Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Lăng Tu không nói được một lời, đi ra ngoài.
"Đệt con mẹ nó, ngươi làm gì? Đừng làm hỏng vật tư nơi này?" Phong lão đầu kinh hãi không dứt, nhịn không được hỏi.
Nhưng Lăng Tu không trả lời hắn, chỉ vùi đầu đi ra ngoài, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.
Phong lão đầu đuổi theo, cũng phát hiện Lăng Tu liền biến mất ở trong tầm mắt trong chớp mắt, chờ hắn đi tới trên boong thuyền của hải tặc độc nhãn thì, chỉ nghe một mùi máu tươi dày đặc ở trong không khí, hải vực ở phụ cận hai chiếc thuyền, tất cả đều là thi thể của đám hải tặc kia, bọn họ trôi lơ lửng ở trên biển, máu tươi chảy ra từ trên người bọn họ, làm nước biển nhuộm thành màu đỏ.
Mùi máu tươi hấp dẫn một đám cá mập, một hồi thịnh yến đẫm máu được mở ra từ trong biển...
"Đừng... Đừng a... Van cầu ngươi..."
Còn một tên hải tặc sau cùng lạc giọng hô lên, vạn phần hoảng sợ cầu xin.
Lăng Tu đi tới từng bước một, không có bất kỳ chút thương hại nào, vỗ một chưởng vào lồng ngực, lực lượng mạnh mẽ cuộn trào mãnh liệt, hết thảy xương sườn trên người tên hải tặc này bạo liệt ra, miệng phun máu tươi bay ra khỏi thuyền, "Phù phù" một tiếng lọt vào trong biển, bọt nước văng lên cao mấy thước.
Đứng ở trên boong thuyền, nhìn xuống từ trên cao, đạm mạc liếc nhìn đám cá mập bên dưới đang thưởng thức bữa ăn, Phong lão đầu không cầm được mà run rẩy, tuy rằng sớm đã chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn nhất thời khó có thể tiếp nhận việc Lăng Tu tàn nhẫn như vậy, hắn càng ngày càng sinh ra hiếu kỳ đối với quá khứ của Lăng Tu, rốt cuộc phải trải qua những gì, mà làm một người trở nên như vậy, vừa thiện, vừa ác, thiện đến cực hạn, rồi lại ác tới cực điểm.
Đã thấy Lăng Tu tàn nhẫn xóa sạch cả tộc viên thị, nhưng Khương Hạo Tuấn vẫn không có chút dạo động tâm lý nào cả, từ khi hắn ra khơi thì đã thề, vô luận Lăng Tu làm cái gì, hắn vẫn không có chút do dự, cho dù là phải đối địch cùng Thần Tộc, tộc cường đại nhất thế giới này, hắn cũng không tiếc, cùng lúc đó, hắn còn muốn trở thành đao khách mạnh nhất trên thế giới này.
"Hồng hộc ~ "
Một cây đuốc, đốt sạch thuyển của hải tặc độc nhãn.
Hỏa diễm phóng lên cao, nhanh chóng lan tràn toàn bộ thân thuyền, không bao lâu nơi đó là một phiến hỏa hải.
"Hai tên phá sản, trên đó có rất nhiều vật tư, cái gì cũng cần tiền để mua hết cả đó!"
Vẻ mặt Phong lão đầu đầy nhức nhối, bởi vì hắn còn chưa kịp cướp đoạt tiền tài trên thuyền, chiếc thuyền kia đã bị Lăng Tu và Khương Hạo Tuấn đốt rồi, thật là để cho hắn vô cùng đau đớn, hận không thể đem hai người này ra bóp chết.
"Lão mê tiên, sau này chúng ta còn có thể đụng tới rất nhiều hải tặc, đến lúc đó vàng bạc châu bảo tùy ngươi chọn, dù cho lấy vàng làm giường chiếu cho ngươi, chút tiền ấy coi như mở đường cho hai cô nương Linh Hồ Tộc kia, đừng keo kiệt như vậy." Khương Hạo Tuấn nghiêng đầu qua chỗ khác cười nói.
"Đệt con mẹ nó, cũng không phải là quản gia, đương nhiên ngươi không biết chủ nhà khó xử."
Phong lão đầu lấy tẩu thuốc gõ đầu của hắn một cái, "Chúng ta đi Thần Thành, hành trình dài cả vạn cây số, ăn, ở, mặc đều cần tiền, nếu như gặp phải Hải Vệ Quân lợi hại, còn phải lấy tiền tài mua đường đó, theo điều kiện bây giờ của chúng ta, chút tiền ấy cũng không đủ nhét kẻ răng cho người ta."
"Bọn họ nếu dám ngăn, chúng ta trực tiếp đấu cùng bọn họ là xong." Khương Hạo Tuấn lơ đãng nói.
"Đúng là thất phu, thất phu!"
Phong lão đầu tức giận đến râu mép dựng lên trừng mắt quát vài câu, "Hải Vệ Quân do Thần Tộc trực tiếp quản hạt, bên trong có rất nhiều người có thực lực kinh khủng biến thái, nếu như bị Hải Vệ Quân phát lệnh truy nã, còn phải vướng tay chân hơn so với việc trêu chọc vào ngũ hoàng, hai người các ngươi có thể đánh bao nhiêu? Một trăm hay vẫn là một nghìn? Hải Vệ Quân người ta thoáng cái cũng đã có hơn mười vạn người, xem các ngươi đánh thế nào."
