Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Lăng Tu điều chỉnh hô hấp, lại tạm thời lấy ra mấy khối thịt đại bàng nướng chín ra ăn, cảm giác hư thoát tiêu tán không ít, muốn khôi phục lại trạng thái tột nhất, nhất thiết phải tĩnh dưỡng một hai ngày mới được.
Tương Linh Tuệ đột nhiên mở mắt ra hồi tỉnh lại, trạng thái tinh thần no đủ, hơn nữa cặp mắt kia lộ ra quang mang sắc bén.
Nàng mới vừa tỉnh lại không bao lâu, liền nhất thời cảm thấy bụng rất đói. Thấy được trong ba lô của Hòa Thượng có thịt quay, lúc này lướt tới như một đạo Tật Phong, nắm lấy một khối thịt lớn ăn không có chút hình tượng thục nữ nào, ăn như hổ đói. Một khối thịt lớn bị nàng ăn rất nhanh, tiếp theo liền chuẩn bị lấy tiếp một miếng.
Hòa Thượng liền phản ứng kịp, kéo khóa ba lô lên, hướng Tương Linh Tuệ quát lên: "Đây là tứ ta chuẩn bị cho thất ca, ngươi ăn một miếng là được rồi, lại còn muốn ăn miếng thứ hai, ngươi..."
Thanh âm hơi ngừng, thay vào đó là sợ hãi, cả người Hòa Thượng tuôn ra một tầng mồ hôi lạnh, bởi vì trong con ngươi của Tương Linh Tuệ bất chợt biến thành màu trắng, da dẻ quanh khóe mắt có rất nhiều gân máu nhô ra, dáng dấp thoạt nhìn rất dọa người, hơn nữa khí tức trên người cũng có chút khát máu lành lạnh.
Ta choáng, tình huống gì?
Hòa Thượng quá sợ hãi.
"Ta thật là đói, Hòa Thượng chết tiệt tránh ra cho ta!" Tương Linh Tuệ đưa tay đẩy Hòa Thượng ra.
Cứ nhẹ nhàng đẩy một cái như vậy, Hòa Thượng không phản ứng kịp, thân thể liền hoàn toàn không bị khống chế té về phía sau, tốc độ cực nhanh, cuối cùng còn lộn vài cái ở trên mặt đất rồi mới dừng lại.
Lạc Duẫn Nhi và Tào Minh Khang đều sửng sốt, bọn họ rất hiểu Tương Linh Tuệ, bởi vì là nữ nhi của Tương Khánh Công, vừa sinh ra liền được người tôn kính và bảo hộ, Tương Linh Tuệ cũng không có luyện qua chút võ thuật nào, bình thường đều thích chơi máy vi tính, nàng tựa như đóa hoa tươi bên trong một nhà kính vậy, nhu nhược và không có chút khí lực nào.
Nhưng bây giờ lại là cái gì tình huống, nàng dùng một tay liền xô ngã Hòa Thượng nặng một trăm bảy tám chục cân, chẳng lẽ khi miễn dịch được với virut thì nàng còn thu được công năng đặc dị cường đại nào đó?
Lạc Duẫn Nhi và Tào Minh Khang giật mình ở tại chỗ, không cách nào phục hồi lại tinh thần trong chốc lát.
Lăng Tu cũng ngạc nhiên nhìn Tương Linh Tuệ, trong đầu của hắn hiện lên hai chữ: Biến chủng!
Hòa Thượng cũng không có chịu tổn thương nghiêm trọng, chỉ cảm giác khí huyết trong cơ thể sôi trào, nhịn không được ho khan vài tiếng, hắn không có lập tức đứng lên, mà là ngồi dưới đất, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin nhìn Tương Linh Tuệ, thật sự là không nghĩ ra cô gái này vừa rồi lấy được sức mạnh từ đâu tới.
"Ngô... Ăn ngon... Ăn ngon..."
Tương Linh Tuệ chuyên tâm ăn thịt quay, chờ ăn xong hai miếng thịt lớn, nàng mới hài lòng sờ sờ cái bụng. Con ngươi màu trắng dần dần rút đi, da dẻ quanh khóe mắt cũng trở về bình thường, bây giờ nàng giống như đúc trước đây, chỉ là thêm một cổ khí tức để cho người ta kính úy.
Thấy Hòa Thượng cách mình bốn năm mét, không khỏi lộ ra vẻ hồ nghi, chỉ chỉ Hòa Thượng, hỏi: "Này, Hòa Thượng chết tiệt, ngươi chạy xa như vậy làm gì?"
Vừa nghe lời này, Hòa Thượng quả nhiên là muốn mắng mẹ nó, mặt hắn đen lại bò dậy, đi tới trước ba lô, ôm thật chặt ba lô vào trong ngực, tuyên bố đây là tài sản của hắn, sau đó lại đi tới trước mặt Lăng Tu, nhỏ giọng đối với Lăng Tu nói: "Thất ca, tiểu nha đầu này sau khi tỉnh lại có chút tà môn, chúng ta phải đề phòng nàng!"
