Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 669 - Chương 670: Vấn Đề Chân Chính

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 670: Vấn đề chân chính

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Không có một câu thô tục, thế nhưng lời của Trương Nhất này, từng chữ đều là một chiêu đả kích trầm trọng tự tôn của Bình Bình.

"Ngươi... Ngươi..."

Bình Bình chỉ vào Trương Nhất, không nói được một câu đầy đủ, cuối cùng trực tiếp đặt mông ngồi xuống đất ủy khuất khóc oa oa, nàng ngồi xuống, thì cả tầng lâu đều rung động một cái như có động đất vậy.

Hai cái chân đạp loạn, nước mắt tuôn ra như hồng thủy vỡ đê, nếu không tính toán hình thể của nàng, chỉ nghe thấy tiếng khóc này, tất nhiên sẽ nghĩ rằng nàng là một tiểu cô nương.

"Biểu ca thúi ngươi nói Bình Bình tỷ như vậy sao!" Đường Tiểu Mạt nhìn không được, chạy tới ngồi xổm xuống an ủi Bình Bình.

Lăng Tu cũng đứng dậy, đi tới gần bọn họ, phụ họa nói: "Đường Tiểu Mạt nói rất đúng, như thế nào đi nữa thì Bình Bình cũng là nữ nhi của thúc thúc, nói thẳng như vậy thì quá đả thương người rồi, ngươi quá phận rồi đó."

Trương Nhất nghĩ lại, thì đúng là có lý, hơn nữa hắn cũng không nghĩ tới năng lực chịu đựng cảu Bình Bình lại kém như vậy, trực tiếp liền oa oa lên, không thể làm gì khác hơn là vội ho một tiếng, phóng thấp tư thái nói: "Ta chỉ đùa cho vui thôi mà, nhất thời lanh mồm lanh miệng thôi mà." Nhìn về phía Bình Bình, "Được rồi được rồi, xin lỗi, ta không nên nói ngươi béo, đừng khóc."

Bình Bình đình chỉ thút thít, u oán liếc mắt nhìn Trương Nhất, làm mọi người nổi da gà toàn thân a.

Sau đó, vẻ mặt thẹn thùng nhìn về phía Lăng Tu, cảm kích nói: "Cảm ơn Lăng Tu ca." Nàng biết sở dĩ Trương Nhất nói xin lỗi với nàng, đều là vì mặt mũi của Lăng Tu.

"Không quan hệ, béo cũng không phải vấn đề của ngươi, rồi lại nói, béo thì làm sao, béo có thể thông qua bản thân không ngừng nỗ lực mà giảm béo, có câu nói rất hay, trên đời không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền, chỉ cần ngươi muốn, chứ không có chuyện gì không làm được." Lăng Tu an ủi.

Bình Bình rất là xúc động: "Lăng Tu ca, ngươi thật tốt!" Nhãn thần cũng đổi thành ái mộ .

Trương Nhất nghĩ không ra, bởi vì hắn cảm giác Lăng Tu nói chuyện là lạ làm sao ấy, lời như vậy căn bản không phải phát ra từ trong miệng Lăng Tu.

Đường Tiểu Mạt có chút ghen tị, nhanh chóng kéo cánh tay Lăng Tu, biểu thị công khai với Bình Bình đây là nam nhân của nàng, không có khả năng đánh chủ ý tới nam nhân của nàng.

Lúc này, Lăng Tu nghiêm tiếp túc chân thành nói: "Cho nên béo là vấn đề của ngươi sao? Không phải, kỳ thực vấn đề chân chính của ngươi là xấu!"

Cái gì...

Một bước chuyển ngoặt thật là đột ngột, toàn bộ căn phòng đọng lại trong nháy mắt!

"Choảng "

Thanh âm tan nát cõi lòng, vốn còn tưởng rằng Lăng Tu là chủ cứu thế, là đại anh hùng siêu cấp ,Bình Bình sửng sốt cả người, ngẩng đầu, vẻ mặt cứng đờ, không nháy mắt một cái nhìn hắn.

Trương Nhất và Đường Tiểu Mạt cũng phát mộng, nghĩ thầm: Này... đây là tình huống gì a?

Lăng Tu như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục nói với Bình Bình: "Ngươi xem ngươi này mặt to như cái chậu, đôi mắt thì nhỏ, còn rất nhiều lông, da dẻ giống như lớp vỏ mặt trăng kìa, nhìn kiểu nào cũng thấy xấu, ân, xấu xí không gì sánh được, khóe mắt ngươi lại còn có hai cái nốt ruồi to nữa, không thể cứu vãn được!"

Nói xong, lắc đầu đi trở về sô pha ngồi xuống.

Trương Nhất, Đường Tiểu Mạt, Bình Bình đã như hóa đá ở tại chỗ, sau khi yên lặng bốn năm giây, Bình Bình thương tâm gần chết khóc lớn, mắng Lăng Tu điên cuồng "Vương bát đản" vứt cánh cửa ra. Cửa "Oành" một tiếng hung hăng đóng lại, trần nhà bởi vì chấn động này mà bóc ra một chút nước sơn rơi xuống tới.

Lăng Tu không quan tâm, như không có chuyện gì bưng chén trà nóng lên uống, sau đó ân cần nhìn Lăng Tuyết: "Vừa rồi có làm muội sợ hay không?" Đang nói tới Bình Bình đóng cánh cửa ra tạo thành tiếng vang cực lớn.

