Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 558 - Chương 559: Biến Cố Phát Sinh

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 559: Biến cố phát sinh

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Bầu trời tối nghĩa âm u, bầu không có áp lực nặng trĩu như có một tòa núi lớn đặt ở trong lòng mọi người vậy.

Mỗi người đều nghẹn họng nhìn trân trối, có càm giác không tin tưởng những gì mắt thấy được, cũng không nghĩ tới Dương Gia Văn sẽ là người bay ra.

Biểu tình trên mặt Tương Linh Tuệ đọng lại, vừa mới rồi nàng còn lớn tiếng trào phúng Lăng Tu, thế nhưng giờ khắc này, trong lòng nàng lại đang bồn chồn, lâm vào tâm tình thấp thỏm bất an, bởi vì chuyện cũng không có thuận lợi như trong tưởng tượng của nàng, cái tên ghê tởm kia quả thật là có mấy phần thực lực.

Vừa nghĩ tới Dương Gia Văn bị thua nàng phải bồi Lăng Tu cả đêm, lúc này liền gấp giọng kêu lên: "Dương Gia Văn, ngươi làm cái gì đấy, nhanh giết chết hắn cho bản cô nương a!"

Dương Gia Văn liếc nhìn đùi phải của bản thân đang run nhè nhẹ, lại ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Tu, nội tâm khổ sở cười cười, người kia rất mạnh, không có yếu đuối như nhìn qua vậy, vừa rồi một chiêu kia, giống như là đụng vào bàn thạch cứng rắn, để cho hắn khổ không thể tả.

Dùng sức vung đùi phải một cái, xua tan hết thảy run rẩy, nhãn thần lộ ra một cái quang mang khiêu khích: "Tiểu tử, xem ra ngươi thật sự có chút bản lĩnh!"

"Vĩnh viễn không nên coi thường đối thủ của mình!"

Lăng Tu tiếp nhận một chai nước do một người Đội pháo hôi ném lên, mở nắp uống vài hớp, giơ cánh tay lên lau mép một cái, nhàn nhạt hỏi, "Tiếp tục, ngươi không phải chỉ chút thực lực như vậy chứ?"

Nội tâm khát vọng chiến đấu kịch liệt, từ lúc vừa bắt đầu hắn vẫn luôn đè nén cái cảm giác sôi trào này.

Dương Gia Văn hừ nhẹ một tiếng: "Còn rất sớm!"

Vừa dứt lời, hắn hét lớn một tiếng, toàn bộ không gian nhất thời chấn động hẳn lên, hắn hét lớn một tiếng giống như sư rống, vang vọng các ngõ ngách, bốn phía lôi đài liên tục run run theo. Thân hình nhanh như điện, tay phải rất nhanh, thiết quyền hóa thành một đạo cầu vồng, điên cuồng đánh tới hướng Lăng Tu.

Vừa khẽ động, cả người liền di chuyển một cách nhuần nhuyễn.

"Chính là như vậy!"

Lăng Tu không ức chế được hưng phấn, thân thể nhoáng lên, tay phải nhanh như tia chớp, quyền ảnh hung hăng đan vào cùng nhau, tiếp theo thì mới truyền đến tiếng oanh minh "Đồm độp".

Hai cỗ lực lượng cường hoành phản chấn trở lại, Lăng Tu lui lại một bước mới ổn định được thân hình, Dương Gia Văn lại lui về phía sau bốn năm bước. Là một trong những người thiện chiến nhất của Hải bang, thậm chí còn có thể chiếm một vị trí tốp 10 trên thế gới quyền đàn lại chật vật như vậy, Dương Gia Văn giận dử không thôi.

"Ách a ~ "

Thân hình vừa mới ổn định lại, liền gào thét lao tới hướng Lăng Tu, quyền ảnh, bóng cước đan vào một chỗ, để cho người ta hoa cả mắt.

Lực lượng đối kháng! công kích xảo quyệt!

Chiến đấu như vậy, để cho mỗi người ở đây đều quên thời gian, không nháy nháy mắt một cái, thật sự là quá đặc sắc, quá nóng máu, bên tai còn có tiếng sấm nổ mạnh, hoàn toàn giống như là đang thưởng thức một hồi thịnh yến chiến đấu.

Trong mắt Bạch Khởi là một mảnh vẻ lo lắng, vẫy vẫy tay, Lỗ Khả liền tiến lên.

"Ngươi làm xong chuyện kia chưa?"

"Làm rồi, Tiểu lục cho tiểu tử kia nước uống có thả một chút thước."

Lỗ Khả nhỏ giọng đáp lại, sau đó nhìn đồng hồ trên cổ tay, "Dược hiệu hẳn là sắp có tác dụng."

"Tốt!"

Bạch Khởi cắn răng nói, hắn thật là không muốn Lăng Tu còn sống dù chỉ một khắc, em vợ hắn đã chết, Cố Vô Thường bị phế, tựa như có một phiến sương mù nồng nặc bao phủ hắn, hành hạ hắn đến ngủ không ngon.

