Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 580 - Chương 581: Trách Nhiệm

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 581: Trách nhiệm

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

S3 gật gù bò dậy, ánh mắt màu nâu nhìn qua hướng Lão Bát, đau đớn nơi ngực khiến cho nó phẫn nộ không chịu nổi, đây là lần đầu tiên nó chịu tổn thương nghiêm trọng như vậy.

"Rống ~ "

Phát ra một tiếng gào thét rung trời, thân thể cao lớn liền lao tới hướng Lão Bát, đại địa bị nó đạp đến lắc lư.

Lão Bát sợ đến vong hồn bốc lên, thân thể vẫn ngồi ở trên mặt đất, trong tay lại hoảng loạn không dứt gắn một quả đạn pháo, lại bắn hướng S3.

"Sưu ~ "

Đạn pháo xé rách không gian bay ra, sinh ra xung lực thật lớn, để cho Lão Bát trợt hơn hai thước trên mặt đất. Mà đạn pháo này cũng tinh chuẩn trúng S3, hơn nữa còn nổ tung ở vị trí đầu S3, mặt S3 chảy máu, phủ đầy bụi màu đen.

Không đợi S3 kịp phản ứng, Lão Bát nhịn cảm giác bị mặt đất ma sát bò dậy, ném xuống ống phóng rốc-két đã không còn đạn dược, liều lĩnh chạy hướng ra bên ngoài.

Bị hai quả ống phóng rốc-két đạn pháo khiến cho S3 cực kỳ chật vật, hai con mắt phun lửa như ra đa phong tỏa Lão Bát, sau đó như trâu đực tức giận, lao tới hướng Lão Bát.

Tiểu Bì lúc này đã phục hồi tinh thần lại, lớn tiếng la hét cùng huy động hai tay hấp dẫn chú ý của S3.

Nhưng S3 đã là triệt để ghi hận Lão Bát, mặc kệ hắn làm ra cái động tĩnh gì, nó vẫn hồn nhiên không thèm để ý, chỉ đuổi theo Lão Bát.

Tiểu Bì đuổi theo phía sau, dùng răng cắn chót an toàn của lựu đạn, ném từng qua lựu đạn một hướng về phía S3, nhưng căn bản đuổi không kịp tốc độ S3, mặc dù đã sử xuất toàn lực, lựu đạn cũng không cách nào chúng vào S3.

"Ngươi đừng lãng phí lựu đạn a!" Nhìn từng quả lựu đạn nổ torng không khí, Lão Bát tiếc đứt ruột, hướng Tiểu Bì lớn tiếng hô.

"Ngươi cái tên ngu kia, Bạo Quân tang thi đã theo sát phía sau ngươi, ngươi không quan tâm mạng của mình, mà còn quan tâm tới lựu đạn hay sao!"

Tiểu Bì tức giận trả lời, tiếp tục cắn rút chốt, ném từng quả lựu đạn về hướng S3, dù cho không có khả năng nổ vào S3, nhưng ít ra cũng có một tia hi vọng hấp dẫn được sự chú ý của S3, để cho nó buông tha truy kích Lão Bát.

Lão Bát lúc này mới như tỉnh lại từ trong mộng, định nhãn nhìn về phía sau, S3 như một tòa núi lớn đang đi tới phía sau, dùng cánh tay rắn chắc đánh tới.

"Ta DCM nó, sao không cho ta thêm một chân a!" trên mặt Lão Bát hiện lên một tia tuyệt vọng, cắn răng, sử xuất tất cả khí lực bú sữa chạy ra ngoài.

Bên ngoài, là tầng tầng lớp lớp thi thể tang thi, máu tươi màu đen hội tụ thành một dòng nước. Thi thể tang thi hư thối đã lâu, hai chân đạp lên là rất dễ sụp đổ, bây giờ Lão Bát cảm giác giống như là chạy ở trong vũng bùn vậy.

"Rống ~ "

S3 lao tới, ngay cả bức tường kiên cố cũng bị nó dễ dàng đụng bể, nếu đụng vào thân thể huyết nhục, kết quả có thể nghiêm trọng tới mức không tưởng tượng nổi.

Mà ở phía sau, Lão Bát dậm chân phải vào một thi thể, toàn bộ chân đi vào bên trong lồng ngực, thân thể thoáng cái mất đi cân đối, tè ngã xuống đất, nằm cùng với một đống tang thi.

S3 hoa lệ lệ đập vào phía trên hắn, hai chân to lớn không có đạp trúng Lão Bát.

Khi nghe thấy mùi thi thể tang thi, mùi hôi thối gay mũi điên cuồng xông vào trong mũi, Lão Bát thiếu chút nữa đã nôn mửa đi, bất quá lúc này trong đầu lại lập tức nghĩ đến một cái chủ ý, đó chính là giả thành tử thi.

