Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Bóng đêm giống như là một cái đầu quái vật màu đen nhánh, bao phủ toàn bộ thế giới...
Lăng Tu tang thi hóa giống một cái đầu sinh vật bò ra từ Địa Ngục, vẻ mặt dữ tợn, hung ác, hữu quyền của hắn bởi vì mới vừa cường thế oanh kích mà bị bẻ gãy, lúc này đang "Xuy xuy xuy" bốc lên khói trắng, mọc ra một cái nắm tay mới một lần nữa.
Hắn đứng thẳng, ngực bởi vì hô hấp mà phập phồng lên xuống, tựa như một pho tượng tà ác, đứng lặng trong thiên địa!
"Ầm vang ~ "
Xa xa, sơn lâm quay cuồng, bụi bặm phi dương, Lãnh Đồng biến ảo thành Hồ Ly chậm rãi hiện ra thân hình từ trong tầng tầng bụi bặm, nhiều tiếng trầm thấp gào thét như dã thú truyền ra từ trong cổ họng, khuôn mặt đang mang đầy vẻ tức giận, nhe ra răng nanh nước dãi sềnh sệch liên tục chảy xuống.
Nó đi tới từng bước một, khí tức dã thú màu đen đang trên người đang bốc cháy như là hỏa diễm vậy, để cho nó nhìn như một yêu thú chân chính, đại yêu tà ác, mọi người có thể rõ ràng cảm thụ được đến uy áp kinh khủng tản ra từ trên người nó, đó là một loại lực lượng đáng sợ có thể nghiền nát hết thảy.
"Nhân loại đáng chết! ! !"
Một tiếng khàn khàn truyền ra, Lãnh Đồng đột nhiên bạo khởi, vung mạnh tứ chi, giương cái miệng đầy răng nanh, thân thể cao lớn lao về hướng Lăng Tu.
Kình phong gào thét, ở phía sau, cây cối nát bấy, bụi bặm quay cuồng.
Đây là mạnh mẽ bực nào, uy thế bực nào!
Tuy rằng mọi người đều là hải tặc, nhưng chưa từng nhìn thấy yêu thú kinh khủng như vậy, đều không khống chế được linh hồn mà run sợ kịch liệt, hi vọng hiện tại tất cả chỉ là một hồi ác mộng.
Người khổng lồ vung quyền, nhưng ở lúc vừa mới giơ cánh tay lên thì, Lãnh Đồng đã đi tới phụ cận, cái miệng tràn đầy răng nhọn đã mở rộng ra, cắn một cái vào cánh tay, lực cắn cường đại vô cùng, làm cả cánh tay bị cắn xé xuống trong nháy mắt.
"Ngao!"
Đau đớn kịch liệt để cho người khổng lồ phát ra một tiếng hét thảm, tay trái nắm lại, đấm một quyền về phía đầu Lãnh Đồng, lại không biết từ lúc nào mà Lãnh Đồng đã ngẩng đầu lên, nắm tay vừa hay đánh vào trong miệng nó, miệng to như chậu máu đóng lại, nắm tay kia lại bị cắn xuống.
Lãnh Đồng nhai nát cái nắm tay này, rồi lại ghét bỏ phun ra, tức giận hống khiếu một tiếng đẩy người khổng lồ ngã xuống đất, dùng lợi trảo cùng hàm răng điên cuồng cắn xé bụng cự nhân này, trong lúc nhất thời huyết nhục văng tung tóe, người khổng lồ thống khổ kêu thảm thiết, giùng giằng.
Hình ảnh máu tanh, giống như lúc dã thú đang ăn vậy!
Tất cả mọi người ở đây thấy được làm lông tơ dựng thẳng lên, trong mắt bọn họ Linh Hồ Tộc vẫn rất là thiện lương, cũng không dám tin tưởng đầu hồ ly hung tàn này là người của Linh Hồ Tộc.
"Đầu Hồ ly này là oán niệm của Linh Hồ Tộc đối với loài người chúng ta, nó quá hung tàn, đều là do một tay nhân loại chúng ta tạo thành." thân thể Phong lão đầu run rẩy, sắc mặt ảm đạm nhìn Lãnh Đồng đã hoàn toàn dã thú hóa.
"Tu ca!" Khương Hạo Tuấn hô to một tiếng, chạy đi tới hường này.
Phong lão đầu tay mắt lanh lẹ, cái tẩu thuốc trong tay đưa ngang một cái liền cản lại, thần tình trên mặt là một hồi nghiêm túc, chăm chú: "Khương tiểu tử ngươi đừng làm chuyện hồ đồ, chiến đấu như vậy không phải là thứ chúng ta có thể tham gia, chứ đừng nói chi bây giờ ngươi đang rất yếu đuối."
"Lẽ nào cứ nhìn Tu ca bị nó tươi sống cắn chết sao?" Khương Hạo Tuấn rống giận.
