.
Sau một hồi, đứng lên: "Tốt, ta đáp ứng các ngươi!"
Dương Khánh Nam và Chu Quảng Kỳ thở ra một hơi thật dài, cười lớn tiến lên đón: "Lão đệ, hợp tác khoái trá!"
Đưa Dương Khánh Nam cùng Chu Quảng Kỳ đi, Lăng Tu cũng không có để cho hai nữ tử này hầu hạ, mà là an bài một gian gian nhà cho các nàng.
Kế hoạch của hắn trong không có các nàng, cho dù rời đi, hắn cũng chỉ mang theo Đội pháo hôi rời đi, về phần hai nữ nhân này sẽ có vận mệnh gì, hắn không có nghĩa vụ đi quản.
"Không đúng a, hai nữ nhân kia còn có tư sắc như vậy, thấy được trong lòng ta đều ngứa ngáy một trận, nhưng vì cái gì mà thất ca không có hứng thú đối với các nàng?" Hòa Thượng âm thầm tư đo.
"Thất ca không biết có vấn đề về phương diện nam nhân không?" Lão Bát suy đoán nói.
"Ngươi cái tên ngu này, ta có thể bảo đảm, thất ca tuyệt đối là nam nhân uy vũ bình thường."
Tiểu Bì gặm một cây củ cải nói, "Sáng sớm mấy ngày hôm trước ta có việc tìm thất ca, liền thấy thất ca nhất trụ kình thiên, chúng ta đều là trướng bồng, nhưng thất ca của chúng ta là nhà bạt, ta dám nói, nữ nhân ngoại quốc thấy cũng có thể phát cuồng."
"Đừng nói những thứ vô dụng này, ta hỏi ngươi một chút, vì sao thất ca chúng ta không có hứng thú đối với hai nữ nhân kia?" Hòa Thượng không nhịn được nói.
Tiểu Bì gãi gãi cái ót, nghiêm túc nói: "Bẩn, nhất định là ngại các nàng bẩn, các nàng sớm đã bị Chu Quảng Kỳ và Dương Khánh Nam cưỡi mấy trăm lần, toàn thân cao thấp đều phục vụ bọn họ, thất ca là ai, có thể cảm thấy hứng thú đối với nữ nhân như vậy sao?"
"Có đạo lý!" Lão Bát thâm biểu tán thành.
"Chúng ta tìm một cơ hội tìm một nữ nhân sạch sẽ từ bên ngoài về, thất ca chính trực cường thịnh, cũng không thể để cho hắn dùng Ngũ cô nương giải quyết được?." Hòa Thượng đề nghị.
"Hòa Thượng ca nói rất đúng, không có khả năng ủy khuất thất ca chúng ta, việc này ba người chúng ta phải làm giúp thất ca." Tiểu Bì cắn cái cây củ cải nói.