Diệp Lăng vốn đang trò chuyện cùng Tiểu Bạch, Tiểu Kim trong đại điện, hắn còn chưa kịp hỏi Tham Lang Tinh Quân bị người nào lấy được.
Câu trả lời không nằm ngoài dự liệu của Diệp Lăng, Tinh Thần chi tâm bị Thiên Đế luyện hóa, không phải là Thiên Đế không biết nhường nhịn.
Mà là Tiểu Bạch và Tiểu Kim không có thực lực để luyện hóa Tinh Thần chi tâm, chỉ có Thiên Đế mới có thể chiếm được nó.
Đương nhiên cũng phải có tranh đấu kịch liệt, Thiên Đế thủ đoạn vô số đánh cho đám người kia kinh hồn táng đảm.
“Thiên Đế đột phá đến cảnh giới Tiên Tôn, rồi y tới Lôi Cung, nhưng phát hiện ngươi chưa về thì ở lại chừng nửa tháng, sau đó đi rồi.”
Tiểu Bạch lắc đầu nói, Thiên Đế luôn không rõ tung tích, tựa như ma vậy.
Diệp Lăng gật đầu, hẳn là Thiên Đế đã về lãnh thổ lúc trước của y, dù sao lãnh thổ kia do y cửu tử nhất sinh đánh xuống, bây giờ lại bị người khác chiếm lấy, y chắc chắn sẽ khó chịu.
Mặc dù hiện nay tu vi của Thiên Đế còn quá yếu, nhưng vẫn có sức tự vệ, chắc chắn người này sẽ không im lặng chịu đựng.
Đúng lúc này, Phi Long Tiên Vương chạy vào đại điện, sắc mặt có chút ngưng trọng.
“Cung Chủ, bên ngoài có người muốn gặp ngươi, nói ngươi không giữ lời hứa, nhanh lăn ra đây, kẻ đó đã đả thương mười mấy huynh đệ của chúng ta.”
Nghe lời Phi Long Tiên Vương nói, sắc mặt của Tiểu Bạch và Tiểu Kim lập tức thay đổi, trong mắt Yêu Khí cuồn cuộn, sát cơ kinh người.
Diệp Lăng ngẩn người, mình không giữ lời hứa, là sao, mình không giữ lời hứa bao giờ?
Đột nhiên, Diệp Lăng vỗ đầu một cái, đứng dậy liền xông ra ngoài, chết tiệt, không phải là tên kia tới chứ.
Bên ngoài đại điện, trên sân rộng, một gã nam tử bạch y tung bay cầm một thanh trường kiếm đứng đó, ánh mắt đạm nhiên, trong thân thể ẩn chứa khí tức làm người ta sợ hãi.
Đám cường giả Lôi Cung vây quanh y, nghiến răng nghiến lợi, người trước mắt này chỉ là nửa bước Tiên Tôn, nhưng lại mạnh một cách vô lý.
Trong nháy mắt, trong sự vây công của mọi người ở đây, một mình y đả thương hơn 10 cường giả Lôi Cung, hơn nữa mỗi chiêu đều hung ác, tuy không có người chết, nhưng khiến người ta mất đi sức chiến đấu.
“Cái tên này sao lại tức giận đến thế?”
Đúng lúc này, Diệp Lăng bay tới, lắc đầu khổ cười, nói cho cùng, chuyện xảy ra hôm nay là bởi vì mình.
Kẻ trước mặt kia chính là Bắc Cực Chi Tiên muốn đoạt bảo với chủng tộc của Bạch Mai!
Cái kẻ đã từng danh tiếng vang xa này cầm Huyễn Thần kiếm, nhìn Diệp Lăng cười lạnh một tiếng: “Ngươi là tên khốn kiếp, để Bổn Tọa đợi ngươi nửa tháng ở Cực Tiên đỉnh!”
Lúc trước, Diệp Lăng từng nói, đêm trăng tròn một năm sau, Cực Tiên đỉnh, kết quả Bắc Cực Chi Tiên đợi Diệp Lăng ở Cực Tiên đỉnh nửa tháng, lại mãi không thấy bóng dáng hắn.
Bắc Cực Chi Tiên suýt nữa tức hộc máu, tên khốn đáng chết này, vậy mà lại cho y leo cây.
Mà bây giờ cách đêm trăng tròn đã chừng nửa năm, Diệp Lăng rốt cục xuất hiện, y không kịp đợi nữa. lập tức tìm tới.
“Biết sao được, ta bị nhốt lại, mới ra được thôi.”
Diệp Lăng xoa đầu bất đắc dĩ trả lời, sau đó bá vai Bắc Cực Chi Tiên kéo về đại điện.
“Ta đã từng tới đây rồi, chẳng qua gặp được Đông Hoàng Thái Nhất, không ngờ hắn cũng chuyển thế trở về, nếu không phải hắn nói cho ta biết ngươi vẫn ở trong Thất Tinh Cung thì ta đã lật tung cả hang ổ của ngươi rồi!”
