Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 555 - Chương 556: Sửa Đổi Quy Tắc Một Chút

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 556: Sửa đổi quy tắc một chút

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Bạch bang và Hải bang tranh đoạt quyền tìm kiếm vật tư trong vòng nửa tháng nữa, địa điểm thiết lập ở một bãi đất trống của nhà ga, nơi đó đã có thiết lập sẵn một cái lôi đài.

Lôi đài rất mới, là chuyên môn dựng lên sau khi tai nạn phát sinh để phục vụ cuộc thi đấu này.

Tuy sớm đã nhận được Bạch Khởi báo tin, để cho hắn xuất chiến ở trận thứ ba, nhưng Lăng Tu lại hoàn toàn không có để ở trong lòng.

Hắn ngồi xếp bằng ở trên mái nhà, từ từ nhắm hai mắt tĩnh toạ nhập định, tĩnh tâm lắng nghe thanh âm chung quanh, tiếng gió thổi, tiếng người tiếng chim kêu, tất cả thanh âm tạp nham, có cả tiếng lá cây ma sát vào nhau..., phảng phất như đưa vào một cái thế giới suy tưởng.

Trong lòng càng bình tĩnh, người hắn có thể nhớ lại càng ngày càng nhiều, từ lúc đầu chỉ có Đường Tiểu Mạt, Lăng Tuyết, Dương Thi Vân, đến bây giờ thì có Sở Ly Nguyệt, Trương Nhất, Lý Lâm, càng ngày càng nhiều tên hiện lên ở trong đầu, nhưng mỗi người bọn hắn, đều giống như ở trong một mảng sương mù dày đặc, để cho hắn không cách nào thấy rõ, cũng không thể nhớ quan hệ với hắn như thế nào.

Hắn nỗ lực muốn xua tan sương mù dày đặc này để thấy rõ bọn họ, nhưng lại phí công, sương mù dày đặc này không thể bị xua tan.

Tiểu Bì và Lão Bát đi lên, đi tới phía sau hắn.

"Thất ca, đến lúc ngươi ra sân!"

Tiểu Bì nói, trong giọng nói lộ ra vẻ lo lắng, dù sao cửa này cũng liên quan tới quyền kiểm soát khu tìm kiếm vật tư, toàn bộ Thành Tác Tô, chỉ có vài khu tìm vật tư, là khối thịt béo to lớn.

Lăng Tu mở mắt ra, thản nhiên nói: "Xem ra hai trận trước là thắng một thua một."

"Đúng vậy thất ca, trận đầu là Thần Vô Phong đối chiến với Vương Siêu của Hải bang, Thần Vô Phong thắng; trận thứ hai là Dương Khánh Nam đối chiến Thái Giang của Hải bang, nhưng mình bị thua." Lão Bát hồi đáp.

Tiểu Bì gật đầu: "Ngươi đối chiến cùng thất ca gọi là Dương Gia Văn, là người xuất thân luyện Thái Quyền, thực lực rất mạnh, có người nói từng có người bị hánh dùng một quyền đánh thành kẻ ngu si, Hải bang vốn không có ý định phái hắn ra sân, chỉ vì cuối cùng vào thời khắc then chốt, bọn họ ở vào tình thế bắt buộc phải lấy được quyền kiểm soát thì mới phái người này ra."

Lăng Tu cười cười, đứng dậy, chuẩn bị sẽ đi gặp cái người gọi là Dương Gia Văn kia, đương nhiên, mục đích chủ yếu của hắn không phải là vì Bạch bang, mà là vì mình, bởi vì hắn phát hiện thời điểm chiến đấu, ký ức sẽ được giải phóng từng chút một, hắn lại mãn rất mong ước Dương Gia Văn có thể mang cho hắn một phần ngạc nhiên.

...

Lôi đài, lúc này đã có người tấp nập, Hải bang tới mấy chục người, trên người đều mang vũ khí, mà lần này lão đại của Hải bang không có tới đây, mà là Tương Linh Tuệ nữ nhi của hắn.

Tương Linh Tuệ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nhưng hết lần này tới lần khác đều tự trang điểm cho mình thành một thiếu nữ hơn hai mươi tuổi, ngũ quan tinh xảo, trên nét mặt lại lộ ra ý nhị vênh váo tự đắc nào đó.

Lăng Tu vừa tới, Bạch Khởi liền nâng lên mặt, hừ nhẹ một tiếng nói: "Thực sự là quá cho mình mặt mũi, để cho mọi người chúng ta chờ ngươi lâu như vậy!"

"Ta cũng không nghĩ tới lại còn phải ra sân, xem ra ở trong mắt Bạch lão đại, ta còn nặng hơn một chút so với Chu đường chủ, bằng không cũng sẽ không để cho Chu đường chủ ngồi ở một bên xem náo nhiệt." Lăng Tu nói.

Lời này vừa ra, khóe miệng Bạch Khởi giật một cái, sắc mặt Chu Quảng Kỳ cũng thay đổi liên tục, những lời này không chỉ có ý khiêu khích quan hệ của hai người, càng có ý tứ châm chọc, ý tứ là Bạch Khởi không cho đường chủ ra tranh tài, lại làm cho hắn một tên của Đội pháo hôi lên lôi đài dự thi, đây không phải là chuyện cười sao?