Lăng Tu lắc đầu: "Nếu Hải Vệ Quân khó dây dưa như vậy, ngươi còn treo cờ Hải đạo?"
"Ai... Ta đã sớm nói, những gì các ngươi thấy sao bằng những gì ta gặp được, sức quan sát càng không đủ tỉ mỉ."
Phong lão đầu than nhẹ một tiếng, chỉ vào lá cờ khô lâu màu đen, "Cờ hải tặc là một đầu khô lâu thêm hai thanh đao kiếm giao nhau hoặc là đầu khớp xương giao nhau, ngươi nhìn một chút, có đao kiếm hay hai cái khớp xuông giao nhau không? Không có, cho nên căn bản không phải là cờ hải tặc, mà là một cờ hàng hải kỳ."
"Hàng hải kỳ?" trên mặt Lăng Tu lộ ra vẻ không hiểu.
"Mỗi chiếc thuyền đều có thể có hàng hải kỳ, cho nên ta thiết kế thành cờ của chúng ta thành hàng hải kỳ, thứ nhất là ở trên biển nếu gặp phải hải tặc thì có thể tự nói chúng ta là giống với bọn họ, căn cứ theo công ước hải tặc, dù cho không địch lại cũng không bị giết chết, tối đa cũng chỉ trở thành thuyền viên của bọn họ, đây là phao cứu sinh cho sinh mạng của chúng ta."
Phong lão đầu hút thuốc, chân thành mà nói, "Thứ hai là, gặp phải Hải Vệ Quân, cũng có thể nói chúng ta là thương thuyền, có tỷ lệ nhất định có thể lừa dối quá quan, không phát sinh xung đột cùng Hải Vệ Quân. Khụ khụ... Mặc dù là một chiếc hắc thuyền, nhưng vạn nhất khi gặp Hải Vệ Quân thì vẫn có thể giả bộ kẻ ngu si, chúng ta tùy tiện lừa dối thì có thể thuận lợi thoát hiểm các ngươi nói có đúng hay không?"
Lăng Tu đảo cặp mắt trắng dã, không biết phải nói gì.
"Được rồi Lão mê tiên, cái tẩu của ngươi lấy từ đâu tới, vì sao ngươi lại coi trọng như vậy?" Khương Hạo Tuấn hỏi.
Bị hỏi vấn đề này, Phong lão đầu run lên, tựa hồ như hồi tưởng lại cái gì đó rất kinh khủng, rồi cười ha ha một tiếng: "Tổ truyền, gia gia ta đã dùng qua, ngươi nói có trọng yếu hay không?"
Khương Hạo Tuấn trịnh trọng gật đầu: "Trọng yếu!"
Lăng Tu nhịn không được cười, Khương Hạo Tuấn cũng thực sự là đủ ngay thẳng, Phong lão đầu rõ ràng là nói bậy mà cũng tin .
...
Cách chiếc thuyền hải của độc nhãn càng ngày càng xa, Lăng Tu thu hồi dáng tươi cười, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Phong lão đầu, Linh Hồ Tộc rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, nói cho ta một chút."
"Kỳ thực ta cũng không rõ lắm, đều là tin vỉa hè trước đây, nói là có một hòn đảo nhỏ trong biển rộng mênh mông này, trên đó có Bạch Hồ, cũng không biết chúng nó thu được năng lực từ đâu, chỉ sau khi Bạch Hồ lớn lên thì liền có thể biến ảo, ngoại trừ có lỗ tai hồ ly và đuôi, còn lại bọn họ không có bất kỳ khác biệt với nhân loại chúng ta." Phong lão đầu nói.
Lăng Tu ngạc nhiên một trận, tân thế giới có khủng long, cũng có hồ yêu trong truyền thuyết dân gian, hắn hiện tại thực sự rất hoài nghi mình rốt cuộc là có phải đạ xuyên qua thời gian cùng không gian hay không, đi tới một cái kỷ nguyên không muốn người biết.
"Bọn họ đã từng sinh hoạt trên hòn đảo thuộc về bọn họ không tranh dành, một ngày nào đó, một nhà hàng hải gặp rủi ro ngoài ý muốn phiêu lưu đến nơi bọn họ ở, được bọn họ cứu, sau khi nhà hàng hải này rời khỏi, nói ra nhửng gì có trên hòn đảo này.
Mỗi nữ tử của Linh Hồ Tộc đều rất xinh đẹp, chỉ cần có thể bắt đi, là có thể bán được với giá tốt, chính vì có lợi như vậy, dẫn đến Linh Hồ Tộc không ngừng bị người ngoại lai xâm phạm.
Đương nhiên, Linh Hồ Tộc cũng không có tùy ý khi dễ, lực lượng của bọn họ chậm rãi thức tỉnh, lúc này, người thường đi vào đảo sẽ chỉ đưa tính mệnh mà thôi." Phong lão đầu hút thuốc, có chút trầm thống nhìn phía nói.