Bắc Cực Chi Tiên nghiến răng nghiến lợi, toàn bộ thiên hạ này có ai dám lừa gạt y?
Diệp Lăng cười khổ gật đầu: “Ngươi đột phá đến cảnh giới nửa bước Tiên Tôn rồi, không tệ không tệ.”
“Không tệ cái rắm, cái tên khốn kiếp đáng đâm ngàn đao này, không phải ngươi cũng đột phá đến nửa bước Tiên Tôn ư?”
Bắc Cực Chi Tiên đứng lên, cầm Huyễn Thần kiếm, chiến ý dạt dào nhìn Diệp Lăng.
“Bởi vì một câu nói của ngươi mà làm ta mất đi bảo bối sắp tới tay, chỉ nói vậy thôi ư, ngươi muốn bồi thường ta thế nào?”
Trong mắt Bắc Cực Chi Tiên tràn đầy vẻ cuồng nhiệt mãnh liệt.
“Hơn nữa, thứ hạng trên Nhân Bảng của ngươi cao hơn ta hai hạng, ngươi nói xem ta có nên so đấu với ngươi để chứng minh thực lực của ta không?”
Nghe Bắc Cực Chi Tiên nói vậy, Diệp Lăng lắc đầu cười khổ: “Chẳng lẽ ngươi lại tham loại hư vinh này ư?”
“Như ngươi nói thì còn một tên khác cao hơn ngươi ư? Nói xem là ai nào, ta khá hiếu kỳ đó.”
Dựa theo lời nói của Bắc Cực Chi Tiên, chắc là y xếp thứ ba Nhân Bảng, như vậy thứ nhì là ai mà có thể cao hơn Bắc Cực Chi Tiên, Diệp Lăng thực sự tò mò.
Bắc Cực Chi Tiên hít sâu một hơi, thần sắc có chút ngưng trọng: “Đệ tử của Yêu Tổ Tố Tâm, một trong tứ thánh của Yêu Tộc.”
Yêu Tộc Tứ Thánh, Diệp Lăng nghe vậy thì chân mày cau lại, đây chính là bốn vị lão tổ có năng lực thông thiên triệt địa, mỗi người đều cường đại vô biên.
Đặc biệt là Yêu Tổ Tố Tâm, gần như sắp bước đến cảnh giới Thánh Nhân, mạnh mẽ vô biên.
“Ngươi không đi khiêu chiến đấy chứ?”
Diệp Lăng nghi ngờ hỏi, Bắc Cực Chi Tiên gật đầu, sắc mặt có chút quỷ dị.
“Đi rồi, nhưng thất bại.”
Y nói rất thản nhiên, Diệp Lăng nghe mà sững sờ, chà, thủ đoạn lợi hại thật, vậy mà có thể đánh bại Bắc Cực Chi Tiên ư?
“Chà chà, xem ra người này rất lợi hại.”
Diệp Lăng nói rất chân thành, rồi đi tới vỗ bả vai Bắc Cực Chi Tiên: “Được rồi, nếu muốn so tài thì ta đây luyện tay cùng ngươi một chút.”
Diệp Lăng nói rất rõ ràng, luyện tập, chỉ có thể là như vậy.
Hắn không muốn đối đầu với Bắc Cực Chi Tiên, mặc dù đời trước giao tình giữa hai người cũng không tốt, nhưng Diệp Lăng không muốn trêu chọc đại địch như thế này.
Chỉ có kẻ giao thủ với Bắc Cực Chi Tiên thời kỳ đỉnh phong mới hiểu được người này đáng sợ thế nào.
Y có Huyễn Thần kiếm, một khi hai đại chân thân xuất hiện, vậy sẽ vô cùng kinh khủng.
Bắc Cực Chi Tiên nhìn Diệp Lăng, lắc đầu, sau đó đi ra khỏi đại điện.
“Hiện tại ta không phải đối thủ của ngươi, đợi đến khi ta hoàn toàn chắc thắng, ta sẽ tới tìm ngươi!”
Bắc Cực Chi Tiên đã ra khỏi đại điện, Diệp Lăng lắc đầu cười khổ, Tiểu Kim và Tiểu Bạch thì lộ vẻ mặt mê man.
Người này chỉ để lại một câu nói như vậy rồi rời đi sao?
Diệp Lăng lắc đầu: “Người này còn quái gở hơn Thiên Đế.”
Diệp Lăng hít sâu một hơi: “Xem ra ta phải đến di chỉ Thất Tinh Cung một chuyến để xem Thiên Địa Nhân ba bảng kia vậy.”
Thời kì phong khởi nổi lên, có thể tìm hiểu nguyên nhân từ trong Thiên Địa Nhân bảng này!