"Ngươi hiểu cái cầu, người khổng lồ này căn bản không phải là bản thể của lăng tiểu tử, ngươi không có thấy là dù ngực có bị cắn xé không còn hình dáng gì nhưng không có một chút máu tươi chảy ra sao?" Phong lão đầu lớn tiếng khiển trách.
Bị hắn đề tỉnh như vậy, Khương Hạo Tuấn hồi thần trở lại, định nhãn vừa nhìn, trên người người khổng lồ quả thực không có máu tươi chảy ra, chỉ bốc lên hàng loạt khói trắng. Khi xác định người khổng lồ bị Lãnh Đồng biến ảo thành hồ ly đang cắn xé không phải là bản thể của Lăng Tu thì, để cho Khương Hạo Tuấn thoáng trấn tĩnh lại.
"Rống... Cát... Xuy..."
Yêu thú do Lãnh Đồng biến ảo thành đỏ ngầu hai con mắt, điên rồi cắn xé huyết nhục từ trên người khổng lồ này xuống, nó không có nuốt xuống bụng, chỉ là đơn thuần cắn xé, thẳng đến khi ngực cự nhân lộ ra xương sườn thấm lòng người mới dừng lại.
"Năng lực tái sinh của ngươi vô dụng rồi sao?!"
Nhe răng cười âm lãnh, nói chuyện giống người bình thường vậy.
Nó không để ý tới người khổng lồ đã bị nó cắn xé không ra hình dáng gì nữa, xoay người, hướng đám người đang đứng im tại chỗ. Thân thể khổng lồ như núi, sát khí như Hắc Viêm vậy hừng hực thiêu đốt ở bên ngoài, đây là uy thế để cho người ta không thể kháng cự.
"Đến các ngươi!" giọng nói tràn ngập sắc bén sát ý truyền ra từ trong miệng Lãnh Đồng.
Đã có người sợ đến đại tiểu tiện ra quần, xụi lơ ngồi trên mặt đất.
"Ông ~ "
Nhưng ở lúc này, một uy áp mang tính hủy diệt tựa như một cơn lốc bao trùm khắp không gian, làm người ta dựng tóc gáy.
Lãnh Đồng chợt quay đầu lại, chỉ thấy người khổng lồ kia đã ngồi dậy, răng trên răng dưới đang mở rộng ra cực hạn, hai bên mặt đều bị xé rách, miệng như một cái hắc động sâu không thấy đáy.
Mà ở trong cái miệng này, một cái quang cầu năng lượng màu đỏ tươi đang lớn lên với tốc độ cực nhanh, chậm rãi chuyển động, làm không khí trở nên nặng nề đầy áp lực, uy áp mang tính hủy diệt tràn ngập không gian chính là tới từ viên quang cầu năng lượng này.
"Đây là... Thứ gì?" Lãnh Đồng kinh ngạc nghi hoặc.
Nhưng ở lúc này, một tiếng gào thét rung động thiên địa từ trên người cự nhân kích động ra, cùng lúc đó, hắc động này dường như một cái miệng pháo năng lượng cao sạ, năng lượng màu đỏ tươi kia tựa như một cơn bão năng lượng vậy.
"Rống ~ "
Như là dã thú gào thét, đạo năng lượng này lớn mạnh không gì sánh được, dùng uy thế phô thiên cái địa bao trùm tới hướng Lãnh Đồng!
Không gian sinh ra hình ảnh vặn vẹo, khí tức hủy diệt phô thiên cái địa, vào giờ khắc này, thiên địa thất sắc, như là tận thế tới rồi ah, uy áp kinh khủng nặng nề, để cho mọi người cảm thấy thật nặng nề, nhịn không được mà phụt ra một ngụm máu tươi.
Lãnh Đồng hoảng sợ mở to hai mắt, né tránh theo bản năng, nhưng là đã muộn, này cổ năng lượng màu đỏ tươi này đã bao phủ hắn ở bên trong, sau đó lại lao về hướng sơn lâm, nơi đi qua, cây cối bị hủy hết, mặt đất xuất hiện một cái rãnh sâu hoắm, cuối cùng nó trực tiếp trùng kích vào một ngọn núi.
"Ầm ~ "
Một tiếng nổ vang truyền ra, dãy núi cao chừng bốn trăm thước sụp đổ ở trong khoảnh khắc, đá vụn bắn ra, bụi bặm bao trùm tất cả, tiếng nổ giằng co một đoạn thời gian rất dài mới yên lặng xuống.
Phong lão đầu, Khương Hạo Tuấn, Mã Vĩ và những người khác đều như hóa đá giật mình đứng im ở tại chỗ, tròng mắt sắp rơi ra từ trong hốc mắt, đại não đã mất đi năng lực chỉ huy hành động, chỉ như một bức tượng gỗ bình thường đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hai con mắt ngơ ngác nhìn cự nhân trước mắt bị sóng xung kích phá hư, trên người tuôn ra mồ hôi lạnh.
Ngay cả ngọn núi cao mấy trăm thước mà còn bị đánh thành đất bằng, này... Đây là cái lực lượng gì? lực lượng của thần minh sao?