Lăng Tuyết lắc đầu, đi tới ôm bắp đùi của hắn: "Có ca ca ở đây, Tuyết Nhi không có sợ cái gì."

Lăng Tu cười cười, cưng chìu vuốt ve mái tóc đen của nàng.

Lúc này, Trương Nhất nhảy đi lên: "Lão Lăng, vừa rồi là tình huống gì? Con mẹ nó căn bản cũng không phải là phong cách của ngươi a!"

"Đúng rồi đúng rồi, Món ăn tình yêu, lời ngươi mới vừa nói thật là độc nga." Đường Tiểu Mạt nói.

"Nào chỉ có độc, quả thực chính là quá bả đao, trực tiếp đâm chết người."

Đến bây giờ Trương Nhất vẫn còn không có phục hồi lại tinh thần, nghĩ thầm: Vừa mới còn nói ca quá phận, ngươi càng thêm quá phận đó có biết không? Trực tiếp là cho người ta bị tổn thương lớn như vậy a, sợ rằng cả đời này sẽ có một bóng ma không bao giờ xóa nhòa.

Lăng Tu đặt chén trà xuống, quay đầu khẽ cười nói: "Thế nào, ta sắm vai người xấu giúp ngươi đuổi đi Bình Bình, ngươi còn không cảm kích ta phải không?"

Nói thật lòng, hắn thật không nguyện ý làm một người xấu như vậy, chỉ là như thế nào đi nữa thì cũng quyết không thể để cho huynh đệ mình lấy Bình Bình được, phải đơn giản gọn gàng dứt khoát một lần, đoạn tuyệt ý niệm trong đầu Bình Bình.

Trương Nhất lại không phải người ngu, đầu óc liền suy nghĩ và hiểu ra, thì ra tên này là bởi vì mình a.

Nhất thời cảm động đến sắp khóc: "Lão Lăng, con mẹ nó ta yêu ngươi chết mất!" Nói xong, liền mân mê cặp lạp xưởng cấp cho Lăng Tu một cái hôn.

"Cút!"

Lăng Tu rùng mình một cái, đá một cước vào ngực của hắn.

"A" Trương Nhất như cái quả cầu da lăn đi ra ngoài, trong không gian vang lên tiếng hắn kêu thảm thiết.

"Đáng đời." Đường Tiểu Mạt lắc đầu, thở dài bất đắc dĩ một tiếng.

Sau một hồi vui đùa, Lăng Tu liền chạy tới tổng bộ.

Là thời điểm nói chuyện cùng Vũ Văn Phục rồi, cũng là thời điểm chấm dứt mọi chuyện nợ nần cùng tập đoàn EVO.

Tổng bộ vẫn có thật nhiều phế tích, trong lòng Lăng Tu vẫn biết, đều là do hắn phá hư. Theo Sở Ly Nguyệt nói, biến chủng trước đây được hắn thả ra từ đại lao, đại bộ phận đều đã bị tiêu diệt, chỉ có cực ít bộ phận trốn ra khỏi tổng bộ, lẩn vào các khu khác.

Những biến chủng đi ra từ trong đại lao, không có một tên không ăn thịt người, chúng nó giống như kẻ nghiện vậy, hai ba ngày không ăn thịt người sẽ rất khó chịu, sống không bằng chết, có ảnh hưởng rất lớn đối với sự ổn định của Huyễn Thành.

Hắn cũng hỏi thăm qua tin tức của hai gã biến chủng, dù sao thì hai người này cũng có ấn tượng tương khá sâu ở trong đầu của hắn, không quá hi vọng bọn họ đã bị tiêu diệt, Sở Ly Nguyệt không có cho ra bất luận cái đáp án gì, bởi vì biến chủng bị giam ở trong đại lao ngoại trừ cấp s thì không có ghi lại tên, chỉ có đánh số.

Không thèm suy nghĩ quá nhiều, trong cái thời mạt thế này có thể chiếu cố tốt chính bản thân, chiếu cố tốt người bên cạnh mình cũng đã không dễ dàng gì, nghĩ quá nhiều làm gì. Đứng ở dưới tòa nhà evo, ngẩng đầu nhìn cái kiến trúc cao ngất này, các loại hình ảnh trước kia đang hiện lên lại từng cái một, không khỏi cảm khái muôn vàn.

Người tiếp đãi Lăng Tu, là AVA.

Có vẻ bề ngoài đặc hữu của nữ nhận, nhưng đừng quên nàng là người máy, thoạt nhìn bên ngoài thì chính là một mỹ nữ mỹ lệ, giống như tiên tử hạ phàm, khí chất nho nhã đoan trang, da dẻ trắng nõn.

"Lăng Tu ngươi đã đến rồi, lão bản đã chờ ngươi rất lâu rồi." bây giờ AVA đang làm phụ tá cho Vũ Văn Phục, nên liền xung hô với Vũ Văn Phục là lão bản.

Lăng Tu không có nói dài dòng: "Dẫn đường đi."

"Ân "

AVA gật đầu, dẫn hắn đi.

Bên trong có rất nhiều nhân viên, có các thành viên evo võ trang đầy đủ, và nhân viên nghiên cứu..., điều này làm cho Lăng Tu đột nhiên nhớ lại thời kì làm công trước đây, tràng cảnh cực kỳ tương tự.

 

 

Bình Luận (0)
Comment