Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 733 - Chương 734: Hương Đảo

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 734: Hương Đảo

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Lăng Tu không khỏi có chút đồng tình với Linh Hồ Tộc, bọn họ thiện lương cứu nhân loại, kết quả loài người lại tham lam, lại mang đến cho bọn hắn vô tận thống khổ.

Đặc biệt hồi tưởng lại hình ảnh hai nữ nhân bị giam ở trong lồng sắt lạnh như băng, hoàn toàn bị bọn hải tặc độc nhãn xem như công cụ phát tiết thì, nội tâm liền hiện lên một ngọn lửa vô danh, ánh mắt của các nàng tràn đầy vẻ bất lực, chết lặng, kinh khủng, cùng với tuyệt vọng, đối với các nàng mà nói, chết có lẽ là giải thoát, sống mới đúng là Địa Ngục sao.

*

Đi ở trong đại dương mênh mông thợng, hầu như không có cái vật gì tham chiếu, tâm tình của người ta rất dễ trở nên vô cùng lo lắng.

"Lão mê tiền, ngươi xác định hướng chúng ta đi là đúng? Vì sao ngay cả một hòn đảo mà cũng nhìn không thấy?" Khương Hạo Tuấn nhìn ra xa, hướng Phong lão đầu nói vài câu.

"Đệt con mẹ nó, ngay cả việc xác định hướng đi mà cũng dám hoài nghi, ta thật muốn phun một cục đàm dìm ngươi chết đuối!"

Phong lão đầu hùng hùng hổ hổ bỏ tiền vào trong quần, sau đó nhỏ ra một cộng tóc, cầm ở trong tay, kiểm tra phương hướng gió biển thổi, lại ngẩng đầu nhìn ầu trời một chút, rất là tự tin nói, "Không sai, chính là cái hướng này, rất nhanh sẽ đến Hương Đảo."

Nhìn hắn sử dụng tóc xong thì hoa lệ thổi xuống, Khương Hạo Tuấn nhìn đầu hắn một chút rồi nói: "Ta hình như đã biết tại sao ngươi hói đầu rồi."

"Hiện tại đang nói hướng đi, ngươi kéo cái này ra làm gì, tiểu tử ngươi cũng đừng chê cười ta, chờ ngươi đến cái tuổi của ta, đầu của ngươi khẳng định cũng không tốt hơn so ta." Phong lão đầu trợn mắt nói.

Khương Hạo Tuấn không nói gì thêm, tiếp tục rèn luyện lực lượng toàn thân, rèn luyện đao pháp.

Lăng Tu thì vẫn như trước dùng câu cá để giết thời gian.

Hai ngày sau, đã tới Hương Đảo.

So sánh với Bích Loa Đảo, Hương Đảo náo nhiệt hơn nhiều, trên trấn có rất nhiều cửa hàng và đủ loại, có cửa hàng quần áo, có cửa hàng dụng cụ cắt gọt, còn có mua bán nô lệ ....

Hơn nữa loại hình kiểu dáng quần áo cũng chênh lệch không bao nhiêu, đi ở trong trấn nhỏ như vậy, căn bản là để cho người ta phát giác không được nơi này là tân thế giới.

Thuyền dừng sát ở bến tàu, vì không bị người khác trộm mất, Khương Hạo Tuấn liền lưu lại coi chừng, Lăng Tu và Phong lão đầu phụ trách mua vật tư.

"Cái gì? Gạo này mất mười Ruby một cân, tại sao ngươi không đi cướp đi?"

"Đệt con mẹ nó, một bình dầu cải nhỏ như vậy cũng phải năm mươi, dầu ăn này do trời bán ah, tiện nghi một chút đi lão bản, một lời thôi, hai mươi!"

"Hai mươi bảy đồng tiền một cân? Lão bản, ngươi bán thịt gì vậy, thịt người sao? sao đắt như vậy!"

Đoạn đường này đi tới, Phong lão đầu liền cò kè mặc cả với các lão bản nước bọt bắn tung tóe.

Lăng Tu không có thể hiện chút biểu thị nào.

"Lão bản, cải trắng này bao nhiêu tiền một cân?" Đi tới một cái quầy hàng, Phong lão đầu lại bắt đầu hỏi giá tiền.

"Hai đồng!" Lão bản mỉm cười hồi đáp.

"Xung quanh đây có cái ngân hàng nào không?"

Vừa nghe lời này, lão bản vui vẻ, cho rằng gặp một vụ làm ăn lớn, gật đầu như con gà con mổ thóc kích động trả lời: "Có a có a!"

Phong lão đề cao giọng lên hơn mười đê-xi-ben, lớn tiếng nói: "Vậy sao ngươi không đi cướp đi a?"

Nói xong, khua ống tay áo xoay người rời đi, chỉ để lại lão bản giương mắt nhìn Lăng Tu.

"Thần... Bi bệnh tâm thần sao?" lão bản hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, thì thào nói.

"Hắn đúng là bị bệnh tâm thần." Lăng Tu lúng túng cười cười, sau đó cũng đi ra.

