Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Khương Hạo Tuấn ngẩng đầu một cái, đón nhận một cái nhìn âm lãnh, trong ánh mắt phủ đầy ác hàn, chính là Viên Hạ.
"Trận chiến đầu tiên còn chưa đánh xong, ngươi đi lên làm cái gì?" Lạnh lùng hỏi.
"Tuy rằng ta cũng rất đáng ghét kẻ phản bội, nhưng Khương Hủ này có công đối với viên thị bộ lạc chúng ta, cũng không thể trơ mắt nhìn ngươi đánh chết hắn được." biểu tình của Viên Hạ hiện lên lãnh ý, liếc mắt trả lời hắn.
"Vậy ta giết ngươi trước!"
Khương Hạo Tuấn nổi giận, nhảy về sau, rút đại đao cắm trên mặt đất lên, khí thế kéo lên đến điểm cực trí, nặng trĩu rống một tiếng, cước bộ đạp mạnh xuống mặt đất, hướng về phía Viên Hạ.
"Rầm ~ "
Đại đao thuận thế bổ ra, vẽ ra một cái vòng cung hung hãn trên không trung, đánh xuống thiên linh cái của Viên Hạ. Không có chừa lại đường sống, ngày hôm nay hắn chiến vì toàn tộc, vô luận đối thủ cường hãn cỡ nào, hắn đều phải chiến thắng, hơn nữa chỉ có thể thắng, không thể thua!
Viên Hạ hừ nhẹ một tiếng, hai tay đưa ra sau thắt lưng, rút ra hai thanh chủy thủ nhanh như tia chớp, chủy thủ trong tay phải tinh chuẩn cản lại đại đao của Khương Hạo Tuấn.
"Khi ~ keng"
Lưỡi dao cùng lưỡi dao đụng nhau, kích phát ra một tiếng kim loại âm vang, hai người tạo ra lực lượng cường đại hóa thành kình phong bao trùm ra xung quanh, làm tóc hai người tung bay.
Viên Hạ phát ra tiếng cười âm lãnh, tay trái hung hãn xuất kích.
Khương Hạo Tuấn phản ứng cực nhanh, thả người nhảy ra, nhưng vẫn không có thể né được mũi chủy thủ.
"PHỐC" một đường máu dài chừng 20 cm xuất hiện ở trước ngực, máu tươi chậm rãi chảy ra từ bên trong.
"Khương Hạo Tuấn, xuất ra bản lĩnh của ngươi, để cho ta nhìn thực lực chân chính của ngươi đi!"
Viên Hạ dùng đầu lưỡi liếm máu dính trên chủy thủ, giống một cái đầu dã thú phát cuồng lao lên.
Chiêu thức liên mien không dứt, một kích rồi lại một kích, hai thanh chủy thủ sắc bén vũ động khắp bầu trời, giống như một đao võng lăng lệ, bao phủ hướng về phía Khương Hạo Tuấn.
Khương Hạo Tuấn không ngừng né tránh, cước bộ dán sát mặt đất, linh động như xà vậy, mặt đất lưu lại từng đạo tàn ảnh.
Một công một thủ, không chỉ có nhanh như điện, có nhiều lúc còn vi phạm lẽ thường.
Đao thật là nhanh!
Tộc nhân khương thị tê dại da đầu, coi như là cách xa nhau khá xa, đều vẫn có thể cảm thụ rõ ràng được lãnh ý lành lạnh tản ra từ chủy thủ trong tay Viên Hạ, bọn họ toát mồ hôi và lo lắng cho Khương Hạo Tuấn.
Mà tộc người viên thị thì lộ ra nụ cười đắc ý, bởi vì cái này đều đã được bọn hắn đoán trước, thực lực Viên Hạ là mạnh không thể nghi ngờ, ngoại trừ tộc trưởng, không ai có thể kềm chế được hắn.
Không ngừng né tránh, điều này làm cho Khương Hạo Tuấn càng cảm thấy ủy khuất.
"Ách a ~ "
Bỗng nhiên bạo rống một tiếng, hồn nhiên không để ý vai trái bị đâm bị thương, phản kích trong tuyệt địa, đại đao trong tay phách ra, tước, chặt, đâm, mang theo khi thế và đao phong bén nhọn đánh úp về phía Viên Hạ.
Hai cánh tay như thép đúc, khóe mắt như sắp nứt ra, sát ý lành lạnh!
Thế tiến công cuồng mãnh như vậy đã chế trụ Viên Hạ, ở trong nháy mắt, đại đao đột phá phòng tuyến của hai thanh chủy thủ, chém một đao vào đầu vai Viên Hạ.
"PHỐC ~ "
Máu tươi vẩy ra, nửa lưỡi đao khảm vào đầu vai, rất nhiều máu tươi bắn vào trên mặt Khương Hạo Tuấn, để cho hắn nhìn dữ tợn như ác quỷ.
Khương Hạo Tuấn trầm giọng gào thét lớn dùng đại đao đẩy mạnh Viên Hạ lui về phía sau, thẳng đến một gốc cây đại thụ mới dừng lại.
Thấy một màn như vậy, tộc nhân Khương thị rất là phấn chấn, từng người một nhảy cẫng lên hoan hô. Trái lại tộc người viên thị, thì lại mở to hai mắt, nghẹn họng nhìn trân trối, lộ ra vẻ cực kỳ khó có thể tin.
