Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 880 - Chương 881: Mắt Của Cửu Vĩ Hồ

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 881: Mắt của cửu vĩ hồ

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Nhóm hải tặc nghẹn họng nhìn trân trối, làm sao có thể tin tưởng được những gì lúc này đã thấy được, bản thân bọn họ có năng lực thấu thị, cho nên việc đoán ra vật ở trong đó là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng cái tiểu nha đầu này là sao...

Nàng cũng có thể đoán ra đồ trong rương này sao? Lẽ nào cũng có năng lực thấu thị? Nhưng ở trên đời này, mỗi loại năng lực cũng chỉ có một chủ nhân duy nhất, không thể nào tồn tại hai người đồng thời có cùng một loại năng lực, đây là nhận thức chung của thế giới này, là chân lý vĩnh hằng không đổi a.

"Đánh bậy đánh bạ, nhất định là đánh bậy đánh bạ!" Một người chắc chắc nói.

Tên hồi nẫy vừa nghe, cũng là cảm thấy đối phương là có vận khí quá tốt, thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Trương Nhất sợ ngây người, hắn hoàn toàn không có hi vọng ở trên người Dao Linh Ngọc, nhưng lại bất ngờ đoán trúng vật trong rương, điều này làm cho hắn cảm giác như là đang nằm mơ vậy.

Hắn dùng lực ngắt mặt Khương Hạo Tuấn một cái: "Tiểu Hạo tử, có đau hay không?"

"Không đau là Vương bát đản!" Khương Hạo Tuấn tức giận trừng hắn, hạ thủ cũng quá nặng, khuôn mặt cũng bị bóp đỏ.

"Đậu má, thì ra ca không phải là đang nằm mơ a." Trương Nhất bừng tỉnh, tự lẩm bẩm.

"Ta ~! a#%..."

Khương Hạo Tuấn chửi má nó, nếu không phải vì Trương Nhất là hảo huynh đệ của Lăng Tu, hắn đã sớm rút long đao ra hầu hạ, nghiệm chứng có phải là nằm mơ hay không, nhéo mặt mình không được hay sao, sao phải hung hăng nhéo mặt của hắn? Lẽ nào mặt của hắn mắc nợ ai đó?

Lăng Tu cắm hai tay ở trong túi, nhìn về phía trước, mí mắt không có nháy một cái, mi tâm nhẹ nhàng cau lại, nhưng lập tức liền khôi phục như lúc bình thường, Dao Linh Ngọc có thể đoán đúng đồ trong rương cũng không phải là cái chuyện gì đáng ngạc nhiên, cửu vĩ linh hồ có rất nhiều năng lực mà mọi người không biết.

"Tiểu nha đầu này có vận khí rất tốt, đoán mới có một lần mà đã đúng, vậy thì tiếp tục đi." Diệp Tư Nghiên hừ nhẹ một tiếng nói.

Dao Linh Ngọc cau mày tràn ngập địch ý nhìn nàng một cái, lập tức liền lại nhìn về phía cái rương thứ hai lần nữa, con mắt phi thường chuyên chú.

Toàn bộ quảng trường lúc này đều yên lặng xuống, mọi người không tự chủ được mà ngừng thở, không nháy mắt một cái cái vóc người mạn diệu kia, có một cái khuôn mặt xinh đẹp làm người ta hâm mộ.

Có thể đoán đúng sao?

Nhóm hải tặc này chuyên môn tụ họp với nhau vì một mục dích duy nhất là để khống chế hòn đảo này, nên mỗi thành viên đều là người nổi bật, cũng bởi vì như thế, mới có thể một tay thành lập lên hòn đảo này, hấp dẫn hải tặc ở các nơi trên thế giới cùng mạo hiểm gia đến đây khiêu chiến, nhưng chưa từng nghe nói có ai có thể thắng nổi bọn họ.

"Xem rõ chưa, trong cái rương thứ hai là cái gì?" Diệp Tư Nghiên không nhịn được thúc giục.

"Cua biển, là một con cua biển!" Dao Linh Ngọc vểnh cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẳng định nói.

Diệp Tư Nghiên phất phất tay, ý bảo Thái Tử Nghiên mở cái rương ra tiến hành xác nhận.

Cái rương vừa mở ra, bên trong đúng là một con cua biển, nó vẫn còn sống.

"Nàng đã đoán đúng, trong cái rương thứ hai chính là một con cua biển!" Thái Tử Nghiên khiếp sợ tuyên bố, có dũng khí không tin tưởng vào ánh mắt của mình.

"Dao Linh Ngọc muội tử, ca yêu ngươi, tựa như con chuột yêu gạo, ha ha ha..."

Trương Nhất mừng rỡ, đây thật là bị dồn vào tử địa mà được tái sinh, hắn vốn cho là ván này nhất định phải thua, nhưng không ngờ tới Dao Linh Ngọc lại cho hắn một cái kinh hỉ ngoài ý muốn.

Diệp Tư Nghiên nhìn hắn đắc ý như vậy, tức giận đến khóe miệng giật vài cái.

