Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Thân dài hơn mười thước, cao tới bốn thước, da dẻ thô ráp như cá sấu, khiến người ta có cảm giác dẻo dai và mạnh mẽ, hai bắp đùi cường, bắp thịt trên bắp đùi giống như là hai khối thép tấm vậy, lợi trảo đen sẫm sắc bén, mắt đen kịt, tất cả bề ngoài của đầu Bạo Long này, đều rõ ràng ánh vào trong mắt của Lăng Tu.
Thi thể Kiếm Xỉ Hổ bị nó gặm trở nên huyết nhục không rõ, lộ ra xương trắng um tùm cùng nội tạng và ruột, trong miệng nó tràn đầy máu tươi, máu tươi róc rách chảy xuống từng giọt theo hàm răng bén nhọn.
Loại sinh vật Viễn cổ kinh khủng này gần trong gang tấc, khí tức dã thú lành lạnh đập vào mặt!
Lăng Tu cảm giác huyết dịch trong thân thể đều đang nhanh chóng bị đóng băng, trái tim cũng bị một con bàn tay vô hình nắm lại hít thở không thông, Kiếm Xỉ Hổ xuất hiện đã làm cho hắn rung động thật lớn, nhưng đầu Bạo Long này xuất hiện, lại để cho hắn cảm giác như là chuyển kiếp thời gian, đi đến thời tiền sử vậy.
"Ngao "
Đúng lúc này, Bạo Long bởi vì nếm được tiên hoạt huyết nhục mà hưng phấn ngửa đầu điên cuồng hét lên, thanh âm như sấm sét cuồn cuộn, rung động sơn lâm, âm ba hóa thành một cổ kình phong lan tran hướng về bốn phía.
Lăng Tu bị cứng rắn đẩy bay đi ra ngoài ba bốn thước, quẳng nện ở trên cỏ. Thân thể vốn đã trọng thương, một cái quẳng này, hắn liền há mồm phun ra một ngụm lớn máu tươi, sắc mặt ảm đạm tới cực điểm.
Nghe đến động tĩnh, Bạo Long dừng lại gầm rú, đầu to lớn cúi xuống, ánh mắt màu vàng sẫm nhìn chăm chú về phía hắn.
Lăng Tu khổ sở cười cười, trên mặt hiện lên vẻ tuyệt vọng, tuy rằng trốn khỏi lợi trảo Kiếm Xỉ Hổ, thế nhưng hắn tuyệt đối không có khí lực tránh được đầu Bạo Long này.
"Nghĩ không ra kết cục bản thân sẽ như vậy, thực sự là buồn cười a!"
Kinh ngạc thất thần tự nói một tiếng, nhớ tới hắn vượt qua hai ngàn km từ Thành Hải Dương tới Huyễn Thành, trong lúc đó đã trải qua bao nhiêu lần nguy hiểm thì hắn vẫn nhớ không rõ, nhưng hắn đã đi tới nơi, hắn thành công thực hiện mục tiêu của chính mình, mà bây giờ, ngay cả hành trình ở tân thế giới còn chưa bắt đầu, lại bỏ mạng ở trong miệng Bạo Long, rất khôi hài, cũng rất châm chọc, càng thêm buồn cười.
Vừa nghĩ, hắn giùng giằng bò dậy từ dưới đất, bưng cánh tay trái bị thương, ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng ngưng mắt nhìn Bạo Long, nếu tránh không khỏi, trốn không thoát, vậy thì trực diện tử vong đi, vô số lần chạy ở kề cận cái chết, để cho hắn sẽ không sợ hãi bất kỳ vật gì, cho dù là đầu sinh vật Viễn cổ trời sinh tính tàn bạo này.
Đứng tại chỗ, như người uống say lắc lư qua hai bên, tùy thời đều có thể ngã xuống, nhưng hắn vẫn kiên định đứng.
Trong cổ họng của Bạo Long phát rasinh tiếng gào trầm thấp, miệng đầy hàm răng bén nhọn phủ đầy máu tươi, thân thể cao lớn, tán lộ ra một cổ cảm giác áp bách cường đại, khí tức dã thú nồng đậm như sát khí tràn ngập ra bốn phía.
Lăng Tu không chút úy kỵ nào, cắn răng, mắt như ưng.
Một con khủng long một người, cứ giằng co như vậy!
Nửa phút sau, Bạo Long phát ra một tiếng gầm nhẹ, như là mất đi hứng thú đối với Lăng Tu, quay người lại, tiếp tục gặm ăn thi thể Kiếm Xỉ Hổ trên mặt đất, từng khối lớn khối huyết nhục lớn bị cắn xé xuống, nhai rồi nuốt xuống, miệng đều là máu.
Chuyện gì xảy ra?
Lăng Tu ngẩn người, mình đã làm xong chuẩn bị bỏ mình, kết quả Bạo Long này không có công kích hắn, cảm thấy may mắn, đồng thời trong lòng lại có một tia thất lạc.
