Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Khương Hạo Tuấn vẫn muốn trở thành một tuyệt đỉnh đao khách mà không ngừng nỗ lực, lại không nghĩ tới, ở thời điểm săn bắn hắn ngoài ý muốn cứu trở về một ngoại tộc, lại có thể chém ra đao khí trong truyền thuyết, khiến cho nội tâm hắn nhấc lên từng cơn sóng lớn.
Đối mặt với một đao này của Lăng Tu, Viên Hạo Long thất sắc, tuy rằng bình thường hắn nhìn rất đỉnh đạc, thế nhưng khi liên quan đến đến tính mệnh của mình, khi đao mang kia sắp chém tới hắn thì, quyết định thật nhanh, xoay trọng tâm, né hướng về một bên.
"Hưu ~ "
Đao khí hung mãnh giống dã thú rít gào vậy xẹt qua bên cạnh hắn, trực tiếp xuyên thấu qua một gốc cây hai người ôm mới có thể ôm hết, sau đó mới từ từ tiêu tán, quy về hư vô.
Một đạo khe rãnh rộng hai thước kéo dài từ dưới chân Lăng Tu tới cây đại thụ che trời kia, bụi bẵm bay lên, dư uy của một đao vừa rồi hóa thành một loại năng lượng vô hình quét qua toàn trường.
Lăng Tu hơi vùi đầu, cầm đại đao trong tay, mũi đao nhắm thẳng xuống mặt đất, cả người tà khí lẫm liệt.
Khắp không gian không có một chút xíu thanh âm, mọi người, đều hoảng sợ nhìn hắn, đặc biệt là tộc nhân Khương thị, thời khắc này tất cả đã phá vỡ nhận thức của bọn họ lúc trước đối với Lăng Tu, loại cảm giác này, giống như là chân lý kéo dài tới mười thế kỷ lại bị vô tình phá vỡ, mang đến rung động không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung được.
"Răng rắc ~ "
Đột nhiên một tiếng trong vắt bắn ra, đánh vào linh hồn của mọi người.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cây đại thụ vừa mới bị đao khí xuyên qua phân thành hai, ngã xuống đất, thân cây nặng nề đập xuống làm vô số bụi bặm bắn lên không trung.
Mỗi người đều đổ mồ hôi lạnh, như là bị một bàn tay vô hình trong suốt bóp cái cổ, khiếp sợ đến cực hạn, trên mặt liền biến thành vẻ mặt thống khổ, không thể phát ra được một tiếng nào, Linh hồn đều không cầm được mà run lên.
Khương Nguyệt Lương, Khương Hạo Tuấn, cùng với Khương Khôn đều đứng im như tượng, hiện tại tất cả những gì nhìn thấy đều dường như đang nằm mơ vậy rất không chân thực, ai có thể nghĩ tới, người vẫn bị bọn họ bỏ quên, ở lúc bình thường căn bản là không đáng để ý tới, lại đột nhiên liền trở nên cường đại như vậy, thậm chí có thể nói là để cho bọn họ trực tiếp ngưỡng vọng.
Lúc này Viên Hạo Long ngửi được một cái khí tức nguy hiểm, Lăng Tu chém ra một đao kinh khủng như vậy, hắn liền biết bản thân không cách nào chiến thắng đối phương, hắn rất biết xem thời thế không có chủ nghĩa anh hùng cá nhân, lúc này hướng tộc nhân phe mình huy động bàn tay rít gào: "Mọi người cùng tiến lên, giết hắn cho ta!"
Viên thị bộ lạc đã có dã tâm chiếm đoạt Khương thị bộ lạc từ lâu, bất kể là Viên Hạo Long hay là tộc trưởng tiền nhiệm, đều gia tăng huấn luyện tộc nhân, cho nên mấy trăm người viên thị mọi đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, sau khi nghe được mệnh lệnh, thì cấp tốc phục hồi lại tinh thần.
Đội ngũ Kỵ long liền xung phong, tất cả đèu cầm trường mâu trong tay xung phong liều chết hướng về phía Lăng Tu, phía sau thì còn một đội ngũ cầm các loại vũ khí đang lao lên.
Sát ý tràn ngập toàn trường, giống như là cơn lốc gào thét đi qua!
Khương Nguyệt Lương cũng phản ứng kịp, liền hạ lệnh tộc nhân Khương thị tham chiến, Lăng Tu đã cầm đao hóa thành một đạo tàn ảnh vọt vào đám người viên thị, trường đao bốn thước càn quét tứ phía, mười mấy kỵ binh đối diện hắn, bất kể là người hay là mãnh long, đều bị chém ngang đứt đoạn, huyết vũ bay lả tả, huyết nhục bay lên.
Một đao kinh sợ toàn trường!
Khương Nguyệt Lương ngừng tay giữa không trung, dùng phương pháp chiến đấu của Lăng Tu như vậy, nếu để cho tộc Khương thị bọn họ xông vào, sợ là sẽ bị ngộ thương, chỉ đành phải nhìn lại tình hình rồi quyết định.
