Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 965 - Chương 966

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 966

 

 

 

Chương 966: Kiếm Thần lĩnh vực

"Ha ha! ! !"

Một tiếng cuồng tiếu kích động toàn bộ băng nguyên, Ma La Lệ Viên chạy như điên trên không trung, không đợi Lăng Tu ổn định thân hình, liền dùng phương thức dã man, cứng rắn đụng bay Lăng Tu ra ngoài.

"A ~" Đau nhức vô cùng, Lăng Tu nhịn không được mà phát ra một tiếng hét thống khổ, thân thể hung hăng đập vào mặt đất.

"Ầm ầm ~" Tựa như núi long đất lỡ, như thiên thạch rơi xuống đất, lớp băng dày bị chọc thủng trong sát na, Lăng Tu ngã vào trong nước biển lạnh như băng, cảm giác hít thở không thông chậm rãi xông lên trên đại não.

Ma La Lệ Viên chiếm thượng phong, không cho Lăng Tu chút cơ hội thở dốc, nổi giận gầm lên một tiếng đâm đầu vào lớp băng, hai người gặp nhau ở trong biển, quyền cước chào nhau, không ngừng phóng ra Huyết Quang.

"Rầm rầm ầm ~" băng nguyên bị bọn hắn chiến đấu vỡ nát không ngừng, chấn động lien tục, như là đang phát sinh địa chấn vậy.

"Lão Lăng!" Trương Nhất lo lắng, lạc giọng hét một tiếng.

"Còn có tâm tư lo lắng cho người khác, không bằng lo lắng cho chính ngươi đi?!" Sau khi thừa nhận một chiêu Huyết Quang Ma La Húc chui ra từ trong đám băng vỡ, cả người đều là máu, vết thương chi chít, thế nhưng trong đôi mắt lại phụt ra hàn mang.

Vừa dứt lời, hắn chợt giẫm một cái vào mặt đất, một khối băng nặng vài tấn tách ra từ lớp băng, bị hai tay hắn giơ lên thật cao, thần tình dữ tợn.

"Con mẹ nó ngươi lại còn sống!" Trương Nhất kinh ngạc không gì sánh được, rốt cuộc Huyết Dạ Tộc mạnh bao nhiêu, thừa nhận một chiêu tất sát của Lão Lăng mà lại không chết, không chỉ không chết, còn có sức chiến đấu mạnh mẻ như vậy, thật sự là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.

"Thân là đệ nhị chiến sĩ của Huyết Dạ Tộc, ta làm sao có thể dễ dàng chết như vậy!" Ma La Húc lộ ra hai hàng răng nhuốm máu cười hắc hắc, sau đó khuôn mặt đột nhiên phát lạnh, "Ngược lại ngươi, nên chết rồi."

"Chết cái DCMN! ! !" Trương Nhất rống một tiếng, thân hình khổng lồ lao tới, uy thế rung trời.

"Áh ah ~" Ma La Húc rống to, cũng giẫm chận chạy như điên, khối băng nặng vài tấn ở trong tay hắn lại có thể tùy ý vũ động như một binh khí, bay vút theo thân thể hắn chạy như điên.

"Oành ~" Khi sắp tới tới gần Trương Nhất thì, hai chân chợt giẫm xuống, cắm thật sâu vào lớp băng, hai tay giữa khối băng hung hăng quẳng ra ngoài, khối băng xẹt qua trời cao, phát sinh ra từng tiếng xé gió.

Trương Nhất tập trung tinh thần, gào thét tung một quyền đánh vào khối băng này.

"Ầm ~" Lực lượng mãnh liệt dâng trào ra, toàn bộ khối băng hóa thành vô số khối vụn rơi đầy đất trong nháy mắt.

Còn không đợi Trương Nhất nhìn rõ được phía trước, Ma La Húc không có dấu hiệu nào đã xuất hiện ở trước mắt, dã man đập vào trên người hắn. Ma La Húc không cao quá hai thước, mà thân thể Trương Nhất lại cao chừng bốn thước, nhưng dù hình thể cách xa như vậy, người bay ra ngoài vẫn là Trương Nhất, giống một quả đạn pháo, hung hăng đập xuống.

"Dù cho trên người ta có thương tích thì như thế nào, vẫn có thể nghiền ép cái rác rưởi như ngươi!" Ma La Húc phách lối cười như điên nói.

Trương Nhất ôm ngực đứng lên, bên trong xuất huyết, máu loãng phun ra, liền tràn ra từ mũi miệng của hắn, nghe bị vũ nhục như vậy, khóe mắt của hắn như sắp nứt ra, đưa ngón tay ra chỉ Ma La Húc, cắn răng nói: "Con mẹ nó ngươi nói cái gì? Có dũng khí lập lại lần nữa cho lão tử?"

"Ai ui a, còn nổi nóng ah!" Ma La Húc trêu tức một tiếng, "Ngươi ngay cả một đầu ngón tay của ta mà cũng không thể đả thương được, ngươi nói ngươi không phải là rác rưởi vậy là cái gì."

