Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 797 - Chương 798: Kim Quang Xán Xán

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 798: Kim quang xán xán

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Trong rừng có chút mờ tối, có rất nhiều cây nấm không biết tên, đủ mọi màu sắc, thoạt nhìn rất là mỹ lệ.

Đi được chừng trăm thước, tia sáng liền trở nên sung túc hẳn lên.

Đi vào tầm mắt, là một cái bờ biện thật dài, chim biển đang quanh quẩn trên không trung kêu to, Thanh Phong quất vào mặt, hai chiếc thuyền buồm to lớn an tĩnh đứng ở khu vực bãi cạn, khoảng cách rất xa, thấy không rõ người trên thuyền, ngược lại cờ xí trên thuyền lại hiện rõ ràng trong tầm mắt.

Đó là một cờ hải tặc, dùng bối cảnh màu đen, đầu lâu và hai thanh kiếm màu trắng, ở phía trên bên phải, có một cái tiêu chí —— Hỏa.

"Đệt con mẹ nó, bộ hạ Hỏa Hoàng!" Phong lão đầu hơi biến sắc mặt, nhìn về phía Lăng Tu.

Lăng Tu không có nhìn hắn, chỉ lẳng lặng nhìn hai chiếc thuyền buồm to lớn này.

Mã Vĩ cũng sợ hãi nói: "Là nhóm hải tặc thiên yêu sư!"

'Thiên yêu sư' ba chữ này, xúc động thần kinh của Lăng Tu, nghiêng đầu qua chỗ khác, hướng Mã Vĩ nhìn lại: "Nhóm hải tặc Thiên yêu sư?"

Trước đây khi giết chết Man Ngưu, Man Ngưu liền tự xưng là người của thiên yêu sư, hiện tại lại nghe đến tiếng xưng hô này, không khỏi liền cảm thấy hết sức tò mò.

Mã Vĩ gật đầu, cung kính đáp: "Trong nhóm hải tặc này sẽ có một đám biết sử dụng phù chú cùng đạo thuật, bọn họ vừa lúc có thể khắc chế năng lực thiên huyễn của Linh Hồ Tộc, cho nên bọn họ chuyên môn đi bắt thiếu nữ Linh Hồ Tộc bán trao tay cho những người khác, từ đó giành được món lãi kếch sù."

"Xem ra ngươi rất am hiểu bọn họ?" Lăng Tu nhàn nhạt hỏi.

Mã Vĩ nói: "Không dối gạt Tu ca, trước đây nhóm hải tặc thiên yêu sư đã có tuyển thành viên ở gia hương của ta, ta không có bị bọn họ chọn được, nhưng cũng nghe được rất nhiều chuyện, nghe bọn hắn nói một thiếu nữ Linh Hồ Tộc qua tay thì có thể thu lợi mười vạn Ruby, và căn cứ bọn họ theo bản đồ của bọn họ, để tìm linh đảo, chỉ là không có nghĩ đến..."

Nói xong lời cuối cùng, trên mặt xuất hiện một nụ cười khổ, nếu không phải bởi vì lòng tham lam, hắn sao có thể bị nhốt ở linh đảo, ở một nơi tối tăm không ánh mặt trời, lại nói tiếp, sở dĩ biết sẽ gặp nạn khó khăn, căn nguyên đều ở trên người mình.

Thời điểm ở nhà giam cũng không có cái cảm tưởng gì, sau khi đi ra, liền có cảm xúc thật là lớn.

"Nếu như có thể cho ta cơ hội sống lại lần nữa, ta nhất định sẽ không lựa chọn đến linh đảo, mà là thật thật công tác kiếm tiền, hiếu kính cha mẹ ta thật tốt, tìm một nàng dâu, an phân qua hết đời này." Khi nói lời này, ánh mắt Mã Vĩ đỏ một vòng.

Lăng Tu ngưng mắt nhìn Mã Vĩ, hắn đã thấy nhiều người như vậy, hắn có thể phân biệt ra, những lời Mã Vĩ nói đều là tự phế phủ, cũng không phải giả tạo, mà là thực sự nhận thức được bản thân sai lầm ở chỗ nào.

Không chỉ Mã Vĩ, vài người khác cũng đỏ mắt, hiển nhiên là bị Mã Vĩ nói mà đưa tới cộng minh.

Mười năm a, bọn họ ở đây sống uổng mười năm!

Tất cả đều bởi vì một cái tài mộng không thiết thực, mà nhân sinh lại có mấy cái mười năm để cho bọn họ hoang phế đâu.

"Đệt con mẹ nó, đừng như một đàn bà như vậy, chờ sau khi rời khỏi linh đảo, các ngươi nhất định phải nhớ kỹ Phong Tử Tiêu ta a."

