Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
"Ầm" "Ầm" ...
Bên ngoài, S3 còn đang điên cuồng đụng vào tòa nhà, bắn ra những tiếng nổ giống như tiếng sấm sét vậy, hơn nữa mỗi một lần nó đập vào, đại địa như sẽ rung động theo.
Xuyên thấu qua cửa sổ hành lang có thể thấy, bên ngoài đã đầy vết nứt, toàn bộ nơi dừng chân như là bị đạn pháo oanh tạc qua vậy, có kiến trúc đã bị sụp đổ, biến thành phế tích, bụi bặm bốc lên; tràn đầy lỗ thủng, mặt ngoài trải rộng rất nhiều vết nứt, tùy thời có thể sụp đổ.
Một người tiếp một người lao ra khỏi tòa nhà bị S3 bẻ gãy đầu, hình ảnh này giống như là loài thú ăn kiến đang ăn từng con kiến đang chạy ra từ một tổ kiến lớn.
Tuy rằng hắn có cảm tình rất thâm hậu với Hòa Thượng, Tiểu Bì cùng Lão Bát, nhưng trơ mắt nhìn Thành viên Bạch bang bị S3 đơn phương tàn sát, trong lòng Lăng Tu không chịu nổi, rất muốn làm chút gì đó, lại phát hiện bây giờ mình không làm được cái gì, thậm chí ngay cả đứng lên cũng đã rất khó khăn.
"Không thể để cho nó muốn làm gì thì làm!" Lão Bát nói.
"Vậy ngươi có phương pháp gì sao?" Tiểu Bì vội hỏi.
"Liều mạng!"
Tào Minh Khang cười nhạt, "Ngay cả đạn cũng không thể đục thủng thân mình của nó, lấy cái gì chiến đấu cùng nó? Chẳng lẽ giao hợp với nó a, thực sự là buồn cười."
"Ngươi câm miệng cho ta, nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện."
Lão Bát quát lên, lập tức nhìn phía Tiểu Bì cùng với Hòa Thượng, "Tiểu Bì, hai chúng ta dẫn dắt nó rời đi, Hòa Thượng ca, ngươi phụ trách mang thất ca rời đi!"
"Cút, lúc nào đến phiên ngươi hạ lệnh, sửa đổi kế hoạch một chút, ta cùng cái họ tào này đi hấp dẫn Bạo Quân tang thi, ngươi cùng Tiểu Bì mang thất ca rời đi." Hòa Thượng quát lên, nhiệm vụ nguy hiểm hắn sẽ không nhường ai, còn nữa, coi như là đi chịu chết, cũng phải kéo theo Tào Minh Khang.
"Ta không đi, ta sẽ không rời khỏi Duẫn nhi!" Tào Minh Khang lập tức lên tiếng phản bác nói.
"Ngươi dám nói không đi? Tin hay không hiện tại lão tử liền giết chết ngươi!" Hòa Thượng nắm thật chặt trường đao trong tay.
"Con mẹ nó ngươi hù ta ah, Tào Minh Khang ta cũng không sợ ngươi, ta chỉ muốn bảo vệ nữ nhân của mình, về phần các ngươi, muốn làm gì thì tùy ý, nhưng đừng có ra lệnh cho ta." Tào Minh Khang cả giận nói.
Ầm!
Cả tòa nhà đột nhiên rung động kịch liệt, đại lượng bụi bặm rơi xuống, ánh sáng trong hành lang đột nhiên tang lên, là một khối tường lớn bị S3 bóc ra, lộ ra một cái lỗ thủng to lớn. Con S3 đang ở bên ngoài, thân hình khổng lồ rõ ràng lọt vào trong tầm mắt.
Mọi người bên trong hành lang nín thở theo bản năng, tim đập rộn lên, phảng phất như bị điểm huyệt đứng ở tại chỗ không dám cử động. Thẳng đến khi S3 rời xa, mọi người mới thở phào một hơi, lau mồ hôi lạnh trên trán.
"Họ Tào, ngươi hét lớn tiếng như vậy làm cái gì?" Hòa Thượng níu lấy cổ áo Tào Minh Khang, mắt trừng như chuông đồng.
Tào Minh Khang đẩy ra hắn: "Ít đổ tội lên đầu của ta đi, giọng ta có thể lớn hơn con lừa ngốc ngươi sao?"
"Chớ ồn ào!"
Lão Bát lạnh giọng quát lên, "Cứ dựa theo những gì ta mới vừa nói, ta và Tiểu Bì đi ra ngoài dẫn dắt nó rời đi, Hòa Thượng ngươi phụ trách an toàn cho thất ca."
"Lão Bát..." Lăng Tu muốn lên tiếng ngăn cản, kết quả lại ho khan kịch liệt.
"Thất ca, ngươi đừng nói, không thể để lúc nào Thất ca cũng là người che chở cho bọn ta được, cũng nên để cho chúng ta xuất một chút lực, rồi lại nói, con Bạo Quân tang thi không giết chết toàn bộ chúng ta nó sẽ không rời đi, ta cũng không có cách nào, còn có, thất ca, Lão Bát có thể... Có thể quen biết với ngươi là chuyện rất đáng vui rồi." Lão Bát mím môi một cái, cười cười, nói xong lời cuối cùng này, thanh âm liền có chút nghẹn ngào.
Mũi Lăng Tu ê ẩm, như là có hai con sâu dùng sức chui vào bên trong, kích thích tuyến lệ, để cho ánh mắt hắn đỏ một vòng.