"Hạ ca!"
Một người tộc viên thị hô to vọt tới, trong trường mâu thẳng trong tay tắp đâm về phía Khương Hạo Tuấn.
"Cút, đừng vướng bận!"
Nguyên bản Viên Hạ đang rên thống khổ bỗng nhiên ngẩng đầu, tơ máu đóng đầy tròng trắng mắt, như như dã thú nhìn chăm chú về phía người viên thị này, "Đây là chiến đấu của ta, ai dám nhúng tay ta giết chết người đó!"
Người tộc viên thị này bất ngờ đứng ở tại chỗ, sắc mặt trắng bệch, một ánh mắt của Viên Hạ, để cho hắn như là đi qua cổng Địa ngục cảm thấy thật là sợ hãi.
"Viên Hạ, ngươi nên để cho bọn họ giúp ngươi!" Khương Hạo Tuấn hung tợn nói.
"Hắc hắc... Trò hay vừa mới bắt đầu, Khương Hạo Tuấn, ngươi quả nhiên không để cho ta thất vọng."
Viên Hạ đem một búng máu trong miệng cứng rắn nuốt trở về trong bụng, ngẩng đầu, khuôn mặt âm lãnh này bắt đầu hiện ra thần sắc điên cuồng như dã thú.
Rống!
Giống mãnh thú vậy gào thét một tiếng, một cổ kình khí khổng lồ như vậy kích phát ra từ ngoài trên người, đại đao chém vào trên bả vai hắn bị mạnh mẽ chấn động rơi ra, một giây kế tiếp, cắn chặt lấy răng cửa dính đầy máu, hai tay phối hợp tuyệt hảo, sát ý lẫm liệt đánh úp về phía Khương Hạo Tuấn.
Giờ khắc này, giống một đầu dã thú thức tỉnh lại từ trong ngủ mê, uy áp cuồn cuộn, sát ý tứ lược!
Ngoài đao pháp phiêu dật, âm ngoan độc ác, xảo quyệt, tốc độ cũng rất nhanh chóng, lực lượng cực mạnh mẽ, như dã thú, điên cuồng đến cực điểm.
"Chậm, chậm, chậm, Khương Hạo Tuấn, ngươi thật là quá chậm!"
Trong miệng đánh giá đao pháp của Khương Hạo Tuấn, tốc độ công kích cũng đang không ngừng tăng lên. Hai thanh chủy thủ sắc bén, hoàn toàn áp chế đại đao của Khương Hạo Tuấn.
Từng vết thương rướm máu xuất hiện ở trên người Khương Hạo Tuấn, giống như là phong nhận cắt vào vậy, da tróc thịt bong, máu loãng phun ra. Ngay từ đầu chỉ là vết thương, đến sau cùng thì là huyết nhục không rõ, như là bị vô số đao phong chém vào vậy.
Máu loãng "Xì xào" phun ra bên ngoài, nhuộm Khương Hạo Tuấn thành một huyết nhân.
"Viên Hạ! ! !"
Tức giận gào thét, vẻ mặt Khương Hạo Tuấn dữ tợn, vung đại đao trong tay lên cao hung hăng chém xuống hướng Viên Hạ.
"Ngu ngốc!"
Viên Hạ khinh bỉ hừ nhẹ một tiếng, đá vào ngực của hắn một cái nặng nề.
"Oành ~ "
Lực lượng hùng hồn cuộn trào mãnh liệt phun ra, Khương Hạo Tuấn kêu thảm một tiếng, giống như diều đứt giây bay về phía sau, nện ở trên mặt đất kiên cố cách hơn mười thước. Máu loãng tuôn ra từ trên người hắn, rất nhanh thì nhiễm đỏ mặt đất quanh mình, tay hắn, vẫn gắt gao nắm chặt đại đao.
"Hạo tuấn ca!" tộc nhân Khương thị bi thống vạn phần, liều lĩnh tiến lên.
"Sưu sưu sưu ~ "
Vô số trường mâu hung hãn bay tới từ bên phía người tộc viên thị, ghim vào mặt đất dưới chân bọn họ, ngăn trở bọn họ.
Viên Hạo Long văn vê râu cá trê cưới, nhíu mày không đếm xỉa tới nói: "Đây chính là điều kiện chính bản thân Khương Hạo Tuấn nói ra, các ngươi nếu như nhúng tay thì đã cô phụ dụng tâm lương khổ của hắn, bởi vì ta sẽ giết các ngươi không còn một mống, tất cả đều giết sạch!"
"Toàn bộ giết sạch!"
Người tộc viên thị bước ra một bước về phía trước, đều nhịp, thanh âm to rõ, lộ ra một cổ khí thế cường đại.
Tộc nhân khương thị nhìn về phía Khương Khôn, chờ hắn quyết định.
Khương Khôn thở dài một tiếng, chỉ cực kỳ bi ai vô cùng nhìn cả người Khương Hạo Tuấn toàn là máu.
"Một đám người nhát gan, ta nói cho các ngươi biết, tốt nhất là ngoan ngoãn đừng lộn xộn, bằng không tất cả các ngươi đều phải chết!" Khương Hủ nhìn có chút hả hê hướng tộc nhân Khương thị nói, triệt để là một con chó của tộc viên thị.