Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1019 - Chương 1020: Chém Tơ Tình

Chương 1020: Chém tơ tình

Ba kẻ kia chính là Hỏa Gia Tam Ma, phụng lệnh Diệp Lăng đến Lôi Vực báo cáo.

Hỏa Gia Tam Ma đến đây khiến cho nhân mã hai phe đều kinh hồn táng đảm, thậm chí Mạc Tinh còn đang suy nghĩ có nên liên hệ với Tây Vương Mẫu hay không.

“Ta là Mạc Tinh, xin hỏi ba vị có chuyện gì?!”

Mạc Tinh hít sâu một hơi đứng ra, hôm nay tu vi của y đã gần đột phá đến Tiên Tôn, nhưng ba kẻ kia lại quá mạnh mẽ, y không thể địch lại.

“Diệp Lăng đại nhân phân phó ba huynh đệ chúng ta đến Lôi Cung báo cáo!”

“Chúng ta đã thần phục Diệp Lăng đại nhân, hắn phân phó, sau khi chúng ta tới Lôi Cung thì phải nghe ngươi chỉ huy.”

Hỏa Gia Tam Ma chậm rãi nói, mọi người Lôi Cung ngẩn ra, rồi kích động gào lên, cả đám tròng mắt xanh biếc như lũ sói.

Ba Tiên Đế, trời ạ, Diệp Lăng quá giỏi, khiến ba đại Tiên Đế phải thần phục.

Người Lôi Cung kích động, nhưng cường giả Thất Sát cương vực lại đen mặt, có chút kinh hồn táng đảm, ba cường giả kia tuyệt đối là Thất Kiếp Tiên Đế trở lên, bọn họ không địch lại nổi.

“Ha ha! Được! Tốt quá! Các ngươi tới rất đúng lúc!”

“Đám người kia, không để lại kẻ nào, giết hết!”

Mạc Tinh rống giận, Hỏa Gia Tam Ma gật đầu xoay người, khí tức cuồn cuộn bao phủ hơn trăm cường giả kia, uy áp cường thế.

“Đợi đã!! Chúng ta là người Thất Sát cương vực, vực chủ nhà ta chính là Thất Sát Tiên Đế, là Thất Kiếp Tiên Đế, xin các vị tiền bối cho chút thể diện!”

Vị Ngũ Kiếp Tiên Đế kia vội vã hét lên cầu xin tha thứ, đùa gì thế, vốn tới đây diễu võ dương oai, sao trong nháy mắt lại thành cầu xin tha thứ?

Hỏa Gia Tam Ma sững sờ, rồi lập tức cười lên ha hả, tam đệ là cười dữ tợn nhất: “Chà chà, Thất Sát Tiên Đế cơ à? Danh tiếng lớn thật, nhưng Hỏa Gia Tam Ma chúng ta mà sợ sao?!”

Nghe danh hào Hỏa Gia Tam Ma, một đám Tiên Đế Tiên Tôn hoàn toàn choáng váng, hai chân mềm nhũn, suýt nữa đã ngã xuống.

Hỏa Gia Tam Ma?

“Đại nhân! Đại nhân tha mạng! Đại nhân tha mạng, chúng ta vô ý mạo phạm Lôi Vực, do Thất Sát Tiên Đế phái chúng ta đến đây vấn tội, chúng ta không cố ý!”

Một đám người quỳ xuống, vội vã dập đầu cầu xin tha thứ, đùa gì thế, Hỏa Gia Tam Ma là những kẻ không nể mặt cả Cửu Kiếp Tiên Đế.

Đốt giết cướp không chuyện ác nào không làm, ở trong mắt ba đại ma đầu bọn họ, Thất Sát Tiên Đế nhằm nhò gì.

Đúng lúc này, một Hỏa Long khổng lồ đột nhiên xuất hiện trong khoảng không, thân thể uốn lượn, mắt rồng lạnh lẽo.

Thân thể cháy rừng rực đốt cháy thiên địa, khói xanh bốc lên cuồn cuộn, đột nhiên Hỏa Long lao vọt đi.

Bạch!

Hỏa Long bao vây đám đông, mạnh mẽ đè xuống, huyết tinh đầy trời, toàn bộ đều không có năng lực đánh trả, kể cả Ngũ Kiếp Tiên Đế.

Một chiêu đã làm thịt hơn trăm cường giả, một màn này làm cho các cường giả Lôi Cung vô cùng kích động.

“Đại nhân từng phân phó, bảo ta báo cho ngươi, đại kiếp sắp đến, thời điểm mở rộng cương vực đến rồi!”

Hỏa Gia Tam Ma xoay người, không có chút kiêu ngạo nào, ở trong mắt bọn họ, đám người vừa chết kia chỉ là một bầy kiến hôi mà thôi.

Mạc Tinh nghe vậy thì chấn động, gật đầu: “Ba vị một đường cực khổ, mời vào trong cung nghỉ ngơi.”