Lão Bát thu thập tâm tình một chút, đem toàn bộ lựu đạn trên người đưa cho Tiểu Bì: "Tiểu Bì, ngươi cầm lấy, uy lực mạnh hơn nhiều so với đạn!"
"DCM, ngươi đưa toàn bộ cho ta, vậy ngươi dùng cái gì?" Tiểu Bì hỏi.
"Không quan hệ, trong phòng đó còn có một vũ khí!"
Nói lấy, Lão Bát bước nhanh xông vào bên cạnh gian phòng, không bao lâu liền khiêng ống phóng rốc-két đi ra, ở cửa gian phòng bày ra một cái dáng, "Ta dùng nó vậy."
Mọi người ngơ ngẩn, đặc biệt Tiểu Bì, cả người đều ngây dại, nhìn lựu đạn trong tay mình một chút, lại nhìn ống phóng rốc-két Lão Bát khiêng trên vai, chỉ cần nhìn là có thể cảm thụ được uy lực cường đại, sau đó chất phác mắng ra tiếng: "DCM, tại sao ngươi không đi chết đi?"
Tiểu Bì cảm giác trong lòng thật lạnh, trong lòng hoảng hốt: Thảo nào đều lấy tất cả lựu đạn cho mình, thì ra còn dấu đồ tốt cho mình dùng mà.
"Chết cái lông a, ta muốn nổ chết con chó kia!" Lão Bát hét cao vút một tiếng, dẫn đầu phóng xuống lầu.
Tiểu Bì phun ra một hơi thở thật dài, cũng theo sát.
"Hai người ngu xuẩn các ngươi đừng có chết, lão tử sẽ không siêu độ cho hai ngươi đâu!" Hòa Thượng hướng bóng lưng quát lên.
Lăng Tu giùng giằng đứng lên, thất tha thất thểu đi tới trước cửa sổ hành lang, lấy tay chống đỡ trên cửa sổ mới miễn cưỡng đứng vững, Hòa Thượng tiến lên, bị hắn phất tay cự tuyệt.
Bên ngoài hỗn độn không chịu nổi, thi thể cùng đá vụn nằm khắp nơi, có Thành viên Bạch bang co ro thân thể lạnh run ở phía đối diện, chỉ cần một đầu S3, đã phá hủy triệt để nơi này.
Lăng Tu âm thầm siết chặt nắm tay, ở trong lòng của hắn, cái nơi dừng chân này cũng được coi là một căn nhà của hắn, hôm nay nhà bị phá hư thành cái dạng này, tâm tình của hắn thập phần trầm thống, cũng rất phẫn nộ.
"Ầm ~ "
Bên ngoài truyền đến một tiếng vang thật lớn, khói đặc đen sẫm bay lên, là Tiểu Bì ném một viên lựu đạn vào S3.
Lựu đạn nổ tung ở phụ cận S3, uy lực to lớn tạo ra một cổ năng lượng lan ra bốn phía, cho dù cách nhau khá xa, Lăng Tu cũng có thể cảm giác được nhiệt độ nóng cháy tập mặt.
S3 không tổn hao chút nào, trên người chỉ đen một chút, miệng của nó co quắp kịch liệt một cái, phát ra tiếng hô tức giận, lập tức nhào tới hướng Tiểu Bì.
"Ta DCM!" Tiểu Bì giật mình một cái, xoay người liền chạy.
Nhưng hắn chạy đi đâu được, trong nháy mắt đã bị S3 đuổi theo đến phía sau.
S3 giơ vuốt lên thật cao, như thiết chùy hung hăng nện xuống, Tiểu Bì nhảy qua bên cạnh theo bản năng, vừa mới tránh được một kích trí mạng này, mặt đất xuất hiện một cái hố to lớn, hắn tựa như bị người hung hăng đạp một cước bay ra ngoài, liên tục lăn vài cái trên mặt đất mới dừng lại.
Lão Bát ra sức chạy đi, nhìn thấy S3 đang từng bước tới gần Tiểu Bì, liền lập tức ngừng lại, hướng phía S3 lớn tiếng kêu ầm lên: "Con chó nhìn đây này, thịt người hương vị ngọt ngào ngon miệng đang chờ ngươi, đến a, lại đây a, mau tới đây ăn ta!"
Một bên la hét một bên thì ra lắc mông, cảm giác kia không giống như đang hấp dẫn S3, mà như là nữ tử thanh lâu đang câu dẫn khách làng chơi.
Nhưng hiệu quả rất rõ ràng, S3 chịu không nổi khiêu khích bực này, tức giận rống giận lao tới hướng Lão Bát.
Đối mặt với quái vật lớn bực này, Linh hồn Lão Bát cũng đang run sợ, không nói lời gì, dùng ống phóng rốc-két nhắm vào S3 bắn một pháo.
"Sưu sưu sưu ~ "
Đạn pháo bay ra, như tử sĩ phóng tới hướng S3.
Ống phóng rốc-két tạo ra lực phản chấn để cho Lão Bát té bay ra ngoài, hắn có chút thần trí không rõ ngồi dưới đất.
"Ầm ~" đạn pháo tinh chuẩn bắn trúng ngực S3, nổ tung trong nháy mắt, một đóa mây hình nấm kèm theo khói đặc bay lên trời.
"Ngao..."
S3 phát ra một tiếng thống khổ kêu rên ngã xuống đất, da thịt bị mất một miếng lớn, có máu tươi màu đen chậm rãi chảy ra từ bên trong.