Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 715 - Chương 716: Thiết Huyết Sát Phạt

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 716: Thiết huyết sát phạt

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Trương Vệ Đông thất sắc, trong đầu chỉ có một ý niệm kinh khủng mà hoang đường trong đầu: Cái tên kia tránh được đạn, làm sao có thể?

Biểu tình phách lối đã không còn nữa, chỉ còn lại sợ hãi, hắn liều mạng phản kháng và giãy dụa, nhưng đổi lấy chỉ là cái cổ bị cứng rắn bẻ gãy, xương cổ "Răng rắc" một tiếng, đầu tiên là tắt thở, sau đó đầu của hắn đã bị Lăng Tu bá đạo nhấn ở trên đá cẩm thạch kiên cố.

"Oành ~ "

Một tiếng âm hưởng thanh thúy, đá cẩm thạch lõm xuống, mà đầu thì lại vỡ ra, giống như là trái hồng mềm bị đè ép, vật đỏ trắng bắn ra đầy đất, thân thể Trương Vệ Đông còn đang kịch liệt co quắp, máu tươi "Xì xào" phun ra bên ngoài.

Toàn trường giống như một khu tử địa, bất kể là người Trương gia hay là đám người Vân Bạch Vũ, tất cả đều mở to hai mắt, ánh mắt run rẩy không nháy một cái nhìn hết thảy.

Một màn máu tanh này đã phát sinh quá mức đột nhiên, không có một chút dấu hiệu đoán trước!

Một khắc trước vẫn còn vui vẻ, cầm một cây súng sinh uy với Trương Vệ Đông, lúc này lại đã biến thành một thi thể lạnh băng, tại sao có thể như vậy?

Đặc biệt là đám Trương gia mới vừa trào phúng Lăng Tu, biểu tình đang đọng lại, như là hóa đá đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, mồ hôi hột lớn như hạt đậu toát ra làm ướt đẫm cái trán, một trận gió thổi tới, bọn họ cảm thấy lông tơ cả người đều dựng thẳng lên, thân thể không nhịn được mà phải rùng mình.

"Ít... Thiếu chủ chết rồi!"

Một người run rẩy kêu lên, thanh âm từ thấp đến cao, đến cuối cùng là trực tiếp điên cuồng kêu to, "Thiếu chủ chết rồi!"

"Vệ đông! ! !"

Hai hat đào trong tay Trương Cảnh Sơn rơi xuống đất, nhi tử đột nhiên chết như vậy, để cho trán hắn nổi lên gân xanh, hai mắt trợn to tới cực điểm, hắn run rẩy đưa tay phải ra chỉ vào Lăng Tu, trong cổ họng phát ra một tiếng, "Giết hắn, bắt hắn đem ra thiên đao vạn quả cho ta!"

"VÂng, lão gia!"

Người Trương gia tuân lệnh, cầm vũ khí ùa tới như ong vỡ tổ lao tới chỗ Lăng Tu.

Lăng Tu quay người lại, khí tức trên người phát lạnh, tựa như một con sói đói lộ rarăng nan hung ác h, bước nhanh tiến lên, tung thiết quyền nện vào vị trí huyệt thái dương của tên xông lên trước nhất.

"Choảng ~ "

Xương sọ vỡ vụn, nửa cái đầu biến hình, máu tươi phụt ra từ trong miệng, con mắt trái đã bị đè ép bay ra từ trong hốc mắt, mang theo vài tơ máu rơi trên mặt đất, lăm một vài vòng dính một lớp bụi đất.

Tê...

Mọi người cũng hút hít vào một hơi, đây là lực lượng mạnh cở nào, dĩ nhiên lại có thể dùng một quyền đánh nát đầu của môt người, huyết nhục không rõ, là quái vật sao?

Tất cả trào phúng đều biến mất, bọn họ rốt cuộc đã hiểu rõ, người kia căn bản không phải đang nói đùa, cũng căn bản không phải là kẻ ngu si đầu bị nước vào, mà là hắn thật sự có thực lực giết chết bọn họ.

Khi người Trương gia run sợ không dứt thì, Lăng Tu không có đình chỉ, hắn vững vàng nhớ kỹ những người vừa rồi đã đứng ra thừa nhận đánh phu phụ Thái Hải Phong, như dã thú hung ác lướt vào trong đoàn người.

Trong tay không có vũ khí, ngón tay của hắn sắc bén tựa như đao phong vậy, dễ dàng xé rách từng cái yết hầu, máu tươi nóng hổi bắn ra, đám lâu la hét thảm xong rồi ngã xuống mặt đất.

Mùi máu tươi nồng đậm bay vào mũi!

Vân Bạch Vũ, Lý Dũng, Hạ Mộng Đình cùng với Phong Tử Tiêu đều trợn to hai mắt nhìn hết thảy, sắc mặt tái xanh, đã rung động đến mức đại não quên mất việc tự hỏi, người kia chỉ dùng thời gian trong nháy mắt, khiến cho nơi này, để cho Trương gia biến thành một tòa Tu La trận đầy máu tanh!

Liên hợp Trương gia chế trụ hắn, chế trụ đầu dã thú này sao?

Phong Tử Tiêu vì chủ ý vừa rồi của mình mà kinh hồn táng đảm, nên nhớ hắn đã sống hơn nửa đời người, vẫn là lần đầu nhìn thấy loại người sát nhân giết người như cỏ rác thế này, đây chính là người sống a, lúc này hắn mới ý thức tới hắn cảm nhận được một tia sát khí kinh khủng phát ra từ trên người Lăng Tu cũng không phải là ảo giác của hắn, mà là tồn tại chân thực.

