Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Cầm đại đao trong tay, sát khí bén nhọn dùng Lăng Tu làm trung tâm lan ra như một cơn lốc vậy, hắn không thích giết chóc, nếu những người này đánh hắn, nhiều lắm hắn cũng chỉ đánh trở lại, nhưng Thái lão bá cùng Phùng đại thẩm là ân nhân cứu mạng hắn, là hai người lúc tuổi già lại mất đi nhi tử cùng con dâu, lẻ loi hiu quạnh, những người này lại còn có thể nặng tay như vậy.
Nếu đã như vậy, vậy thì nhất thiết phải chuẩn bị cho tốt, tiếp nhận sự lửa giận của hắn...
"Người cứu mạng, người cứu mạng a!"
"Đừng có giết ta, đừng có giết ta a!"
"Cầu... Van cầu ngươi!"
Nhìn Lăng Tu đại đao trong tay chậm rãi nâng lên, ba tên tay chân cua Trương gia không còn chút máy, sợ đến mức cứt đái đều đã phun ra, nếu mà bọn họ sớm biết rằng mình trêu chọc tới một cái đầu ma quỷ đáng sợ như vậy, coi như cho bọn hắn một trăm, một nghìn cái lá gan, bọn họ cũng không dám đi thương tổn phu phụ Thái Hải Phong a.
"Dừng tay!"
Vân Bạch Vũ hét lớn, trợn mắt trừng Lăng Tu, "Ta dùng thân phận lục vệ quân yêu cầu ngươi dừng tay!"
Điên cuồng rít gào, rung động màng tai, thân là lục vệ quân, hắn không cách nào trơ mắt nhìn người khác hành hung sát nhân ở mí mắt dưới.
Đại đao trong tay Lăng Tu đang được nâng lên đến giữa không trung thì dừng lại, nghiêng đầu qua, đạm mạc nhìn về phía hắn, một giây kế tiếp, là nở nụ cười lạnh lung nói: "Lục vệ quân?"
Vừa dứt lời, đại đao chém ra, ba tên tay chân của Trương gia tái ngắt, hai mắt trợn tròn, thân thể ngã sập ở trong vũng máu.
Vô tình giết chóc! Lãnh huyết tàn nhẫn!
Mọi người ở đây, đều nhịn không được cũng hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy lông tơ cả người đều dựng lên.
Vân Bạch Vũ, Lý Dũng, Hạ Mộng Đình nhất tề sửng sốt, hành vi bực này, quả thực chính là không để lục vệ quân bọn họ trong mắt đây mà, ngay cả Trương gia cũng phải cho bọn hắn vài phần, thế nhưng cái tên gia hỏa không biết mọc ra từ nơi nào này lại không thèm quan tâm tới, không có một chút do dự giơ tay chém xuống, dứt khoát chém rớt tính mệnh ba người kia.
Này nào chỉ là khiêu khích, cái này căn bản là đem lục vệ quân bọn họ hung hăng dậm ở dưới chân, không cho bọn họ một chút mặt mũi nào cả.
"Ngươi tên hỗn đản này!" Vân Bạch Vũ hô hấp dồn dập, trừng mắt Lăng Tu.
"Thương ~ "
Đại đao cắm một phần ba vào hết mặt đất, thân đao lộ ở bên ngoài đung đưa kịch liệt, phát sinh âm hưởng "Ong ong", máu tươi theo lưỡi dao chảy xuôi xuống.
Mọi người ở đây không dám thở mạnh một cái, thật giống như có một tòa núi lớn đặt ở trong lòng, cảm thấy hít thở không thông.
Lăng Tu cắm hai tay ở trong túi quần, giễu cợt cười cười, nhìn chằm chằm Vân Bạch Vũ thản nhiên nói: "Ngươi luôn miệng nói mình là lục vệ quân, sẽ bảo hộ cư dân trên đảo, giữ gìn chính nghĩa là thiên chức của các ngươi sao?, vậy ta cũng muốn hỏi một chút, ở khi phu phụ Thái Hải Phong bị người của Trương gia thương tổn các ngươi ở đâu? khi Trương Vệ Đông nổ súng muốn giết ta, các ngươi lại đang làm gì?"
Chữ chữ âm vang hữu lực, tựa như chuông lớn đánh vào linh hồn của mọi người.
"Ta..."
Vân Bạch Vũ nắm quả đấm lại thật chặt đang chậm rãi buông ra, biểu tình trên mặt cũng trở nên phức tạp.
"Lục vệ quân các ngươi chẳng qua cũng là đồng lõa của Trương gia mà thôi, giúp đỡ bọn họ ức hiếp bách tính bình thường, nói khó nghe một chút, các ngươi chính là chó Trương gia nuôi, đã như vậy, vì sao ta phải nghe lời ngươi?"
Lăng Tu hừ nhẹ, trên khuôn mặt viết đầy vẻ chê cười, "Ta thậm chí không phải là người của thế giới này, vậy thì càng không có lý do gì phải nghe lục vệ quân các ngươi."