Thông qua lần đi mua vật tư, Lăng Tu lĩnh hội được sự keo kiệt của Phong lão đầu.

"Lão đầu, cái gì ngươi cũng ngại đắt, cứ theo đà này, chỉ sợ chúng ta cũng không mua được cái gì." Lăng Tu cắm hai tay ở trong túi quần, song song đi cùng Phong lão đầu.

Phong lão đầu tức giận: "Đệt con mẹ nó, hết thảy tài chính của chúng ta cũng chỉ có năm vạn một ngàn Ruby, cái gì cũng cần phải tiêu phí, có thể tiết kiệm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, tích tiểu thành đại đạo lý này ngươi không hiểu sao, cho dù là một phân tiền, cũng cần phải tiết kiệm."

Nói xong, theo thói quen khạc một bãi đàm xuống mặt đất.

Kết quả mới vừa nôn, một cái cánh tay mang cái bang bảo vệ xuất hiện ở trước mặt, đưa tay, mặt không thay đổi nói: "Tùy ý nhổ đàm, phạt năm mươi tiền!"

"Gì?" Phong lão đầu nhất thời há hốc mồm.

Bác gái cũng không nói nhảm cùng hắn, lấy ra một quyển luật pháp của Hương Đảo từ trong túi, thuần thục lật tới trang một trăm hai mươi, dòng thứ chín trăm bốn mươi ba viết: Hương Đảo cấm tùy ý nhổ đàm, người vi phạm phạt năm mươi Ruby, phạt ba trăm Ruby nếu hắn tạo thành ảnh hưởng ác liệt, phải chịu trách nhiệm hình sự y theo luật pháp Thần Tộc.

"Đệt con mẹ nó, đây là cái quy củ gì vậy, còn phải gánh chịu trách nhiệm hình sự?" Phong lão đầu cảm giác mình dính vào đại sự.

Bác gái này nhướng mày, lại lật quyển pháp luật kia vài tờ, đọc tiếp: Hương Đảo cấm nói thô tục, người vi phạm phạt mười Ruby, nếu tạo thành ảnh hưởng ác liệt, phải chịu trách nhiệm hình sự y theo luật pháp Thần Tộc.

Đừng nói Phong lão đầu, liền ngay cả Lăng Tu cũng không nhịn được mắng một tiếng: Dựa vào!

"Lập tức giao tiền phạt, nếu không tự gánh lấy hậu quả!" Bác gái thần tình lạnh lùng nhìn chằm chằm Phong lão đầu.

Phong lão đầu tự biết đuối lý, vì dàn xếp ổn thoả, cũng liền vội vàng bỏ xuống tư thái: "Lão muội a, dàn xếp dàn xếp, chúng ta là lần đầu tiên tới Hương Đảo, không biết nơi này có quy củ như vậy a."

Kì thực hắn đã sớm biết, chỉ bất quá qua năm tháng nên quên mất mà thôi, thế nhưng phạt tiền là trăm triệu lần không ngờ tới.

"Không được, hết thảy đều phải dựa theo pháp luật, pháp bất dung tình ngươi không hiểu sao?" Bác gái rõ ràng không muốn để mình bị đẩy vòng vòng.

"Lão muội, cho ta một con đường đi mà, kết giao bằng hữu."

"Cái gì đều đừng nói, nhanh giao tiền, nếu không đem ngươi giao cho Hải Vệ Quân xử lý."

"Lão muội, ngươi nhìn ta một chút cũng một xấp tuổi rồi, coi như là người có tiếng nói chung, thực sự không thể dàn xếp một chút sao? Như vậy, ta lau sạch sẽ cục đàm trên đất thì coi như xong đi, được không?"

"Đã nói là không được, cái lão nhân này sao đáng ghét như thế, không phải sáu mươi đồng tiền thôi sao, ta đều là dựa theo số tiền thấp nhất để phạt tiền rồi, còn ở đây mà nói nhiều như vậy sao, ngươi cho là ta thực sự không gọi Hải Vệ Quân tới hay sao?" Bác gái nóng nảy, nàng ở đây thu tiền phạt không biết bao lâu rồi, vẫn lần đầu gặp phải loại người chết sống cũng không chịu nộp tiền phạt này.

"Đệt con mẹ nó , lão muội thực sự là..."

"Lạch cạch ~ "

Đúng lúc này, bên cạnh đột nhiên đưa đến một con bàn, đem khoảng chừng năm trăm đồng tiền giao cho bác gái.

Phong lão đầu cùng bác gái ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy được một người ăn mặc trang điểm xinh đẹp, ăn mặc quần áo đỏ thẫm, mang lông mi giả, cả người tản ra một mùi nước hoa gay mũi.

Lăng Tu cả người sửng sốt, ánh mắt đang rung động kịch liệt, vì vậy nam tử này có dáng dấp dị thường giống Ti Đồ Mộng, cơ hồ là giống nhau như đúc, ngay cả phong cách mặc quần áo cũng đồng dạng, như một nhân yêu vậy.

 

 

Bình Luận (0)
Comment