Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 966 - Chương 967

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 967

 

 

 

Chương 967: Tàn nhẫn

"Keng ~ ầm"

Một tiếng kinh thiên động địa vang lên, đao khí hoàng sắc và kiếm quang đều không thấy đâu nữa, thiên địa hồi phục lại vẻ thanh tĩnh, trên băng nguyên là một mảnh yên tĩnh. Khương Hạo Tuấn cùng Ma La kiếm đưa lưng về nhau, khoảng cách đứng cách xa nhau hơn mười thước, Long Đao không còn ông minh rung động nữa, mà trường kiếm của Ma La kiếm cũng mất đi Chiến ý, trên thân kiếm chảy xuống chảy một dòng máu tươi.

"Ngươi thất bại!"

Một tiếng nhàn nhạt vang lên tự trong miệng Ma La Kiếm, trường kiếm chậm rãi đưa vào vỏ.

Khương Hạo Tuấn lộ vẻ sầu thảm cười cười, bỗng nhiên "PHỐC" một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể ngã xuống đất, ở trước ngực của hắn, là một vết thương sâu tới xương, máu loãng tuôn ra.

Thất bại! tại sao mình có thể thua được? Khương Hạo Tuấn nhìn bầu trời, nội tâm lâm vào vô tận thống khổ và uể oải, từ lúc theo Lăng Tu, hắn không có ngừng tăng thực lực của chính mình lên, không chỉ vì chiến thắng Kiếm Hoàng, trở thành đao khách đệ nhất thế giới, càng vì có thể kéo gần khoảng cách với Lăng Tu, nhưng lúc này, hiện thực lại cho hắn một cái đả kích vô tình.

Ma La kiếm đi tới từng bước một, từ trên cao nhìn xuống hắn, trong ánh mắt không có nửa điểm tạp chất, thanh minh dường như hai giọt nước trong, không có căm hận, không có sát ý, càng không có bất kỳ ý miệt thị cùng hèn mọn nào, trên mặt không hề có bất kỳ chút biểu lộ tình cảm nào.

"Sinh mệnh lực thật ngoan cường, ở dưới lĩnh vực của ta mà còn có thể sống được, ngươi là người thứ nhất!"

"Vậy rốt cuộc là ta tính may mắn hay là... Bất hạnh?"

Khương Hạo Tuấn giễu cợt nói, thanh âm khàn khàn, thân thể chỉ có thể nằm trên mặt đất, không thể động đậy.

"Ngươi là đối thủ đáng tôn trọng." Ma La kiếm nói.

"Ha ha ha..."

Khương Hạo Tuấn chật vật cất tiếng cười, khuôn mặt nhuốm máu thoạt nhìn có chút dữ tợn, "Đáng tiếc chúng ta là địch nhân, chớ nói nhảm, đến, giết ta đi, ta tài nghệ không bằng người, chết ở trong tay ngươi ta không có oán hận nào."

Ma La kiếm không có nói them gì, chỉ là lạnh lùng ngưng mắt nhìn hắn... bên kia, Trương Nhất cũng bị thua. Sau khi bị Ma La Húc dã man đập mấy cái, thân thể khổng lồ liền biến mất, khôi phục dáng dấp nhân loại bình thường, sau đó giống như một quả đạn pháo bay về phía sau hung hăng bay đi ra ngoài.

Toàn thân hắn đều là vết thương chi chít, máu tươi đầm đìa, cả người chật vật không chịu nổi, nếu không phải đang bị tức giận cùng nhục nhã kích thích, hắn đã sớm hôn mê.

"Mụ chủ !"

Cắn răng mắng một tiếng, nhổ ra ngụm máu tươi trong miệng, giùng giằng muốn bò lên. Nhưng ở lúc này, Ma La Húc phát ra một tiếng cuồng tiếu, lao đến, cả người toàn là máu, nhưng khí huyết trên người cũng ngập trời, như là một ác quỷ đến từ địa ngục, không lưu tình chút nào, đi tới gần Trương Nhất thì, chân phải vừa nhấc, đạp một cái vào ngực Trương Nhất.

"Răng rắc ~"

Âm thanh xương sườn gãy vang lên, đau đớn tê tâm liệt phế bao trùm đại não, Trương Nhất đau đến kịch liệt hét thảm lên, bộ mặt vặn vẹo, hai tay cùng hai chân liều mạng giãy dụa, nhưng lại không giãy ra được.

Ma La Húc cúi đầu nhìn hắn, cười lạnh nói: "Tiểu tử, hiện tại biết mình có bao nhiêu rác rưởi chưa? Hừ, giám đấu cường độ than thể với Huyết Dạ Tộc chúng ta, muốn chết mà!"

Trương Nhất đã đau đến nói không ra lời, nhưng trong mắt thủy chung vẫn đầy không phục và phẫn nộ.