Những lời này, giống như là một thanh chủy thủ sắc bén, đâm vào linh hồn Vân Bạch Vũ.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, thế nhưng đối phương nói những câu đều là nói thực, bọn họ đại biểu cho chính nghĩa, là người giữ gìn trị an trên đảo, nhưng bọn hắn đã làm cái gì, Trương gia muốn làm gì thì làm, bọn họ cũng không dám quản, hiện tại có người đứng ra lấy lại công đạo cho người đã bị Trương gia khi dễ, lúc trước bọn họ lại muốn trợ giúp Trương gia chế phục đối phương dàn xếp ổn thoả.
Lục vệ quân Bọn họ, bắt đầu từ lúc nào đã lưu lạc tới mức đồng lõa làm cho cho Trương gia rồi?
Xấu hổ, không cam lòng các loại tâm tình tiêu cực xông lên đầu, ánh mắt Vân Bạch Vũ đỏ một vòng.
"Bạch Vũ ca!"
Nhìn Vân Bạch Vũ như vậy, Hạ Mộng Đình đau lòng không chịu nổi, nàng trợn mắt trừng hướng Lăng Tu, "Hỗn đản, ngươi cái gì cũng không hiểu rõ, cái gì cũng không rõ ràng, ngươi có tư cách gì nói chúng ta như vậy? Ngươi có biết hay không, nếu không phải là chúng ta vẫn chịu nhịn phần khuất nhục này, Bích Loa Đảo sớm bị Lữ Thanh Long tiêu diệt rồi!"
"Hỗn đản, ngươi cái gì cũng không biết!"
Một bên gào thét một bên chạy như điên hướng về phía Lăng Tu.
"Mộng đình, trở về!" Vân Bạch Vũ quá sợ hãi.
Thế nhưng đã muộn, Hạ Mộng Đình đã lao đi, toàn thân trùng kích, vũ động cương đao liên tục múa ra chiêu, trong sát na lao tới gần Lăng Tu, lại tăng lực lần nữa.
Trong mắt Lăng Tu chớp động ra một cổ tinh mang, bước một bước né tránh cương đao của Hạ Mộng Đình, đầu ngón chân chỉa xuống đất, tay phải chộp ra, dán vào yết hầu trắng nõn của Hạ Mộng Đình.
Năm ngón tay đột nhiên co rút, đầu ngón tay hầu như sắp đâm vào thịt.
Lực lượng cường đại căn bản không phải là Hạ Mộng Đình có khả năng chống cự, thực quản cùng khí quản như bị ép lại, đau nhức làm cho thân thể nàng rung động, cương đao rời khỏi tay, hai cái tay dùng hết thảy khí lực vỗ vào tay Lăng Tu, ý đồ để cho Lăng Tu buông ra, nhưng lại không có tác dụng gì cả, cảm giác hít thở không thông nảy lên đại não, khuôn mặt xinh đẹp của nàng đỏ lên rất nhanh, ngũ quan cũng bởi vì thống khổ mà vặn vẹo.
"Chết tiệt, buông nàng ra!"
Lý Dũng phản ứng kịp, hét lớn một tiếng như mãnh hổ xuống núi lao tới.
Cách Lăng Tu hai ba mét thì đem hết toàn lực nhảy lên thật cao, giữa không trung tung ra hai chân, động tác liền mạch lưu loát, thế tiến công cuồng mãnh, kích động ra kình phong gào thét, để cho người chung quanh thấy được phải kinh hãi.
Lăng Tu ngẩng đầu nhàn nhạt nhìn hắn một cái, tay phải buông ra, vỗ một chưởng vào vai Hạ Mộng Đình.
"A ~ "
Hạ Mộng Đình kêu thảm một tiếng, thân thể bay về phía sau.
Cùng lúc đó, Lăng Tu lui về phía sau một bước, chân trái mạnh mẽ giẫm xuống đại địa, lấy chân làm trục, thân thể xoay chuyển, đùi phải được vung lên, giao nhau cùng cái chân của Lý Dũng được đá tới.
"Oành ~ "
Lực đánh vào cuộn trào mãnh liệt, giữa không trung Lý Dũng nhất thời mất đi thăng bằng, tựa như diều đứt dây trong cơn lốc bị hất văng ra, một trước một sau nện ở trên mặt đất kiên cố cùng Hạ Mộng Đình.
Toàn trường im ắng, có thể nghe được tiếng châm rơi, mọi người gần như đờ đẫn nhìn thân ảnh đứng ở giữa sân.
Bọn họ rất rõ ràng, thân là đội trưởng lục vệ quân trên Bích Loa Đảo, Lý Dũng cùng Hạ Mộng Đình đều có thân thủ cực mạnh, một người đánh mười người là chuyện dễ như một bữa ăn sáng, nhưng bây giờ, hai người này nhất tề động thủ, kết quả không chống lại được một chiêu ở trong tay đối phương, bị bại phi thường dứt khoát, đây quả thực là để cho người ta khó có thể tưởng tượng.
Phong Tử Tiêu quên đi đau xót ở trên vai, một đôi mắt đục ngầu tràn đầy vẻ khiếp sợ, không nháy một cái nhìn Lăng Tu: "DCM , tên này thực sự là mạnh tới biến thái, hắn... Hắn tới từ địa phương nào vậy?"