Chương 938: Địa bàn của Quỷ Hoàng
Bộ xương sắt thép kia cách đoàn người Lăng Tu năm sáu Mét, thân cao hơn hai thước để cho người ta phải ngước nhìn, hai cái hốc mắt không phải là một màu đen kịt thâm thúy, mà tán lộ ra hai điểm lục quang yếu ớt, nó vẫn không nhúc nhích đứng ở đó, ngoài miệng xuất hiện một cái độ cong âm tà.
Bầu không khí âm u, quỷ dị như vậy!
Đoàn người Sát Mộc Lang dựng lông tơ lên, mồ hôi đầm đìa, trong lòng đang âm thầm suy đoán: Đây là Khô Lâu Vương sao?
Bộ xương sắt thép nhìn Phong lão đầu, trên khuôn mặt không có chút huyết nhục nào lại toát ra vẻ kinh ngạc: "Ôi chao, không sai nga, khí tức của ngươi lại giống y đúc ta, xem ra ngươi cũng nhúng chàm vào Bảo tàng Forni ah!"
Thanh âm rất tiện, tiếng vừa ra thì đã khiến cho người ta sinh ra một cổ xung động muốn bóp chết nó.
Lăng Tu cũng không biết bản thân có nên cười hay không, bởi vì cái tên gia hỏa này không khác gì Châu Kiệt Luân ở Nguyên Thế Giới.
"Chẳng lẽ ngươi cũng vậy?"
Phong lão đầu hơi có chút cảm giác như ở nơi tha hương vô tình gặp được đồng hương, cảm giác thân thiết bạo tăng, đồng bệnh tương liên.
Nhưng mà, bộ xương sắt thép lại trực tiếp phất tay lạnh lùng quát lên: "Hãy bớt sàm ngôn đi, ta là đội trưởng đại đội thứ nhất của Quỷ Hoàng đại nhân, vừa mới nẫy là ngươi nói muốn đấu cùng ta sao? đến, nhanh chóng lại đây, để cho ta giết ngươi!"
Vỗ bộ ngực đầy xương sườn, tràn đầy tự tin, thần tình kiêu ngạo không gì sánh được, tràn đầy một cổ dáng vẻ bệ vệ phách lối.
Quỷ Hoàng?
Lăng Tu nghi ngờ nhìn về phía Phong lão đầu, dựa theo thuyết pháp của Phong lão đầu trước đây, Quỷ Hoàng gọi mà Mã Quỳ, là một trong ngũ hoàng, bởi vì năng lực là Quỷ đạo, lúc chiến đấu thì lại như ác quỷ vậy, hắn chẳng thể nghĩ tới, quỷ đảo này lại chính là đại bản doanh của Mã Quỳ.
Phong lão đầu cũng ngạc nhiên một hồi, đảo quỷ là đảo quỷ, Quỷ Hoàng là Quỷ Hoàng, nhưng cho tới bây giờ hắn chưa có nghe nói qua đảo quỷ là đại bản doanh của Quỷ Hoàng a. Hơn nữa thời gian cũng đã cách nhau năm mươi năm, trong năm mươi này trên đảo quỷ này phát sinh chuyện gì thì đúng là hắn cũng không rõ ràng.
Sát Mộc Lang đứng im ở tại chỗ, thân là người của thế giới này, bọn họ làm sao có thể chưa nghe nói qua năm hoàng, tồn tại như vậy đối với bọn hắn mà nói tựu như nhân vật trong thần thoại, nhưng ai có thể nghĩ đến, trên hòn đảo này lại có Quỷ Hoàng một trong ngũ hoàng, giờ khắc này, bọn họ cảm nhận được sự rung động cùng với kinh khủng trước nay chưa từng có.
Đoàn người của bọn họ lại đang ở trên địa bàn của Quỷ Hoàng!
Chỉ cần nghĩ thôi thì bọn họ đã cảm thấy kinh hãi đảm chiến, linh hồn không tự chủ được mà run rẩy, nếu mà sớm biết đảo quỷ là địa bàn của Quỷ Hoàng, coi như là cho bọn họ một vạn cái lá gan, bọn họ cũng quyết định không dám lên đảo, bọn họ nghe nói, Quỷ Hoàng trời sinh đã có tính tình tàn nhẫn, hở tý là ăn thịt người, lột da người, là một đầu ma quỷ!
"Đệt con mẹ nó, Quỷ Hoàng ở chỗ này?" Phong lão đầu nói.
"Nói nhảm, từ năm năm trước Quỷ Hoàng đại nhân đã mang theo ta đây định cư, hoàn cảnh của nơi rất thích hợp cho chúng ta." Cương Cốt mang theo giọng khiển trách nói.
"Ngươi chết rồi?"
"Rất rõ ràng nha!"
"Đệt con mẹ nó, ngươi chết rồi thế sao còn có thể nói chuyện được?"
"Ngươi biết cái gì a, đây là Quỷ Hoàng đại nhân ban ân!"
"Ban ân cái cầu, ngươi đã biến thành một khô lâu."
