Trên Chính Nghĩa đảo đánh với Hỏa Hoàng một trận, tên Lăng Tu truyền ra tựa như cơn lốc ở trong Hải Vệ Quân và hải tặc, Hải Vệ Quân còn ban bố lệnh truy nã, trong lệnh truy nã là hình ảnh bóng lưng của Lăng Tu, mà cái bóng lưng kia, cũng là lúc hắn vừa mới đi tới Chính Nghĩa đảo đi trên đường phố bị một nhân sĩ yêu thích chụp ảnh ngẫu nhiên chụp được.
Giờ này khắc này, Mắt Đỏ và Thuyền của Tạp Địch Nặc đang sóng vai chạy trên biển màu xanh nhạt, bầu trời không mây, gió nhè nhẹ, ánh mặt trời bao phủ đại địa, làm tâm tình người ta cảm thấy thoải mái, Trương Nhất và Tạp Địch Nặc kề vai sát cánh vừa múa vừa hát, uống rượu thoả thích, trên thuyền Mắt Đỏ luôn vang lên tiếng náo nhiệt vui sướng.
Khi một cái lệnh truy nã rơi xuống từ một con chim rớt trên bong thuyền Mắt Đỏ thì, Phong lão đầu lúc này bật lên, như lửa thiêu thân chạy tới hướng Lăng Tu, lớn tiếng hô lên: "Xảy ra chuyện lớn, xảy ra chuyện lớn..."
Giọng la hét này, làm toàn bộ Mắt Đỏ đều rung động hẳn lên.
"Ta nói này đầu trứng, chuyện gì mà cả kinh như vậy, sợ đến ca không thể uống được rượu." Trương Nhất có chút oán trách nói.
"Đúng vậy đúng vậy lão gia tử, sau này cử động như vậy thì nên kiềm chế một chút, bằng không rất có thể sẽ làm bệnh tim của ta bị tái phát mất." Trải qua hai ba ngày quen thuộc, Tạp Địch Nặc và Trương Nhất có thể nói là an hem mặc cùng cái khố, thậm chí còn có cảm giác gặp nhau quá muộn.
"Cút!"
Phong lão đầu trực tiếp bỏ qua bọn họ, trực tiếp chạy tới vị trí Lăng Tu, đem lệnh truy nã nặng nề đập ở trên đùi Lăng Tu, thở hỗn hển nói, "Tiểu tử ngươi đã lên bảng truy nã ."
Lăng Tu nhàn nhạt liếc tờ lệnh truy nã này: "Đây không phải là chuyện có thể đoán trước được hay sao."
"Đệt con mẹ nó, nếu như phát lệnh truy nã bình thường thì không sao, nhưng cái này thì lại khác."
Phong lão đầu sốt ruột, "Chỉ có hải tặc thật độc ác tàn nhẫn mới có bị như vậy, nói cách khác, nhóm hải tặc của chúng ta đã trở thành một thế lực tà ác tột cùng."
"Vậy thì làm sao?"
Lăng Tu không cho là đúng, cho tới bây giờ hắn không có cảm thấy đó là một vấn đề rất nghiêm trọng, bởi vì hắn không thuộc về thế giới này, chờ cứu phụ thân của hắn ra, quay lại Nguyên Thế Giới, hết thảy mọi việc ở tân thế giới đều không có bất kỳ quan hệ gì cùng hắn.
Thấy hắn bình tĩnh như vậy, Phong lão đầu ngây ngẩn cả người, lập tức liền có muốn cầm cái tẩu hung hăng gõ đầu của hắn mấy cái, đơn giản là quá khinh người, nhưng nghĩ đến hắn rất lợi hại, nhất thời liền bỏ qua cái ý niệm này, hổn hển, kích động phun loạn nước bọt: "Tiểu tử thối, ngươi tới cùng có biết chuyện có bao nhiêu nghiêm trọng hay không, ngươi xem dòng chữ nhỏ phía trên đi, đứng hàng thứ năm trên bảng truy nã, thủ tiêu vị trí Hỏa Hoàng, ngôi sao hải tặc mới —— Huyết Hoàng."
"Huyết Hoàng? là ta?" Lăng Tu nhíu nhíu mày.
"Đệt con mẹ nó, không phải là ngươi chẳng lẽ là lão đầu ta."
Phong lão đầu giận không chỗ phát tiết, "Từ hôm nay trở đi, nhóm hải tặc chúng ta rốt cuộc đã đứng ở thế đối lập với hải vệ quân, đúng vậy cho dù chết, chúng ta cũng là sỉ nhục của nhân loại, tên sẽ vĩnh viễn bị bêu xấu muôn đời, sẽ bị hậu nhân phỉ nhổ."
Nói xong, cả người vô lực giống như mệt lả.
Lăng Tu bất đắc dĩ lắc đầu: "Lão đầu, không nghĩ tới ngươi quan tâm danh tiếng sau khi chết như vậy!" Chậm chậm, quay đầu nhìn về phía phương xa, nói, "Hải Vệ Quân thì tính cái gì? Bọn họ có thể đại biểu cho mọi người? Bọn họ phát ra lệnh truy nã là có thể phán định chúng ta là thế lực tà ác?"
"Gì... là có ý tứ gì?"
