Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Thi triển lực lượng tinh thần trong phạm vi lớn, thì sẽ mang tới tổn thương rất lớn, Lăng Tu cảm giác đầu như bị châm đâm vậy, cả người hư thoát, không có được nửa điểm khí lực, không chỉ trong miệng tràn đầy máu, trong lỗ mũi cũng đang không ngừng chảy máu tươi.
Lạc Duẫn Nhi chớp chớp đôi mắt phục hồi lại tinh thần, chạy lên nâng hắn: "Ngươi... Ngươi không sao chứ?"
Hòa Thượng, Tiểu Bì cùng Lão Bát cũng giật mình tỉnh giấc từ kinh ngạc, chạy tới ân cần hỏi: "Thất ca, ngươi thế nào rồi?"
"Ta không sao!" Lăng Tu lắc đầu, khi nói chuyện lại ho ra vài ngụm máu tươi.
Rống!
Bỗng nhiên, một tiếng gào thét truyền đến, thanh âm rung trời, như sấm sét cuồn cuộn, trong đó ẩn chứa lực uy hiếp cường đại, làm thần hồn người ta run rẩy dữ dội.
Ngay sau đó, một thân ảnh cao lớn xuất hiện ở sau bức tường, cao tới bốn thước, da dẻ hiện ra màu kim loại sáng bóng, cơ thể toàn thân đều là cơ bắp, nhìn như hung thần ác sát, vẻ mặt khóe mắt như sắp nứt ra. Ở giữa đám tang thi bình thường, nó tựa như hạc giữa bầy gà vậy.
"Trời ơi, là... Là tang thi bạo Quân!"
"Còn tiến giai ba... Ba lần!"
"Xong, cái này toàn bộ... Toàn bộ xong rồi!"
...
Thành viên bạch bang bị kinh hãi thất sắc, thanh âm cũng biến thành âm rung, S3 quá kinh khủng, để cho linh hồn bọn họ phải run rẩy, huyết dịch cả người như đọng lại, trong đầu xuất hiện một ý nghĩ nói cho bọn hắn biết bản thân phải chạy trốn thật nhanh, nhưng hai chân lại như phụ nghìn cân, không cách nào nhúc nhích.
S3 bước vài bước liền vọt tới phụ cận một người thành viên của Bạch bang, móng vuốt to lớn chụp tới, thành viên Bạch bang này liền bị nắm ở trong tay, S3 cắn từng miếng trong khi hắn đang kêu gào thê thảm, ăn rất tỉ mỉ, không có bất luận sự lãng phí nào, ngay cả đầu khớp xương cũng bị nhai vỡ nuốt vào bụng, máu tươi lâm ly chảy xuôi xuống theo hai chân của hắn.
Mọi người trơ mắt nhìn S3 cắn xé thành viên Bạch bang này...
"Oa ~ "
Tương Linh Tuệ không nhin được hình ảnh này mà khom lưng nôn mửa, những cô gái khác bên trong Bạch bang cũng bốc lên một trận, cuối cùng cũng không nhịn được mà ói ra.
Bản tính Tham lam khiến cho S3 sau khi cắn nuốt trọn đại não thành viên Bạch bang này xong, liền gào thét tấn công những người khác. Thân hình khổng lồ cao bốn thước, coi như chỉ đi lại bình thường, đều có thể nhanh hơn so với tốc độ người thường chạy trốn, tốc độ rất nhanh, cũng rất cồng kềnh, giống một đầu Man Ngưu.
"A ~ "
Một tiếng hét thảm vang lên, cũng là một thành viên Bạch bang bị đụng bay đi ra ngoài, va chạm kịch liệt vào một căn nhà, thân thể nhất thời biến thành một bãi thịt băm.
S3 chạy tới, cắn một cái, nó đã có trí lực, biết rằng muốn được thưởng thức bữa tiệc lớn này thì phải bảo đảm thi thể không chuyển biến Thành Tang Thi, mà phương pháp không để cho thi thể biến đổi Thành Tang Thi, đó chính là phá bể đầu.
Tâm tình khủng hoảng bao phủ mọi người trong nháy mắt, Hòa Thượng, Tiểu Bì cùng với Lão Bát đã nâng Lăng Tu chạy đi, Thành viên Bạch bang khác cũng liều lĩnh phóng tới hướng các căn nhà gần nhất, nhưng vẫn không thoát được, bị S3 bắt lại, đầu bị con S3 này vặn gẫy như văn nắp bình.
Một trò chơi mèo vờn chuột liền được triển khai, S3 phát ra từng tiếng gào trầm thấp, chạy tới trước các căn nhà, nó rất cao lớn không cách nào đi vào, nhưng thân thể nó lại rất cường tráng có thể phá bức tường này ra một lỗ thủng to lớn. Hơn nữa cái tòa nha ba tầng lâu này, bị S3 chà đạp đang lung lay như sắp đổ.
Lăng Tu ẩn thân ở bên trong hành lang, cả căn nhà bị S3 đập hơi đung đưa, có xi-măng bụi bặm rơi xuống từ trên trần nhà.