Phong lão đầu cùng Cương Cốt kích động tranh luận, nếu mà Cương Cốt có huyết nhục mà nói, nhất định có thể thấy, hai người này đều sẽ tranh luận mặt đỏ tới mang tai.
"Biến thành bộ xương khô mới tốt, như vậy ta cũng sẽ không e ngại bất cứ vật gì, mà các ngươi lại sợ ta, oa ca ca..." hai tay Cương Cốt chống nạnh, cười đắc ý.
Nghe nói thế, lại nhìn thấy tâm tình của hắn biến hóa nhanh như vậy, Lăng Tu cười khổ một trận, bọn Sát Mộc Lang cũng không dám thả lỏng một chút, trong tay vẫn cầm chặt súng tự động, ngón tay để lên trên cò súng đổ mồ hôi lạnh.
"A... Thứ quỷ gì bắt chân của ta?"
Cương Cốt mới vừa nói xong, đột nhiên như chạm điện nhảy lên, phát ra một tiếng kêu sợ hãi điên cuồng, sau đó tập trung nhìn lại, thì ra là một bàn tay của bộ hạ, nhất thời là nổi trận lôi đình, liền dùng sức đạp, cắn răng nghiến lợi nói, "Ai cho ngươi hù dọa lão tử, ai cho ngươi hù dọa lão tử, nhìn xem lão tử có giết chết ngươi không..."
Trên mặt Phong lão đầu xuất hiện một tia hắc tuyến, trên mặt Lăng Tu cũng vậy.
Mẹ nó hồi nẫy hắn còn nói sẽ không sợ bất cứ vật gì?
Sau khi đạp hơn mười cái, Cương Cốt mới lắc lắc cái đầu, bày ra cái tự thái như là mình rất tuấn tú, nghiêng người hướng về phía mọi người, than thở bất đắc dĩ nói: "Ai... Ta luôn nóng tính như vậy, chọc tới ta, chính là sẽ bị như vậy." Nghiêng đầu qua chỗ khác, liếc nhìn bộ ngực cao ngất của Sát Mộc Kỳ, trên mặt lập tức hiện lên biểu tình tà sắc, "Ôi chao, không sai nga, ngực tốt, ngực tốt nha."
Ngực tốt?
Sát Mộc Kỳ vốn đã rất sợ hãi, lúc này thấy bộ xương khô nhìn mình chằm chằm, còn khen một câu ngực tốt, nhất thời liền phản ứng lại, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, cắn răng nghiến lợi nói: "Ngươi là sắc khô lâu, khô lâu biến thái, bản cô nương giết ngươi!"
Nói xong, liền bóp cò súng.
"Tháp tháp tháp ~ "
Đạn xuyên phá không gian, mang theo uy thế như chẻ tre lao tới hướng Cương Cốt, loại đạn này đủ để đánh nát bộ xương bình thường, nhưng khi đánh vào trên người Cương Cốt thì văng ra, tốc độ cực nhanh, mắt người thường căn bản thấy không rõ lắm chúng nó bị văng ra quỹ tích, chỉ có thể nhìn cũng có thể thể thấy được một tia lửa phát ra, cùng với từng tiếng kim loại âm vang.
Sau khi bắn hơn mười phát, Sát Mộc Kỳ liền dừng lại, bởi vì sợ hãi của nội tâm mà không tự chủ được phải dừng lại, đối phương đứng tại nơi đó vẫn không nhúc nhích để cho nàng nổ súng bắn phá, kết quả lại không có chút thương tổn nào, đây quả thực là một chuyện khó có thể tưởng tượng.
Sát Mộc Dương cùng Sát Mộc Sâm thì khỏi nói, bọn họ cảm thấy chuyến này đã gặp phải quái vật rồi...
Cương Cốt cúi đầu liếc nhìn vết tích do viên đạn ma sát tạo ra, sau đó hốc mắt màu xanh biếc liền nhìn hướng Sát Mộc Kỳ, giận nói: "Mỹ nữ, ngươi bắn ta nhiều như vậy, vậy phải trao đổi, có thể xin ngươi cởi áo ngực của ngươi cho ta nhìn một chút không, xin nhờ!"
Giọng nói chân thành tha thiết thành khẩn, chủ yếu nhất là còn khom người, nghiêm trang.
Phong lão đầu không thể nhịn được nữa, chỉ vào Cương Cốt liền tức miệng mắng to: "Cút, cái thứ đó có thể tùy tiện để cho người khác nhìn sao? Áo dú mà có thể lấy ra cho ngươi xe hay sao, Ngươi bớt nằm mơ đi!"
Mắng tới mức kích động đến nét mặt già nua đỏ lên.
Chỉ là hắn chửi cũng không có được đám người Lăng Tu tán thành, ngược lại còn bị Sát Mộc Kỳ cùng Sát Mộc Linh nghiến răng nghiến lợi.
Lăng Tu cũng không biết phải nói cái gì, thầm nghĩ: Người ta chỉ có dùng từ ngực để uyển chuyển biểu đạt, ngươi lại còn đi ra nói nhiều, vừa mở miệng trực tiếp liền dùng tới áo vú, đơn giản là thô tục đến cực hạn!