Trên lôi đài, trong đầu Lăng Tu đột nhiên xuất hiện một cơn đau, đau đớn hoàn toàn khác với khi muốn nỗ lực nhớ lại chuyện đã qua. Đây là hiện tượng chưa từng có, Lăng Tu nhíu lông mày lại, thân thể cũng hơi ngưng đọng lại, ngay cả tầm nhìn cũng có chút không rõ, mắt không cách nào tập trung được.

"Thất ca làm sao vậy? Trạng thái hình như không đúng!" Hòa Thượng bắt được sự bất thường, trong mắt toát ra một cái lo lắng.

"Quả thực không đúng lắm!"

Trên mặt Tiểu Bì và Lão Bát hiện ra vẻ ngưng trọng.

Sắc mặt tiểu lục không được bình thường, lặng lẽ thối lui về phía sau.

Nhìn Lăng Tu lần thứ hai bị Dương Gia Văn áp chế, Dương Khánh Nam và Chu Quảng Kỳ liếc nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được sự không giải thích được.

Theo dược hiệu phát huy, tầm nhìn của Lăng Tu càng ngày càng không rõ, đầu óc nặng nề, có một loại cảm giác say.

Chuyện gì xảy ra?

Nước, chẳng lẽ là nước uống vừa rồi?

Lăng Tu dùng sức quơ quơ đầu, muốn để cho tầm nhìn trở nên càng thêm rõ ràng, nhưng ở lúc này, Dương Gia Văn cường thế lấn tới, thiết quyền lôi cuốn hung hăng nện vào trên mặt của hắn.

Lượng cuộn như nộ hải phong ba cuộn trào mãnh liệt ra, thân thể Lăng Tu lăng không bay về phía sau, còn chưa chờ hắn rơi xuống đất, Dương Gia Văn lại trùng kích lên lần nữa, chõ phải tấn công từ không trung, như sấm sét đụng vào ngực của hắn.

"Oành ~ "

Lăng Tu rơi xuống, lực lượng sinh ra trong sát na bao trùm toàn thân, đồng thời, một loạt hình ảnh hiện lên.

Ở hỏa quang tràn ngập trong đêm, hắn thấy được một bóng lưng nữ nhân, nữ nhân kia dứt khoát nghênh chiến với địch nhân, dùng huyết nhục bản thân hòa cùng gốc cây hóa thành nhất thể, kết quả bị hỏa diễm đốt thành tro tàn, hắn đưa tay muốn nắm lấy, nhưng lại chỉ bắt được không khí.

Tâm tình bi thương nặng nề bao phủ xuống, nước mắt tuột xuống từ khóe mắt!

"Lại khóc như một tiểu quỷ, thì ra vừa rồi ta đã xem trọng ngươi, Đại tiểu thư nói không sai, ngươi chính là người nhu nhược!" Dương Gia Văn cười to, tung một quyền một cước tần công vào Lăng Tu không ngừng, lực lượng vô cùng lớn, mỗi một chân cũng làm cho thân thể Lăng Tu lăn đi ra ngoài.

"Thất ca!"

Đám người Hòa Thượng khẩn trương, có xung động muốn đi tới ngăn cản Dương Gia Văn, lại bị thành viên Hải bang mang súng ngăn cản.

"Đây là ước định của bản cô nương và hắn, nếu dám nhúng tay, dù cho bắn chết toàn bộ các ngươi Bạch thúc cũng sẽ không nói cái gì."

Tương Linh Tuệ lạnh lùng quát Đội pháo hôi, lập tức nhìn về phía lôi đài, trên mặt dào dạt hưng phấn và kích động, nhảy cẫng hoan hô, "Tốt lắm Dương Gia Văn, đừng giết chết hắn quá nhanh, từ từ dằn vặt chết hắn, chờ sau khi trở về, ta để cho ba ta thăng quan tiến tước cho ngươi, ha ha..."

Nàng không biết, lúc này thành viên Đội pháo hôi đã lặng lẽ để vào khẩu súng lục bên hông, chỉ là bị quần áo ngăn trở, nàng không thấy được mà thôi.

Hết thảy đều rơi vào trong mắt Bạch Khởi, Bạch Khởi chau mày: "Chết tiệt, đám hỗn hào này muốn tạo phản, Lỗ Khả, nhanh chóng phái người nhìn bọn họ, nếu dám hành động thiếu suy nghĩ, lập tức bắt bọn họ cho ta."

"Vâng, lão đại!" Lỗ Khả lên tiếng trả lời rồi lui bước.

Cùng lúc đó, Chu Quảng Kỳ và Dương Khánh Nam trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó hướng tâm phúc của mình đánh một cái thủ thế, mỗi bộ hạ liền đang lặng lẽ đi tới hướng Đội pháo hôi.

Một hồi đường lang phía trước Hoàng Tước ở phía sau đang diễn ra...

 

 

Bình Luận (0)
Comment