Các cường giả đi vào trong chính điện, bắt đầu từ giờ khắc này, Lôi Vực bắt đầu triển lộ răng nanh với các cương vực chung quanh!

Ở Cửu Vỹ thánh thành, mỗi ngày Diệp Lăng đi chơi cùng Đông Châu, thỉnh thoảng còn cùng nàng đi Vạn Bảo Cư bán đấu giá.

Một tháng trôi qua, tình cảm của hai người càng ngày càng tăng lên, song phương đều hiểu rõ trong lòng, chẳng qua là không nói rõ mà thôi.

Bên ngoài Vạn Bảo Cư, Diệp Lăng đi cùng Đông Châu, Đông Châu xoay người: “Diệp Lăng, cha ta mời ngươi tối nay đến dự tiệc.”

Diệp Lăng gật đầu, xem ra lão gia hỏa Đông Chấn Thiên muốn làm dáng, chà chà, nhưng biết sao đây, ai bảo mình cũng có tình cảm đối với Đông Châu.

“Vậy được, ta đi về trước, ngươi cũng đừng quên, nếu không ta sẽ không tha cho ngươi!”

Đông Châu ngẩng đầu, giơ nấm đấm, Diệp Lăng mỉm cười gật đầu.

Sau khi Đông Châu rời đi, Diệp Lăng xoay người, thần sắc nghiêm túc, đã một tháng trôi qua, Bạch Mai còn chưa ra, có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?

Nghĩ vậy, Diệp Lăng phi thẳng đến sơn cốc, khi hắn đến đó, ở đó không có một bóng người.

“Chẳng lẽ còn chưa kết thúc?”

Diệp Lăng thì thào, đột nhiên, một người xuất hiện trước mặt hắn, Diệp Lăng nhìn kĩ, đó là một trong tám cường giả Đại La cùng Bạch Mai đi vào lúc trước.

Nhưng hôm nay y đã đột phá đến Tiên Tôn sơ kỳ!

Trong một tháng ngắn ngủn mà đã đột phá đến cảnh giới như vậy, Diệp Lăng cảm thấy kinh hãi.

“Ngươi là Diệp Lăng phải không?”

Cường giả kia trực tiếp hỏi, Diệp Lăng gật đầu, cường giả kia nhìn Diệp Lăng một chút, rồi nói: “Thánh Nữ bảo ta chuyển cho ngươi một câu.”

Thánh Nữ?

“Ai là Thánh Nữ? Là Bạch Mai sao?”

Cường giả đối diện gật đầu: “Đúng, hiện nay Bạch Mai đã thừa kế bảo tàng Cửu Vĩ Thiên Hậu, trở thành Thánh Nữ của Cửu Vỹ Tiên Hồ nhất tộc.”

“Hiện nay nàng đang tiếp thu truyền thừa trong bảo tàng, không biết cần bao lâu, cho nên nàng phái ta báo cho ngươi biết, bảo ngươi không cần chờ nữa, hãy rời đi trước đi.”

Nghe thế, Diệp Lăng an tâm, nhưng hắn đột nhiên cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn, có vẻ có chút bất an.

“Thánh Nữ còn nói, trong lúc tranh đoạt, nàng đã nhìn thấu Hồng Trần, chém đứt tơ tình.”

Diệp Lăng nghe vậy thì như bị sét đánh, sắc mặt chợt trắng bệch, liên tục lui lại.

Diệp Lăng trừng mắt, khó tin nhìn kẻ truyền lời kia.

Chém tơ tình?

“Vì sao?! Vì sao?!”

Diệp Lăng quát lên, hắn không hiểu vì sao Bạch Mai lại chém tơ tình, kí ức giữa hai người xẹt qua trong đầu hắn.

Hai người chỉ còn thiếu bước thổ lộ mà thôi, nhưng bây giờ, Bạch Mai lại chặt đứt tơ tình ư?

“Bộ tộc Cửu Vỹ Tiên Hồ cần nàng chấn hưng, nếu không, đại kiếp sắp đến, bộ tộc Cửu Vỹ Tiên Hồ có khả năng sẽ diệt tộc!”

“Hơn nữa vì nhận toàn bộ truyền thừa của Cửu Vĩ Thiên Hậu, nàng chỉ có thể chặt đứt tơ tình.”

“Thánh Nữ bảo ta nói với ngươi, chủng tộc và tình cảm, nàng không có lựa chọn khác, nàng nói nàng có lỗi với ngươi.”

Dứt lời, cường giả Tiên Tôn kia xoay người rời đi, để Diệp Lăng ở lại, hắn cười đau khổ, một giọt nước mắt lăn dọc theo gò má.

Tách!

Nước mắt rơi xuống tan nát, Diệp Lăng nhắm mắt hít sâu một hơi, mỉm cười, hắn phóng lên cao, biến mất.

Bình Luận (0)
Comment