Giờ phút này hắn cũng không đoái hoài tới cảm thụ của mình, lặng lẽ lui về phía sau lại, xem ra con Bạo Long này cũng không tham lam, sau khi thành công đánh chết một con mồi, cũng sẽ không tiếp tục bắt giết con mồi khác, bằng không hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nghĩ tới đây, nhất thời cảm giác mình vô cùng may mắn!
Sau khi lặng lẽ rời khỏi hơn hai mươi thước, Lăng Tu trực tiếp dùng tốc độ mau nhất chạy cách xa ra khỏi đầu Bạo Long này, thân thể ăn không tiêu, vết thương bên vai trái bởi vì chạy trốn kịch liệt mà vỡ ra, máu tươi tuôn ra, vô tận thống khổ bao trùm toàn bộ tâm thần.
Hắn không quan tâm, cắn răng, chạy một hơi mấy trăm thước, rốt cục không nhịn được, dựa lưng vào một cây đại thụ ngồi xuống, thở dốc từng hơi. Thân thể suy yếu vô cùng, thật giống như khung xương bị tróc đi ra vậy, toàn thân mềm nhũn, thầm nghĩ dựa vào cây to này vĩnh viễn ngồi xuống như vậy không muốn đứng lên nữa.
Ngẩng đầu, xuyên thấu qua khe lá, thấy được sắc trời xanh thẳm.
Ngẫm lại gặp phải rắn hổ mang, Kiếm Xỉ Hổ, Bạo Long, hắn liền kinh hãi đảm chiến một trận, hết thảy tất cả, đều đột ngột như vậy, chuẩn bị thua, Trương Nhất và Sở Ly Nguyệt ở đâu? Có thể tao ngộ giống mình hay không?
Cay đắng cười: "Vũ Văn Phục, con mẹ nó ngươi bẫy lão tử ah!"
Trước đây hắn đã hỏi thăm qua Vũ Văn Phục về tân thế giới là một thế giới thế nào, kết quả Vũ Văn Phục chỉ mỉm cười, Vũ Văn Phục nói: Đó là một thế giới rất thú vị, ngươi nhất định sẽ thích.
Ta nhất định sẽ thích?
Lăng Tu nhớ tới tình cảnh hai người nói chuyện với nhau thì liền vô cùng tức giận, hôm nay tay hắn trói gà còn không được, vừa không thể hảo hảo tu dưỡng, quả nhiên là không xong cực độ.
Cái này tân thế giới, sao lại nguy cơ tứ phía như Công viên kỷ Jura vậy!
"Cát... Cát..."
Bỗng nhiên, một trận tiếng vang như đầu khớp xương kịch liệt ma sát với nhau truyền tới.
Thân thể Lăng Tu run lên, nhìn bốn phía, nhất thời sửng sốt.
Cách hắn vài mét, ba con khủng long thân cao một thước bảy đang theo dõi hắn, miệng mũi nhếch về phía trước, miệng đầy răng bén nhọn, răng nhọn có khoảng cách rất rộng, hàm răng nhìn như răng cưa vậy, da dẻ có màu xanh đậm, có thể dễ dàng ẩn giấu thân hình ở trong rừng.
Tuy rằng không có dầu hiệu rõ rang của một loài khủng long, nhưng khi đã xem qua Công viên kỷ Jura Lăng Tu có thể nhận ra đây là một loài khủng long, một loài có thể hành động mau lẹ, giảo hoạt khó dây dưa.
Lăng Tu bất đắc dĩ nở nụ cười, nguy cơ tứ phía, khắp nơi đều đầy nguy hiểm, dùng trạng thái của hắn bây giờ, quả nhiên vẫn không thể thoát khỏi vận rủi trở thành con mồi.
Ba con khủng long cúi người đi từng bước một tới gần, tiếng gào bén nhọn trầm thấp truyền đến rõ ràng.
Lăng Tu không làm bất kỳ giãy dụa nào, dựa lưng vào đại thụ nhắm mắt lại, chờ tử vong đến, hắn không có khí lực chạy nữa, cho dù có, hắn có thể chạy được sao? Đáp án tự nhiên là phủ định.
Hắn quá mệt mỏi, phải nghỉ ngơi cho thật khỏe!
"Thật không cam lòng a!" Lắc đầu tự phúng cười nói.
Cùng lúc đó, ba con khủng long sau khi xác định hắn không có năng lực trốn chạy, liền cuồng mãnh lao tới.
"Ác ác Ác ác ờ "
Từng đợt thanh âm đột nhiên không có dấu hiệu nào vang lên, giống như tiếng của Tarzan vậy.
Lăng Tu mở mắt ra, chỉ thấy vô số trường mâu làm bằng gỗ lao ra từ trong rừng, như mưa tên bao phủ ba con khủng long.
"Bá bá bá "
Trường mâu xẹt qua trời cao, hung hăng đâm vào trong mặt đất, hiện lên lực trùng kích cường đại của nó.
Hai đầu khủng long né tránh không thoát, bị vài cây trường mâu đóng đinh ở trên mặt đất thống khổ kêu rên giãy dụa, máu loãng phun ra từ trên người, nhiễm đỏ mặt đất quanh mình rất nhanh.