Lúc này, Lăng Tu hóa thân thành tử thần, giơ tay chém xuống, liền thu gặt đi tính mệnh một người viên thị.
"A" "A" "A" ...
Có tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt, từng tộc nhân viên thị ngã xuống mặt đất.
Hai ba phút sau, thây đầy đất, máu tươi tràn đầy mặt đất, huyết vụ không ngừng bốc lên, tay đứt, chân đứt, đầu, nội tạng... Còn có thi thể mãnh long, rơi lung tung đầy mặt đất, mùi máu tươi tận trời, nơi này nghiễm nhiên biến thành một Luyện Ngục.
Lăng Tu cầm đao đứng ở trung tâm vẫn không nhúc nhích, trên người đã dính đầy máu tươi.
Đám người tộc viên thị còn lại do dự không dám tấn công nữa, trên mặt đều là vẻ sợ hãi, đó là một tử thần, một tử thần tàn nhẫn, bọn họ vô luận có xông lên bao nhiêu, kết quả cuối cùng vẫn sẽ là một con đường chết.
Chúng tộc nhân Khương thị kinh hãi đảm chiến, lòng bàn tay đổ mồ hôi, bọn họ rất rõ ràng Lăng Tu đang đứng ở đó, thế nhưng lại không cầm được mà cảm thấy sợ hãi, cái thân ảnh lù lù bất động kia như hóa thành tử thần, sát khí màu đen lượn lờ ngoài thân.
Là ảo giác sao?
Khí tức tử vong tran ngập không gian, ở mỗi một thốn không gian đều tràn đầy mùi máu tươi, đã không có người có thể phân rõ đó là có thật hay không.
"Làm sao lại có loại chuyện này, làm sao lại có loại chuyện..."
Trên mặt Viên Hạo Long tràn đầy cay đắng, đầy vẻ điên cuồng, hắn cuồng tiếu, lại như là đang khóc, thanh âm rất bi thiết.
Lúc này, Lăng Tu động lần thứ hai, chủ động lao tới đám người còn lại, đại đao nhuốm máu giống như là răng nanh ác thú, xé rach từng thân thể huyết nhục, không có người nào có thể thoát, đây là một hồi tàn sát đơn phương, một hồi tàn sát tàn nhẫn đầy máu tanh.
Đừng nói nữ tử cũng chịu đựng không nổi, liền ngay cả rất nhiều nam nhân trong bộ lạc Khương thị, đều khom lưng nôn mửa.
"Nhãi con, ngươi đi tìm chết cho ta! ! !"
Một tiếng gào thét phun ra từ trong cổ họng, khóe mắt Viên Hạo Long như sắp nứt ra vậy, như một cái đầu Man Ngưu lao về hướng Lăng Tu. Làm tộc trưởng bộ lạc viên thị, mắt thấy tộc nhân bị chém giết như vậy, nội tâm hầu như sắp tan vỡ, hắn đã không cân nhắc tới sinh tử nữa, không tiếc bất cứ giá nào, cũng phải đánh chết Lăng Tu.
Đại đao của Lăng Tu vừa vặn chém bay đầu một người của tộc viên thị, thân thể mất đầu ngã ra phía sau phun máu tung toé.
Lỗ tai khẽ nhúc nhích, nhận thấy được Viên Hạo Long đang vọt tới, xoay người, biểu tình rất lạnh lùng, bình tĩnh, nghiêng người tránh thoát một chiêu của Viên Hạo Long, bước lên trước một bước, đầu gối chân phải dùng sức đánh vào bụng Viên Hạo Long.
"A ~ "
Miệng Viên Hạo Long phun máu tươi sềnh sệch, như là bị Man Ngưu đụng vào vậy không khống chế được cấp tốc bay về phía sau. Bất quá thân thủ hắn cũng cực kỳ mạnh mẽ, cứng rắn xoay thân thể trên không trung, cuối cùng dùng tư thế nửa quỳ vững vàng rơi xuống đất.
Còn chưa chờ hắn thở một cái, Lăng Tu hóa thành một đạo cuồng phong, đại đao trong tay xuất ra một đường vòng cung hung hãn, chém vào cổ Viên Hạo Long.
Sát ý lẫm liệt! Không lưu tình chút nào!
Viên Hạo Long căn bản không kịp phản ứng nữa, chỉ có thể ngẩng đầu, con ngươi phóng đại, trơ mắt nhìn đao phong đoạt mệnh hạ xuống.
"PHỐC ~ "
Ánh đao loé lên, đầu Viên Hạo Long thoát ra khỏi cổ bay lên giữa không trung, như cái quả cầu da rơi xuống đất, thân thể không đầu té trên mặt đất, tứ chi co quắp, máu loãng run ra ngoài từ cần cổ.