Con cua biển kia thừa dịp Thái Tử Nghiên không có chú ý, thoát ra khỏi cái rương, rơi trên mặt đất,, lập tức muốn chạy ra ngoài quảng trường, vừa vặn không khéo đi tới dưới chân Diệp Tư Nghiên. Diệp Tư Nghiên Tức giận không chút nghĩ ngợi, nhấc chân đạp một đạp, cua biển đáng thương liền "Ba" một tiếng hóa thành một bãi thịt nát, trong nháy mắt đi đời nhà ma.

Mọi người chung quanh lộp bộp trong lòng, có chút đồng tình với con cua biển kia.

"DCMN, vừa xấu lại còn hung tàn, ai muốn cưới nàng." Trương Nhất nhỏ giọng nói.

"Thời điểm ngươi ngủ với nàng thì sao không nghĩ như vậy?" Lăng Tu rất là tức giận.

Trương Nhất tựa như con mèo bị đạp đuôi nhảy dựng lên: "Này có thể đừng nói ta như vậy được không, được được được, ca đáp ứng ngươi, chỉ cần thuận lợi vượt qua cửa ải này, ta nhất định sẽ quản tốt lão nhị được chưa."

Lăng Tu bất đắc dĩ lắc đầu, không có nói nữa ngữ.

"Tiếp tục đoán, đừng dừng a!" Diệp Tư Nghiên nhìn Dao Linh Ngọc, cắn răng nghiến lợi nói.

Dao Linh Ngọc cũng không sợ nàng, tiếp tục đoán đi xuống.

"Trong rương thứ ba, chính là trân châu!"

"Trong rương thứ tư, chính là đá cuội!"

...

Đoán luôn một hơi, không có một cái đoán sai, tất cả đều chuẩn xác không có sai lầm.

Miệng của Thái Tử Nghiên đã mở lớn thành hình chữ "o", nghĩ thầm: ngày hôm nay nàng tiếp đãi một đám khách nhân gì thế này a, quá đáng sợ mà!

Nhóm hải tặc cũng sửng sốt, cái tên có năng lực thấu thị kia cũng cả kinh tới mức cằm muốn rớt xuống, cấp thiết hoảng sợ hỏi: "Ngươi... Ngươi cũng có năng lực thấu thị?"

Dao Linh Ngọc lắc đầu: "Không hiểu!"

"Vậy là ngươi làm sao đoán được? Không thể nào bởi vì vận khí được!" hắn cắn theo không tha.

"Ta muố) biết, thì có thể biết rồi."

Dao Linh Ngọc chu cái miệng nhỏ nhắn, sau đó vì con chó nhỏ mà trừng Diệp Tư Nghiên, xoay người đi trở về bên Lăng Tu.

Trương Nhất đã mừng rỡ không được rồi, đi theo làm tùy tùng xoa bóp vai cho Dao Linh Ngọc, rất là ân cần : "Dao Linh Ngọc muội tử đã cực khổ, ván này thực sự là nhớ có Dao Linh Ngọc muội tử a, không có gì có thể nói, vì biểu đạt cám ơn, chờ Dao Linh Ngọc muội tử lớn lên một chút thì, ca liền lấy thân báo đáp được không?, ha ha ha..."

"Ta mới không cần!"

Dao Linh Ngọc nhanh chóng lắc đầu cự tuyệt, "Dù cho có phải gả, ta cũng muốn gả cho người giống như Lăng Tu."

Lăng Tu không kịp chuẩn bị nghe những lời này, trực tiếp là sặc một cái.

Trương Nhất lúng túng cười to một trận, sau đó đi tới gần Lăng Tu, dùng thanh âm hai người mới có thể nghe được cắn răng nói: "Mẹ nó Lão Lăng, việc này ca nhất định phải nói cho biểu muội ta, nhìn xem nàng thu thập ngươi thế nào."

Lăng Tu tức giận: "Đâu có chuyện gì liên quan tới ta?"

"Đậu má, thế nào lại không liên quan tới ngươi, thiếu nữ sát thủ a, biểu muội nếu như biết ngươi ở nơi này lấy một tiểu muội, nhìn ngươi có thể sống tốt lành hay không."

Trương Nhất ước ao đố kị tới phát hận, thế nào cũng nghĩ không thông, từ khi Nguyên Thế Giới tới thời mạt thế, làm sao hắn lại không có được một nữ nhân nào ra hồn vậy, mà hảo huynh đệ của hắn lại liên mien không dứt, mẹ nó đúng là quá không công bằng.

Lăng Tu lười nói cùng hắn, lại hỏi Dao Linh Ngọc: "Sao ngươi nhìn thấy trong rương là cái gì?"

"Ân, chỉ cần tập trung lực chú ý là ta có thể thấy." Dao Linh Ngọc gật đầu thành thật trả lời.

Lăng Tu thoải mái, đây cũng là năng lực trời sinh của cửu vĩ linh hồ, không phải là năng lực thấu thị gì, lại có thể đạt được hiệu quả thấu thị, Cửu Vĩ Chi Đồng.

 

 

Bình Luận (0)
Comment