Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Trương Nhất đã hối hận tới đứt ruột, lúc đó thực sự là không nên để lão nhị làm bậy mà, thật đúng là quá tùy tiện mà, còn không bằng hồng Phượng tỷ ở Nguyên Thế Giới, thậm chí khi nhớ tới tình cảnh làm cái ấy với nàng, thì đã muốn ói rồi.
"DCMN, thực sự là tự đào một cái hố to cho mình mà!"
Một bộ dáng dấp oán trời trách đất, bất quá nói đi nói lại thì thôi, hắn cảm thấy nếu đổi lại là bất kỳ một nam nhân bị nhốt ở trên đảo quá lâu, chỉ cần thấy được một nữ nhân xuất hiện thì đã không thể kiềm chế được rồi, vừa nghĩ như vậy, trong lòng lại dễ chịu hơn một chút, rồi lại nói, đối phương đưa ra hạng mục khiêu chiến, đây chính là sở trường của họ bọn, chỉ cần thắng hai, là có thể vĩnh viễn thoát khỏi cái xú bà nương này.
Vừa nghĩ xong, tất cả ưu buồn tâm tình quét sạch, trên mặt Trương Nhất nổi lên nụ cười sáng lạn.
Là đảo chủ của hòn đảo này, tin tức Diệp Tư Nghiên bức hôn tựa như gió bão càn quét khắp hòn đảo...
"Nghe nói đảo chủ ước định với khiêu chiến cuồng nhân thì đấu ba hạng mục, lập tức phải khai chiến, nhanh đi xem một chút đi."
"Trời ah, đảo chủ đang bức hôn ah, loại náo nhiệt này cũng không thể bỏ qua!"
"Thi đấu giữa khiêu chiến cuống nhân và đảo chủ, nhất định sẽ rất đặc sắc, sao có thể bỏ qua được!"
Giờ này khắc này, trên quảng trường đã có rất nhiều người. Nhân viên an ninh đứng thành một cái vòng lớn, ngăn cách quần chúng vây xem ở bên ngoài, mà bên trong vòng lớn, thì là thành viên của nhóm hải tặc đang khống chế hòn đảo cùng với bốn người Lăng Tu, còn có Thái Tử Nghiên bị Diệp Tư Nghiên kéo tới làm trọng tài.
Thái Tử Nghiên tương đối thấp thỏm, rất sợ Diệp Tư Nghiên sẽ cảm thấy nàng phán quyết bất công, rồi sẽ rước họa vào thân.
"Lão Diệp a, mau nói hạng mục thứ nhất đi?, ca đã không muốn chờ đợi nữa đâu!" Trương Nhất nói.
Hắn thật sự là không có khả năng coi Diệp Tư Nghiên là một nữ nhân, cho nên không đổi được tiếng xưng hô là 'Lão Diệp' này.
Diệp Tư Nghiên hơi giận, nhíu mày liếc ngang một cái, hừ nhẹ nói: "Ngươi vẫn cứ tự tin như vậy?"
Trương Nhất đập vỗ ngực thang: "Đương nhiên, ca rất tự tin."
Đây là tuyệt đối, hắn không tin trên đời này sẽ có cái gì làm khó được hắn, Lão Lăng, Tiểu Hạo tử, còn có Dao Linh Ngọc muội muội... Ân, Dao Linh Ngọc không coi lên, hắn không tin trên đời này có cái hạng mục nào hắn không khiêu chiến được.
"Tốt, sẽ có thời điểm ngươi phải khóc!" Diệp Tư Nghiên lạnh lùng nói.
Xoay người, vung tay lên, mười cái rương gỗ màu đen liền bị dời ra, xếp thành một hàng chỉnh tề.
Thái Tử Nghiên giải thích: "Đây là hạng mục thứ nhất, chính là đoán rương, suy đoán bên trong rương có vật gì, ai đoán chính xác càng nhiều, thì bên đó thắng."
Vừa nghe quy tắc này, hắn vốn đang dương dương đắc ý, nắm chắc phần thắng nhất thời biến sắc, kích động mắng: "DCMN, đây là cái hạng mục gì vậy, làm sao đoán, trừ phi mắt có thể thấu thị."
Lăng Tu và Khương Hạo Tuấn cũng biến sắc, rất hiển nhiên, hạng mục như vậy để cho bọn họ không có một chút chuẩn bị tâm lý nào, cũng quá kỳ lạ, thậm chí có thể nói là cố ý làm khó dễ.
Thái Tử Nghiên vô tội vuốt tay, ý tứ là đây cũng không phải là do nàng chế định, nói với nàng cũng vô dụng a.
"Trước đó đã nói rõ rồi, hạng mục là do lão nương chế định, thế nào, Trương Nhất ngươi không muốn họ Trương nữa sao, muốn đổi họ?" Diệp Tư Nghiên cười nhạt.