"Ta DCM nó, Bạo Quân tang thi tiến hóa ba lần là thứ trăm năm khó gặp, sao mà chúng ta lại đụng hải?" Hòa Thượng hút một hơi lương khí, trong tròng mắt tràn đầy sợ hãi đối với S3.
"Chỉ có thể nói vận khí của chúng ta quá kém!" Lão Bát cảm thán nói.
Tiểu Bì thì quan tâm tình hướng của Lăng Tu hơn, quan tâm hỏi: "Thất ca, bây giờ ngươi cảm giác thế nào?"
"Hắn chính là một con quái vật, không có dễ dàng chết như vậy!" Tào Minh Khang bất thình lình chen một câu nói.
"Con mẹ nó ngươi nói ai là quái vật?" Hòa Thượng trợn mắt trừng trừng.
Tào Minh Khang hừ lạnh: "Không biết dùng cái yêu pháp gì giết chết trăm con tang thi trong nháy mắt, hắn không phải là quái vật thì là cái gì?"
Hòa Thượng giận tím mặt, đứng lên, níu lấy cổ áo của hắn, lớn tiếng quát: "Ngươi nói một lần thử xem?"
Tiểu Bì và Lão Bát cũng đứng lên, ánh mắt lợi hại trừng Tào Minh Khang, Lăng Tu có phân lượng rất nặng ở trong lòng bọn hắn, kệ mẹ nó yêu pháp với không yêu pháp, ở trong mắt bọn họ, Lăng Tu là thất ca của bọn họ, đây là sự thực không cách nào sửa đổi.
"Tào Minh Khang, ngươi không nên nói bậy, vừa mới nếu không phải vì có Lăng Tu, mọi người chúng ta đều đã bị tang thi giết chết." Lạc Duẫn Nhi có chút không vui nói.
Nếu vị hôn thê của mình lên tiếng, Tào Minh Khang sẽ câm miệng không nói, giơ tay, phóng thấp tư thái nói với Hòa Thượng: "Được được được, coi như vừa rồi ta không nói gì."
Hòa Thượng nén lại cơn giận, mới khẽ cắn môi buông lỏng hắn ra, cũng cảnh cáo nói: "Lại nói thất ca như vậy nữa, lão tử nhất định sẽ cho ngươi đẹp mặt."
Lăng Tu từ đầu tới đuôi không có lên tiếng nói một câu nào, không phải vì không muốn, mà là thật sự không có khí lực dư thừa.
Đột nhiên cảm giác thân thể phía bên phải nặng trình trịch, quay đầu nhìn lại, mới phát hiện Tương Linh Tuệ đã coi hắn là Lạc Duẫn Nhi, ôm cánh tay của hắn, đầu còn dưa vào bả vai của hắn, đôi mắt đóng chặt, sắc mặt trắng bệch, trên trán toát ra mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, như là lâm vào hôn mê, trong miệng lại tự lẩm bẩm: Tỷ, ta thật là khó chịu!
Thanh âm yếu ớt, thật giống như mắc trọng bệnh vậy.
Lăng Tu nhìn cánh tay của nàng, vết thương do tang thi cắn xé đã bắt đầu thối rữa, máu tươi chảy ra từ bên trong đã chuyển biến thành màu đen, nói cách khác, Tương Linh Tuệ sẽ lập tức biến thành Tang Thi, căn bản là chống đỡ không nổi qua 24 tiếng đồng.
Những người khác cũng phát giác được Tương Linh Tuệ không xong, hai mặt nhìn nhau một phen, Tào Minh Khang dẫn đầu rút ra môt cây chủy thủ.
Lạc Duẫn Nhi kinh khủng một trận: "Ngươi muốn làm gì?"
"Linh Tuệ không được rồi, lại mang theo nàng sẽ biến thành Tang Thi bất cứ lúc nào, còn không bằng kết thúc thống khổ cho nàng." Tào Minh Khang tận tình khuyên nhủ.
Lạc Duẫn Nhi trầm thống nhìn một chút, khuôn mặt Tương Linh Tuệ viết đầy thống khổ, nước mắt tuôn rơi: "Không được!"
"Duẫn nhi, ngươi không nên như vậy, sẽ không có kỳ tích phát sinh, Linh Tuệ sớm muộn gì cũng sẽ thay đổi thành Tang Thi..."
"Vậy thì chờ nàng thay đổi Thành Tang Thi rồi giết nàng, ta sẽ tự tay giết nàng!" Lạc Duẫn Nhi đoạt lấy chủy thủ từ trong tay Tào Minh Khang, trong tròng mắt hiện lên một phần kiên quyết, vô luận như thế nào thì nàng cũng không thể hạ thủ với Tương Linh Tuệ.
"Ngươi... Ngươi quả thực không thể nói lý!" Tào Minh Khang không cách nào hiểu hành vi của Lạc Duẫn Nhi.
Lạc Duẫn Nhi không có lên tiếng nữa, mà là ngồi xuống, cưng chìu nhìn Tương Linh Tuệ, đưa tay, nhẹ nhàng vén sợi tóc trên mặt Tương Linh Tuệ.