"Mẹ ngươi, lão tử là gia gia ngươi! ! !" Trương Nhất sao có thể chịu được khuất nhục bực này, sát ý trong mắt tăng vọt, trán nổi lên gân xanh, hắn phẫn nộ tới cực điểm, mặc dù thân thể đau đớn, điên cuồng lao tới, nếu mà lửa giận có thể đả thương người, Ma La Húc đã hóa thành tro bụi từ lâu rồi.

"Ngu ngốc, đấu khi lực với Huyết Dạ Tộc, ngươi vĩnh viễn chỉ có kết cục thua cuộc mà thôi!" Ma La Húc cười nhạt, thân thể chợt trái chợt phải, dường như dã thú điên cuồng cuồng vọt, chớp mắt liền tới bên cạnh Trương Nhất, dùng phương thức dã man va chạm lần nữa. Bất quá lúc này đây! thần tình Trương Nhất dữ tợn như quỷ, tàn nhẫn không gì sánh được, ở trong nháy mắt va chạm, xoay người hai tay như xé rách không gian, tinh chuẩn chộp vào hai vai Ma La Húc, phát ra một tiếng rống chấn thiên, dùng thế phát lực, gắng gượng đè ép đầu khớp xương của Ma La Húc vang lên từng tiếng răng rắc.

Sắc mặt Ma La Húc chợt biến, lực mạnh như vậy làm thân thể hắn cảm thấy đau nhức vô cùng. hai người dây dưa cùng một chỗ ở giữa không trung, lớp băng dưới chân bọn hắn đổ nát, yếu ớt như tờ giấy mỏng vậy.

Thế nhưng tình hình chiến đấu rõ ràng cho thấy Trương Nhất ở vào thế hạ phong, thương thế của Trương Nhất không ngừng nặng thêm, mà thương thế của Ma La Húc nặng them với biên độ không như hắn, dù sao cường độ thân thể của Huyết Dạ Tộc cũng rất tốt, mà Trương Nhất chỉ là được Virut X cải tạo, chiếm được một bộ phận lực lượng của Lăng Tu mà thôi, giữa hai người căn bản không thể so sánh cùng nhau, kết quả của cuộc chiến đấu từ lúc vừa mới bắt đầu cũng đã được chú định.

...

Thời khắc này trên người Khương Hạo Tuấn bị trường kiếm của Ma La kiếm chém ra vài vết thương, máu tươi tùy ý tuôn ra, nhiễm đỏ quần áo, hắn tựa như huyết nhân, nhưng trong ánh mắt chiến ý vẫn nồng nặc như cũ.

"Ngươi xác định còn muốn đánh?" Ma La Kiếm chỉ có một vết thương rất nhỏ, cầm kiếm đứng đó, đứng xa xa nhìn Khương Hạo Tuấn. Chiến trường sớm đã chật vật không chịu nổi.

"Đương nhiên!"

Khương Hạo Tuấn kéo xuống một miếng vải, quấn vết thương cổ tay tay trái lại, sau đó thần tình tuấn lãnh, "Một chiêu định thắng bại sao??" Long Đao trong tay ông ông rung động, như đang cầu được chiến đấu.

Ma La kiếm lẳng lặng nhìn chăm chú trong chốc lát, sau đó đưa cánh tay nâng lên, thanh trường kiếm ngăn cản trước ngực, thản nhiên nói: "Vậy thì một chiêu định thắng bại?!"

"Hắc hắc... Có ý tứ, chỉ tiếc chúng ta là địch nhân." Khương Hạo Tuấn cười tàn nhẫn cười, sau đó hô lên một tiếng, "Quỷ Đao, chém!" Giẫm chận tại chỗ, Long Đao vẽ ra một đường vòng cung cực kỳ hung hãn rồi lại quỷ dị trên không trung, lao thẳng tới Ma La Kiếm, đao khí màu vàng ngưng tụ ở lưỡi đao, kích phát ở mũi đao, không gian đều bị chém rách, cuồng phong vũ động, sát khí ngập trời.

Phảng phất như bên trong biến thành một đầu ác thú rít gào, ác thú hiện hình ở phía sau hắn, lộ ra răng nanh thấm lòng người, chảy nước dãi tấn công tới trước.

"Kiếm Thần lĩnh vực!"

Con ngươi của Ma La Kiếm xuất hiện màu đỏ tươi, trong miệng phát sinh một tiếng như lôi phạt chi âm, sau đó phảng phất như có một thần linh cầm cự kiếm trong tay hiện hình sau lưng hắn, theo động tác của hắn, giơ lên cự kiếm cao, sau đó lại hung hăng đánh xuống.

Hai quang mang trùng kích cùng một chỗ, trong nháy mắt thiên địa đều biến thành một mảnh bạch quang chói mắt, làm cho không người nào có thể thấy rõ ràng tình huống của hai người, chỉ có lớp băng phương viên mấy trăm thước, bị hòa tan với tốc độ cực nhanh, triệt để chuyển hóa thành hơi nước trong không khí. một loại khí tức kinh khủng làm người ta hít thở không thông, giống như là cơn lốc vậy lướt qqua băng nguyên, thật lâu không thôi!

 

 

Bình Luận (0)
Comment