"Được rồi, không cần phải nói nhiều, nhanh lên đi thi đấu."

Bạch Khởi phất tay lộ ra rất không bình tĩnh nói, hắn thật sự sợ Lăng Tu thành công kích phát mâu thuẫn, đừng nhìn hắn phong cảnh vô hạn, trên thực tế hắn cũng rất rõ ràng, Chu Quảng Kỳ và Dương Khánh Nam chính là hai con lang sói ben, nhìn chằm chằm, nếu không phải vì hắn một mực cân nhắc lực lượng tổng thể, hắn sớm đã quy thiên rồi.

Lăng Tu đang chuẩn bị đi lên lôi đài, này Tương Linh Tuệ dẫn mấy tên thủ hạ trực tiếp đi tới, vẻ mặt khinh bỉ nói: "Bạch thúc, Bạch bang các ngươi không có ai sao, sao lại phái một tên mặt trắng nhỏ đi thi đấu, sẽ không sợ hắn bị người của chúng ta dùng một quyền đánh chết chứ?" Vừa cẩn thận quan sát trên dưới Lăng Tu một phen, không ngừng lắc đầu, "Chỉ vóc người cứng nhắc, quả thực, Bạch thúc, ngươi khinh thường chúng ta sao?"

"Đâu đâu, mười bảy là một thành viên rất có thực lực của Bạch bang chúng ta, cũng coi là lá bài tẩy của chúng ta." Bạch Khởi cười nói.

"Phải không? Nhưng nhìn thế nào hắn cũng chỉ là một cái mặt trắng nhỏ a!" Tương Linh Tuệ vén tóc hướng Lăng Tu nói.

Lăng Tu khẽ mỉm cười, trả lời: "Ngươi thấy thế nào, cũng chỉ như cái bình hoa!"

Lời nói này, lập tức chọc giận mọi người, tất cả đều trợn mắt trừng trừng.

Một nam tử bên người Tương Linh Tuệ xông lên, chỉ vào mũi Lăng Tu mắng: "Tiểu tử, ngươi nói chuyện kiểu gì, không muốn sống sao?"

Hòa Thượng trực tiếp cầm một thanh khảm đao chỉ vào người này, hung tợn uy hiếp nói: "Bỏ tay xuống!"

"Bỏ tay xuống!"

Tiểu Bì, Lão Bát cùng những người khác cũng đều đi về phía trước bước ra một bước, trừng mắt vào cái tên có can đảm chỉ vào Lăng Tu, cùng quát lên.

Trong sát na, toàn bộ không gian có một loại ý nhị kiếm bạt nỗ trương.

Đối mặt với Đội pháo hôi uy hiếp, Tên của Hải bang không khỏi cảm thấy tê dại da đầu một trận, cũng không nghĩ tới bản thân chỉ dùng ngón tay chỉ Lăng Tu, lại dẫn phát nhiều người tức giận như vậy, trong lòng đã đang tự hõi: Tên này là người nào, làm sao uy vọng lại cao như thế?

"Hồ đồ, các ngươi muốn làm gì, đều lui ra cho ta!" Bạch Khởi quát lên.

Nhưng Đội pháo hôi làm sao nghe hắn, đặc biệt Hòa Thượng, hoàn toàn bỏ qua mệnh lệnh của hắn, khảm đao trong tay lại chỉ về phía trước vài phần, mũi đao hầu như sắp đâm đến cổ nam tử kia: "Ta nói ngươi bỏ tay xuống, có nghe hay không?"

Khóe mắt như sắp nứt ra, Hòa Thượng hung thần ác sát, làm tên của Hải bang này kinh sợ, buông tay xuống theo bản năng.

Lăng Tu phất phất tay, Hòa Thượng cùng những người khác mới lui ra.

Tương Linh Tuệ rất có ý tứ hàm xúc liếc Bạch Khởi: "Xem ra Bạch thúc nói chuyện không được tốt nha!"

Trong lòng Bạch Khởi như muốn bão nổi, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tiêu diệt tất cả mọi người của Đội pháo hôi, làm mất mặt ngay giữa thanh thiên bạch nhật như vậy, nhưng vì mặt mũi, chỉ đành phải nhàn nhạt giải thích một câu: "Tương tiểu chất nữ, khả năng ngươi không hiểu, cái này gọi là nghĩa khí, huynh đệ Bạch bang chúng ta, đều phi thường giảng nghĩa khí."

Ta DCM nó!

Chu Quảng Kỳ và Dương Khánh Nam thiếu chút nữa nhịn không được mà lớn tiếng bật cười, mẹ nó, không hổ là lão đại, nội tâm ủy khuất phẫn nộ như thế nào đi nữa, thì vẫn có thể nghiêm trang, đường hoàng nói ra cái lý do như vậy.

"Bạch thúc, ta muốn sửa đổi quy tắc tranh tài một chút!" Tương Linh Tuệ đột nhiên nói.

Bạch Khởi hai mắt híp lại: "Nga? Ngươi muốn thế nào đổi?"

Tương Linh Tuệ giơ tay lên chỉ Lăng Tu, trên mặt thể hiên nụ cười mê người: "Hai chúng ta sẽ tiến hành một cuộc chiến sinh tử, hắn và Dương Gia Văn, chết một mới tính là kết thúc, được không?"

 

 

Bình Luận (0)
Comment