Vừa nghĩ, vội vàng móc nội tạng từ trong các thi thê tang thi ra, như đắp chăn đắp lên trên người mình, sau đó nhắm mắt lại không nhúc nhích giả chết, mặc cho số phận.

Khí tức người sống bị mùi thúi che lấp, hơn nữa Lão Bát làm rất nhanh, kéo nội tạng đắp lên trên người hắn, S3 dừng lại quay người lại, chỉ thấy rất nhiều thi thể tang thi, lại không nhìn thấy hình bóng người sống, thân hình không khỏi dừng lại, sau đó liền rống giận dùng hai cái tay to lớn, hất bay thi thể tang thi trên đất.

Lão Bát đổ mồ hôi lạnh, tuy rằng đã nhắm hai mắt không nhìn thấy gì, thế nhưng lỗ tai lại có thể nghe được, S3 đã đi xa thì, hắn lặng yên thở phào, S3 tới gần, hơn nữa còn đang hất bay thi thể tang thi thì, trái tim như sắp nhẩy ra ngoài vậy, sợ đến ngay cả nước tiểu cũng chẩy ra vài giọt.

Xa xa Tiểu Bì sững sờ ở tại chỗ, ngơ ngẩn nhìn S3 như đang cày ruộng vậy, toát mồ hôi lo lắng cho Lão Bát. Sau khi tĩnh hồn lại, liền lập tức lớn tiếng la hét, làm ra các loại động tác hấp dẫn sự chú ý của S3, nhưng S3 không có chút hứng thú nào với hắn, ở trong mắt nó chỉ có Lão Bát, không xé nát Lão Bát, nó tuyệt không từ bỏ ý đồ.

Bên kia, Hòa Thượng nâng Lăng Tu đi ra.

Lạc Duẫn Nhi và Tào Minh Khang thì nâng Tương Linh Tuệ, cho tới bây giờ, Tình hướng của Tương Linh Tuệ cũng làm cho mọi người không ngờ tới.

Nàng cũng không có thay đổi thành Tang Thi, da dẻ ảm đạm cũng dần dần khôi phục huyết sắc, vết thương trên cánh tay cũng đã ở chậm rãi khép lại, máu tươi lại lần nữa biến thành màu đỏ tươi.

Lạc Duẫn Nhi đã quên sợ hãi đối với S3, tâm thần mừng rỡ.

Lẽ nào kỳ tích xảy ra ở trên người Linh Tuệ sao?

Rung động cùng kích động được thể hiện ra rất sinh động, thực sự vô luận như thế nào, nàng cũng không cách nào tiếp nhận việc Tương Linh Tuệ thay đổi thành Tang Thi vĩnh viễn rời bỏ nàng.

"Nế”U Linh” Tuệ không có biến đổi thành Tang Thi, nàng là người thứ nhất miễn dịch đối với virut, nàng sẽ có biến hóa, có thể thông qua nàng, nghiên cứu ra vắc-xin đối kháng virut, như vậy mọi người chúng ta cũng không phải e ngại với tang thi." Tào Minh Khang có chút hưng phấn, hơn nữa nghĩ còn đặc biệt xa.

"Có thể còn sống rời khỏi nơi này rồi hang nghĩ tới các việc khác được không?!" Hòa Thượng hắt một chậu nước lạnh xuống.

Tào Minh Khang trợn mắt trừng hắn, trề miệng một cái, cũng là không nói gì thêm.

Lăng Tu thoáng khôi phục một chút khí lực, hắn không quan tâm tình hướng Tương Linh Tuệ, hắn chỉ quan tâm an nguy của Tiểu Bì và Lão Bát.

Đương nhiên, tất cả mọi người không biết, trước đây khi trốn ở hành lang, Tương Linh Tuệ xem Lăng Tu thành Lạc Duẫn Nhi mà ôm hắn, dựa vào hắn thì, có một giọt máu tươi chẩy xướng từ miệng hắn rơi vào vết thương trên cánh tay Tương Linh Tuệ...

"Dừng lại!" Lăng Tu đột nhiên mở miệng nói.

"Thất ca, làm sao vậy?" Hòa Thượng hỏi vội.

Lăng Tu không trả lời hắn, ngay cả khi không có năng lực, nhưng hắn không thể bỏ lại Tiểu Bì cùng Lão Bát, huống chi ngoại trừ Tiểu Bì và Lão Bát, nơi này còn có đông đảo Thành viên Bạch bang, hắn thân là lão đại Bạch bang, đầu thể vô trách nhiệm như vậy, nếu như hắn cứ đi như vậy, trong lòng sẽ lưu lại một bóng ma.

 

 

Bình Luận (0)
Comment