Lời này làm Phong lão đầu rơi vào trong sương mù, nghĩ thầm: Hải Vệ Quân lệ thuộc về chính phủ Thần Tộc, chính phủ Thần Tộc đại biểu cho chính nghĩa, đại biểu cho lợi ích của mọi người, lẽ nào bị Hải Vệ Quân truy nã, mà vẫn không thể tính là là ác?
Lăng Tu ý vị thâm trường cười cười, không có nói nữa, ở trong lòng của hắn, có tiêu chuẩn bình phán thiện ác dành riêng cho chính hắn.
Cái gì là thiện? Cái gì là ác?
Không cần người khác phán định, hắn chỉ biết là, nhưng gì bản thân làm không thẹn với lòng, thì không cần phải giải thích, càng không cần phải đi chứng minh cái gì.
Phong lão đầu ngơ ngác sửng sốt, lúc này hắn có cảm giác như ảo giác, phảng phất như Lăng Tu không thuộc về thế giới này, hoặc nói là, thế giới này không ở trong mắt Lăng Tu, đó là một loại cảnh giới siêu thoát với thế giới này, mà hắn căn bản tưởng tượng không ra, tên trước mắt này đã trải qua cái gì, mới có thể có cảnh giới như vậy, cho dù là hắn đã sống hơn nửa đời người, cũng không có lĩnh ngộ được như vậy a.
"Di, đây là cái gì, hình như là bóng lung của Lăng Tu đâu nè!"
Lúc này, Dao Linh Ngọc tay trái bưng một khối bánh pho mát ga-tô, tay phải cầm một cái muôi tinh xảo đi tới, ánh mắt sáng ngời nhìn ảnh chụp trong lệnh truy nã tò mò hỏi.
"Đây là lệnh truy nã của Hải Vệ Quân."
Sắc mặt của Phong lão đầu ngưng trọng nói, chỉ hướng Dao Linh Ngọc nhắn nhủ một tin tức, đây là vấn đề phi thường nghiêm trọng.
Dao Linh Ngọc hồn nhiên ngây thơ, hỏi: "Tiêu gia gia, lệnh truy nã là cái gì?"
Nghe được cái từ 'Tiêu gia gia' này, trong lòng Phong lão đầu thoải mái cực kỳ, bởi vì trên thuyền cũng chỉ có Dao Linh Ngọc xưng hô như vậy hắn, hắn liền kiên nhẫn giải thích: "Chính là chiêu cáo của Hải Vệ Quân cho toàn thế giới, người trong hình là người đại ác, là người xấu."
"Nhưng Lăng Tu không phải là người xấu." Dao Linh Ngọc biện hộ cho Lăng Tu.
"Vấn đề này là đúng, trên thuyền của chúng ta ngoại trừ tên miệng lạp xưởng kia, thì không có người nào là người xấu, nhưng Hải Vệ Quân không có nghĩ như vậy." Phong lão đầu nói.
Dao Linh Ngọc nhất thời phải không biết nên trả lời như thế nào, nhíu chân mày lại, nhìn Lăng Tu, trong lòng lo lắng vì Lăng Tu.
"DCMN , thật xa đã có thể nghe thấy ngươi lão đầu trứng này nói xấu ca, bất quá hiện tại tâm tình ca rất tốt, không tính toán với ngươi."
Lúc này, Trương Nhất và Tạp Địch Nặc đã kề vai sát cánh đi tới.
"Này là cái gì a, lệnh truy nã, thế nào mà chỉ có bóng lung của Lão Lăng, ca đẹp trai như vầy mà lại không có?"
Trương Nhất cầm lấy ngó trái nhìn phải, sau đó rất là thất lạc ném qua một bên, hướng Lăng Tu oán trách nói, " Hải Vệ Quân của thế giới này ăn cứt hết rồi sao, thu thập tình báo không có chút chuyên nghiệp nào."
"Ngươi rất muốn lên hình hay sao?" Lăng Tu tức giận hỏi.
"Sao lại không, đây chính là cơ hội danh dương thiên hạ, trước đây ca đã muốn nổi danh, đáng tiếc vẫn không có cơ hội a." Trương Nhất khổ não nói.
Lăng Tu cười nói: "Được, vậy lần sau khi gặp Hải Vệ Quân, ngươi sẽ ra mặt."
"Không thành vấn đề, ha ha ha..." Trương Nhất cười to.
"Tiểu tu, ngươi trở thành một ngũ hoàng mới, chúc mừng chúc mừng oa, xem ra mấy ngày hôm trước chúng ta làm tiệc rượu là không có uổng phí, Huyết Hoàng, hắc hắc... Sau này ta liền kêu ngươi là Huyết Hoàng." Tạp Địch Nặc nhặt lệnh truy nã trên đất lên xem một lần, nhất thời là cảm thấy vui vẻ thay Lăng Tu.
"Huyết Hoàng? Tên này thật đúng là không sai!" Khương Hạo Tuấn cũng chẳng biết đã đi tới từ lúc nào.
Phong lão đầu hoảng sợ mở to hai mắt, trong lòng mắng một tiếng: DCM đây là một đám bệnh tâm thần hay sao?
Hắn thật không rõ, bị Hải Vệ Quân phát lệnh truy nã, mà đám người này còn kiêu ngạo như vậy, con mẹ nó chẳng lẽ là chính bản thân bị hồ đồ rồi sao?