Phong lão đầu vung cánh tay hô lên, tạo uy tín của mình, cảm giác ánh mắt Lăng Tu đang nhìn tới, liền lập tức đổi giọng, "Nga không đúng, là nhớ kỹ lão đầu ta, Lăng Tu, còn có Khương Hạo Tuấn, ba người chúng ta là ân nhân cứu mạng của các ngươi, không có ta, các ngươi những còn phải bị giam ở trong nhà giam chờ chết đó."

"Lão gia tử nói rất đúng, đại ân của lão gia tử chúng ta nhất định khắc trong tâm khảm."

"Quên không được, đại ơn của lão gia tử chúng ta cả đời cũng sẽ không quên."

“Đúng vậy, sau này mỗi khi ta thấy được quả trừng vào thì sẽ nhớ tới lão nhân gia người!”

Những người này mỗi một người đều gật đầu đáp lại, bị lão đầu nói đó mà xúc động chảy nước mắt.

Phong lão đầu đặt tay ở trên vai tên này, một bộ tư thái 'Thanh niên nhân ta rất xem trọng ngươi', đầy cõi lòng mong đợi hỏi: "Hậu sinh, ngươi nói một chút, vì sao khi thấy trứng vàng lại nhớ tới lão đầu ta?"

Mắt đầy đen tối, thật giống như đang nhìn một món tuyệt thế trân bảo.

Người này cũng ngay thẳng, nhìn đầu Phong lão đầu nói: "Bởi vì đầu lão gia tử nhìn rất giống một cái trứng vàng, kim quang sáng lạn, phật quang chiếu khắp nơi, sau ta này coi như là nằm mơ cũng nhất định sẽ mơ thấy."

Nửa câu đầu là nói thực, phía sau chính là nịnh bợ, hắn chưa kịp vỗ mông Phong lão đầu nịnh bợ đắc chí thì, lại bỗng nhiên phát hiện Phong lão đầu đang tươi cười, bỗng nhiên lại âm trầm xuống, âm trầm tới mức dọa người, để cho người ta cảm thấy rợn cả tóc gáy.

Mà Khương Hạo Tuấn đã không cầm được mà phình bụng cười to .

"Đầu Trứng, ha ha ha... Kim quang xán lạng, phật quang chiếu khắp nới, hình dung rất tốt, ha ha ha..." Chợt vỗ bắp đùi, cười đến chẩy cả nước mắt.

"Hạo tuấn ca, ta... Ta nói sai sao?" Người nọ thấp thỏm bất an nhỏ giọng hỏi.

"Nói không sai, đầu của Lão mê tiên chính là một quả trừng, một quả trứng hoàng kim to lớn!" Khương Hạo Tuấn buồn cười, thuận thế vỗ xuống đất như sờ sờ đầu Phong lão đầu.

"Ngươi cút cho lão tử!"

Phong lão đầu giận điên lên, hai mắt đỏ ngầu đẩy Khương Hạo Tuấn ra, sau đó một thanh níu lấy cổ áo tên gia hỏa kia, tay cầm điếu thuốc gõ lên đầu của hắn, "Kim quang xán lạng? Phật quang chiếu khắp? Đệt con mẹ nó, hiện tại ta sẽ cho ngươi biết cái gì là kim quang xán lạng, cái gì là phật quang chiếu khắp nơi!"

Một bên chửi rủa một bên gõ, gõ "Đinh đông".

Người nọ cũng không dám phản kháng, nhịn đau để Phong lão đầu tùy ý gõ, nhưng Phong lão đầu hạ thủ quá mức tàn nhẫn, gõ cái tẩu thước hết sức, chỉ chốc lát sau, hai cái bọc lớn liền xuất hiện ở trên trán, như là hai cái sừng nhô cao, chỉ bất quá hai cái sừng này sưng đỏ, đau đến nước mắt phải ùa ra.

Phong lão đầu lúc này mới hết giận, đẩy hắn ngã trên mặt đất: "Lão đầu ta miễn phí dạy ngươi một chút, sau này còn dám nói đầu của ta như trứng, ta xé miệng của ngươi, ngươi quản giáo cái miệng cho tốt!"

Nhìn cái trán người kia như mọc ra hai cái sừng, đám người Mã Vĩ nhịn không được mà rung lên, trong lòng cũng bừng tỉnh a!

Đối với cách làm của Phong lão đầu, Lăng Tu rất là bất đắc dĩ, cũng biết không nói gì.

Lắc đầu, than nhẹ một tiếng liền trực đi tới hai chiếc thuyền kia.

"Đệt con mẹ nó, lăng tiểu tử ngươi tính làm cái gì?" Phong lão đầu phục hồi lại tinh thần, dò hỏi.

"Đoạt thuyền!"

Lăng Tu nhàn nhạt nhẹ nhàng trả lời.

 

 

Bình Luận (0)
Comment