Lăng Tu còn chưa nói chuyện, Tương Linh Tuệ đã rất bất mãn nói: "Hòa Thượng chết tiệt, ngươi dám nói bậy bản tiểu thư, muốn chết a?"
"Ta DCM, xa như vậy mà ngươi còn có thể nghe được?" Hòa Thượng hoảng sợ một trận, chật vật nuốt nước miếng một cái.
"Nói nhảm, ngươi nói lớn tiếng như vậy, bản tiểu thư làm sao lại không nghe được, bất quá vì số thịt quay vừa rồi, bản tiểu thư cũng không so đo với ngươi."
Tâm tình Tương Linh Tuệ thật tốt, thân thể vui sướng không nói ra được, chưa từng có từng cảm vui sướng lâm ly như vậy.
"Tỷ!"
Nàng chạy tới hướng Lạc Duẫn Nhi, cả người hóa thành một đạo huyễn ảnh, khoảng cách bảy tám thước bị rút ngắn trong chớp mắt.
Tương Linh Tuệ căn bản không có ý thức được tốc độ của mình sẽ nhanh như vậy, kết quả không kịp phanh lại, đụng vào Lạc Duẫn Nhi, làm Lạc Duẫn Nhi ngã xuống đất, mà nàng cũng vững vàng đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.
"Di, đây là có chuyện gì?" Nàng quay đầu lại nhìn vị trí ban đầu của bản thân, lại nhìn vị trí hiện tại, khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ ngạc nhiên và nghi hoặc.
Lạc Duẫn Nhi bị Tào Minh Khang nâng dậy, kinh khủng và bàng hoàng nhìn muội muội thay đổi có chút xa lạ này.
Lúc này, Tương Linh Tuệ khom lưng, nhặt một tảng đá từ dưới đất, sau đó ném mạnh vể phía một căn nhà cách hai mươi mét.
"Sưu ~ "
Tảng đá mới vừa rời tay, tựa như đạn ra khỏi nóng vậy, sau đó "Oành" một tiếng xuyên thủng bức tường, trên mặt ngoài lưu lại một lỗ thủng đen như mực, bốn phía quanh cái lỗ thủng kia, còn có vết nứt rậm rạp như mạng nhện vậy.
"Nha? !"
Tương Linh Tuệ bị chính bản thân làm cho giật mình, nhịn không được phát ra một tiếng kêu sợ hãi.
"Linh Tuệ, ngươi... Ngươi có công năng đặc dị !"
Tào Minh Khang hưng phấn kêu lên, Tương Linh Tuệ thuộc về trận doanh của bọn họ, tuy rằng công năng đặc dị này nhìn có chút khó có thể tưởng tượng nổi, thế nhưng nhưng cũng rất tiếp nhận, một người có thực lực cường đại, là một chuyện tốt đối với hắn và Lạc Duẫn Nhi, là thiên đại hảo sự.
"Ta quả thực hình như có công năng đặc dị !" Tương Linh Tuệ không thể tưởng tượng nổi cúi đầu quan sát chính bản thân một phen.
Sau đó dụng hết toàn lực chạy, khoảng cách năm mươi thước, nàng chỉ chạy mất có hai giây, tốc độ quá nhanh, làm bụi bặm trên đất bay lên không trung.
Lần này, Tương Linh Tuệ triệt để xác định, chính bản thân đại nạn không chết, còn có được công năng đặc dị cường đại, rồi mừng như điên, nàng thoáng cái đã đi tới gần Lạc Duẫn Nhi, nắm tay Lạc Duẫn Nhi, như tiểu cô nương được kẹo hưng phấn kêu lên: "Tỷ, ta có công năng đặc dị, ta cũng có công năng đặc dị, sau này ai cũng không có khả năng khi dễ chúng ta, chỉ có chúng ta khi dễ người khác, hì hì..."
Lạc Duẫn Nhi đến bây giờ còn chưa hồi thần lại, trên mặt lộ ra một cái mỉm cười, nụ cười này có chút mất tự nhiên.
"Rống ~ "
Tiếng S3 gầm gừ truyền đến, nó còn cố chấp tìm kiếm thân ảnh Lão Bát ở trong đống thi thể tang thi, thi thể tang thi bị nó hất bay bị phá hư lần thứ hai, trở nên thối nát không chịu nổi, thi thủy văng khắp nơi.
"Đầu tang thi to lớn chết tiệt kia còn ở đây a, hãy nhìn xem bản tiểu thư thu thập nó thế nào!"
Tương Linh Tuệ có lòng tự tin bạo tăng, không nói lời gì, nhặt lên một cây thép dài lao tới hướng S3, tốc độ quá nhanh, chờ Lạc Duẫn Nhi phục hồi lại tinh thần muốn gọi nàng lại thì, nàng đã vọt tới cửa chính.
"Mỹ nữ chiến dã thú!" Hòa Thượng chất phác cảm thán một tiếng.
Lăng Tu mặt không thay đổi nhìn theo, Tương Linh Tuệ ngoài ý muốn thu được thực lực cường đại, Lão Bát và Tiểu Bì mới có thể sống sót.