Khuôn mặt Lăng Tu băng lãnh, sát ý lẫm liệt, ở trong đám tay chân của Trương gia như là lang vào bầy dê.

Hoàn toàn là tàn sát một cách đơn phương!

"Phanh" "Phanh" "Phanh" ...

Thanh âm Súng etpigôn vang lên, vô số viên đạn bắn về phía hắn, nhưng thân hình hắn bất định như quỷ mỵ vậy, đúng là không có một viên đạn nào bắn trúng hắn.

Giết chóc, để cho mắt hắn bắt đầu xuất hiện hỏa diễm đỏ như máu.

Một người người Trương gia vừa định nổ súng xạ kích, nhãn thần vừa lúc nhìn hai con mắt của Lăng Tu, thân thể không khỏi chấn động mạnh, đó là một đôi mắt đỏ như màu, con ngươi yêu dị như ánh trăng non, nhìn như một đầu dã thú khát máu.

Đang khi hắn ngây người, Lăng Tu xông về phía hắn một bước, coi như mãnh hổ xuống núi, khí thế như hồng thủy, đá một cước trúng vào hàm dưới.

"A ~ "

Người Trương gia phun máu tươi, hàm dưới trực tiếp bị đá vỡ, còn cắn phải chính đầu lưỡi của hắn, cả người lăng không bay về phía sau, nện xuống mặt đất, đầu lưỡi bị cắn đứt, miệng đầy máu, phát ra một tiếng kêu rên rồi ngẹo đầu ngất đi.

Tiếp theo, lại có một người Trương gia chuẩn bị xạ kích bị Lăng Tu đá bay ra, ngực hắn bị đạp lún vào, xương sườn nát bấy, ngay cả kêu rên cũng không kêu được một tiếng liền té trên mặt đất không nhúc nhích.

Đám người giữ súng etpigôn đều hoảng hồn, da đầu tê dại, mồ hôi lạnh ùa ra như mưa, bọn họ rốt cuộc phát hiện, nếu ai dám nổ súng, một giây kế tiếp người đó sẽ bị tập kích.

Hiểu được điểm này, bọn họ đâu còn dám nhắm vào Lăng Tu, thậm chí có người bởi vì sợ hãi, mà vất cả cây súng trong tay xuống.

Chấn nhiếp đám người cầm súng etpigôn xong, Lăng Tu quay người lại, mặt nhìn đám tay chân của Trương gia, giờ phút này trên mặt hắn, trên tay tất cả đều là máu, giống một Tu La mang sát ý lành lạnh, hắn đi từng bước một tới hướng ba gã tay chân Trương gia còn lại.

Này ba gã tay chân Trương gia thấy hắn đi tới hướng bọn họ, "Phù phù" một tiếng quỳ rạp xuống đất, không ngừng dập đầu, cái trán huyết nhục không rõ.

"Tha mạng, tha mạng a, chúng ta cũng không dám nữa!"

"Là chúng ta sai, chúng ta không nên đánh hai vị lão nhân kia, Xin... Xin ngươi tha thứ cho chúng ta."

"Đại gia... Đại gia... Đại gia tha mạng a, chúng ta biết sai rồi, chúng ta biết sai rồi a!"

Ba người kêu cha gọi mẹ cầu xin tha thứ, sắc mặt ảm đạm, nước mắt sợ hãi chảy xuống toàn bộ khuôn mặt.

Ngẫm lại vừa rồi bọn họ còn hài hước nhìn đối phương, thậm chí còn cho rằng đối phương là một tên ngu ngốc, kết quả giờ mới phát hiện, bọn họ mới đúng là kẻ ngu si.

Lăng Tu Đẫm máu tựa như một đồ tể đi tới trước mặt bọn họ, nhìn thoáng qua mặt đất, chỉ thấy được vài bãi dịch thể hôi thối đã tràn ra, ba người này đúng là bị hắn làm sợ đến đại tiểu tiện ra quần.

Tay phải nâng lên, năm ngón tay đưa ra, ý niệm lực bắn ra từ đầu ngón tay, một thanh trường đao nằm trên mặt đất tự động bay vào trong tay hắn.

Một màn này, mọi người thấy được nghẹn họng nhìn trân trối, linh hồn cũng không nhịn được run lên, thủ đoạn bực này, đơn giản chính là kinh thế hãi tục.

"Đại năng giả, hắn là đại năng giả!"

Sợ hãi bao phủ toàn trường, người Trương gia đầy vẻ kinh ngạc.

Bọn họ tuy rằng chỉ sinh hoạt trên Bích Loa Đảo, nhưng cũng có nghe qua thế giới bên ngoài đồn.

Có người có thể khống chế hỏa, có người có thể khống chế Lôi Điện, còn có người có thể ẩn hình... Những người này được gọi chung là đại năng giả, đại năng giả có số lượng cực ít, nhưng mỗi một đại năng giả cũng không thể dùng lẽ thường để hình dung, người thường gặp phải đại năng giả, căn bản là không hề có bất kỳ chút sức đánh trả.

Mà chỗ dựa vững chắc của Trương gia bọn họ Lữ Thanh Long, cũng là một vị đại năng giả!

 

 

Bình Luận (0)
Comment