"Ha ha ha..."
Thành viên nhóm hải tặc cười to.
Sắc mặt Trương Nhất đỏ bừng, cảm giác như mình bị đùa bỡn, quay đầu nhìn về phía Lăng Tu: "Lão Lăng, ngươi nói cái gì đi chứ, làm cái gì bay giờ?"
"Dễ làm, ngươi thành thân cùng nàng!" Lăng Tu tức giận liếc mắt nhìn hắn.
Đã sớm nói với hắn phải quản thật tốt cái đồ chơi ở dưới thân kia rồi, giờ thì hay rồi, đi tới tân thế giới chẳng những không có nửa điểm thu liễm, mà lại còn nghiêm trọng hơn, chọc phải một thân tinh, có thể trách được người nào đây.
Trương Nhất ngạc nhiên trợn hai mắt, sau đó hung hăng mắng một tiếng: "Đậu má!"
"Thương lượng xong chưa, là các ngươi đoán trước hay là chúng ta đoán trước?" Diệp Tư Nghiên lạnh lùng vang lên.
Trương Nhất liếc một cái, cắn răng nói: "Các ngươi trước, ca cũng không tin các ngươi có thể đoán đúng."
Diệp Tư Nghiên hướng hắn lộ ra một cái mỉm cười ý vị thâm trường, vẫy vẫy tay, một người có dáng dấp xấu xí đi ra.
Người này khô như một que củi, chỉ có một trận gió nhẹ là có thể thổi ngã hắn.
"Trong rương thứ nhất là một đôi chén đũa, cái rương thứ hai là một cái sừng trâu, cái rương thứ ba chính là một con ốc biển, cái rương thứ tư..."
Hắn đứng thẳng, chỉ qua từng một cái rương, sau đó nói ra vật phẩm bên trong.
Thái Tử Nghiên thì mở từng rương một, lấy ra vật phẩm bên trong tiến hành nghiệm chứng, làm người ta khó có thể tin chính là, hắn đoán tất cả đều chính xác, tinh chuẩn không gì sánh được, như những cái rương gỗ này cùng không có tác dụng gì cả, căn bản là cản không được tầm mắt của hắn.
"Trời ạ, điều này sao có thể, hắn làm thế nào mà đoán được ?"
"Tuyệt đối là có năng lực thấu thị, nghe nói mỗi thành viên của nhóm hải tặc này đều là người có dị năng, trước đây ta không tin, hiện tại ta đã chính mắt thấy."
"Thiệt hay giả, nếu quả thật có năng lực thấu thị, như vậy bốn tên khiêu chiến cuồng nhân nhất định phải bại trận rồi."
Quần chúng xung quanh đều bị nghẹn họng nhìn trân trối, may mắn thấy được nhóm hải tặc này xuất thủ, điều này làm cho tâm tình bọn họ dị thường rung động.
Mà sắc mặt Trương Nhất thì càng ngày càng khó coi...
Lông mày của Lăng Tu cũng nhăn lại, đoán thế nào được đây, hắn không có khả năng thấu thị.
"Cái rương thứ mười chính là một viên trân châu!"
Lời này làm Lăng Tu cùng Trương Nhất kéo về tới hiện thực, mười cái cái rương, toàn bộ đoán đúng, không có một chút sai lầm nào, vậy phải tiếp tục thế nào đây.
Trương Nhất tựa như tiến vào vực sâu, cả người đều cứng ngắc.
"Làm sao, hạng mục thứ nhất còn cần so sao?" Diệp Tư Nghiên lộ ra một cái nụ cười đắc ý.
"Không có khả năng, nhất định là các đã làm dấu, chỉ là chúng ta không biết mà thôi, ta muốn kiểm tra cái rương." Trương Nhất làm sao có thể tiếp nhận thực tế như vậy, cơ hồ như muốn phát điên rồi.
Diệp Tư Nghiên lơ đễnh cười cười, dùng tay làm dấu mời, nói: "Xin cứ tự nhiên!"
Trương Nhất lập tức xông lên, tỉ mỉ kiểm tra từng cái rương một lần, cũng không có cái dấu hiệu đặc thù gì, nhưng đánh chết hắn cũng không nguyện ý tin tưởng sự thật này: "Không được, ca yêu cầu làm lại một lần nữa, ngươi cho người đoán lại một lần, ta hoài nghi trước đó các ngươi đã xin qua."
"Ta nói này Trương Nhất, thi đấu với các ngươi mà lão nương cần gian lận sao, ngươi xem lão nương là người nào."
Diệp Tư Nghiên tức giận đến hô hấp trở nên gấp hơn, ngực phập phồng, lập tức hai tay một chống nạnh, "Tốt, lão nương sẽ cho ngươi thua tâm phục khẩu phục, ngươi tùy tiện bỏ vật phẩm vào bên trong!"