Điều này làm cho Ma La Húc cảm thấy phi thường khó chịu, nhướng mày, cười tàn nhẫn nói: "Đến, gọi ta một tiếng gia gia ta sẽ tha cho ngươi, một câu gia gia đổi một cái mạng, thật là đáng giá, hắc hắc..."

"Lão tử... Gọi... Ngươi... Mụ..." Tuy rằng thống khổ không chịu nổi, nhưng khi Trương Nhất nghe được câu vũ nhục như vậy thì, liền dùng hết thảy khí lực, gầm rú lên.

Nghe lời ấy, sắc mặt Ma La Húc liền trở lên bang lãnh, khóe miệng co quắp.

"Tốt, rất cứng, vậy ta liền đạp người thành thịt nát!" Nói xong, liền nhấc chân phải không ngừng đạp xuống hướng Trương Nhất, mỗi một cước đều quán chú lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

Đau đớn tăng lên, Trương Nhất liền kêu rên thê thảm, máu loãng phun ra.

Ma La Húc muốn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như vậy, muốn đối phương phải thống khổ, hắn như ác quỷ dữ tợn cười tàn nhẫn hẳn lên: "Đây là ngươi tự tìm, đây là ngươi tự tìm, ha ha ha..."

"PHỐC ~"

Một ngụm búng máu tươi phụt lên ra, Trương Nhất chỉ cảm thấy xương sườn bản thân bị đạp gãy từng cây một, không phải đơn giản là gãy, mà là bạo liệt, như ly thủy tinh bị hung hăng vứt trên mặt đất, vỡ rối tinh rối mù, bây giờ hắn cảm giác chính là... Sống không bằng chết!

Ầm! một tiếng vang thật lớn vang lên, lớp băng bạo vỡ, từ lớp băng dưới lao ra hai bóng người, không phải Lăng Tu và Ma La Lệ Viên thì là ai.

Chiến đấu ở trong nước biển lạnh như băng, trên người của hai người đều ướt nhẹp, hai người đều có thực lực tương đương nhau, mặc dù chỉ là đang đứng giằng co nhau, nhưng không khí giữa hai người như là đọng lại, lớp băng thật dày bị bọn hắn làm vỡ nát.

"Tiểu súc sinh, xem hai bằng hữu của ngươi đi?, bọn họ đã thua, giống như hai con chó nằm trên mặt đất kéo dài hơi tàn kìa!" Ma La Lệ Viên cười gằn nói.

Lăng Tu quay đầu nhìn lại, thấy hình ảnh Khương Hạo Tuấn cùng Trương Nhất dầm dề máu nằm dưới đất, đặc biệt Trương Nhất, đang bị thống khổ, hắn liền theo bản năng hướng Ma La Húc la hét đi ra:

"Dừng tay!" Ý niệm lực điên cuồng lao ra, hóa thành một cơn lốc trùng kích tới hướng Ma La Húc, nơi đi qua, như có một đàn thú rống rung trời, không gian vặn vẹo, mang theo uy thế cuồng mãnh xé nát vạn vật.

Ma La Húc cũng không dám cứng rắn đóng lấy, "Sưu" lóe lên mà tránh ra.

"Tiểu súc sinh, ngươi bị lừa!" lúc này, Ma La Lệ Viên liếm liếm môi, hóa thành một màn thiểm điện màu đen lao tới gần Lăng Tu, tay phải hóa trảo chộp xuống, giống như một U Minh Quỷ Trảo đưa vào bụng Lăng Tu.

"PHỐC ~"

Máu tươi nóng hổi tùy ý tuôn ra, sau đó chảy xuống mặt đất.

Thần tình của Lăng Tu hơi chậm lại, hai mắt nhất thời trợn to.

"Một cái tiểu xảo nho nhỏ là có thể lừa được ngươi, quả nhiên vẫn còn quá trẻ a, tuổi còn trẻ phải bỏ ra đại giới!" Ma La Lệ Viên cười tàn nhẫn, móng tay như là một cái thìa xoay chuyển ở trong bụng Lăng Tu.

Lăng Tu cho dù có thể nhẫn, nhưng vẫn không cách nào tiếp nhận đau nhức như vậy, khuôn mặt chợt biến, lớn tiếng hét thảm đi ra.

"Quang ~"

Lúc này, một đạo kiếm quang như cầu vồng xông thẳng lên trời cao, đánh thẳng xuống hướng Ma La Lệ Viên, kình khí kinh khủng mênh mông cuồn cuộn ở trong thiên địa, áp lực vô hình như nộ thú gào thét.

Ma La Lệ Viên nheo mắt lại, sau đó thối lui vài chục bước, tránh khỏi đạo kiếm mang này.

Lăng Tu "Oa" một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, quỳ một chân trên đất, dựa vào hai tay chống đỡ mặt đất mới miễn cưỡng không có ngã xuống.

 

 

Bình Luận (0)
Comment