Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1025 - Chương 1026: Cá Cược!

Chương 1026: Cá cược!

Song Đầu Hổ Tôn là một cường giả Tiên Tôn sơ kỳ thực lực cường hãn, lực lượng mạnh mẽ không ai bằng, dù là trong Yêu Tộc thì cũng hiếm có địch thủ.

Song Đầu Hổ Tôn thi triển Lưu Kim Chuy, âm thanh phá không vang lên, búa vung lên như sắp đập bể toàn bộ hư không.

Diệp Lăng nghiêng thân, song quyền mạnh mẽ đấm ra, lực lượng ẩn hiện trên nắm tay hắn, sau đó hung hăng đập một cái.

Song quyền đốt cháy không gian, một đám cường giả dưới đài đều kinh hãi.

“Gan lớn thật! Vậy mà dùng hai tay để đối chiến lực lượng với Song Đầu Hổ Tôn, hắn quá kiêu ngạo!”

“Đúng vậy, Song Đầu Hổ Tôn là một kẻ ngoại tộc, thức tỉnh nguyên thủy huyết mạch, cường giả bình thường không thể dùng lực lượng để đánh bại gã!”

Song Đầu Hổ Tôn khá có uy danh trong Long Hổ cung, không ít cường giả đã phải chịu thiệt trong tay gã.

“Hừ, không biết trời cao đất rộng, nếu muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!”

Song Đầu Hổ Tôn nhe răng cười, song chùy mạ vàng hung hăng đập trúng song quyền của Diệp Lăng.

Ầm!

Tiếng va chạm vang lên, khí lãng điên cuồng lan ra.

Ngay sau đó, hai cánh tay nắm Lưu Kim Chuy của Song Đầu Hổ Tôn hơi run rẩy, sắc mặt gã hoàn toàn thay đổi.

“Không!”

Song Đầu Hổ Tôn hộc máu, hai tay buông vũ khí, sau đó máu tươi chảy ra theo lòng bàn tay gã, nhỏ giọt xuống.

Thanh âm tách tách chấn động trái tim tất cả mọi người, sau đó, Song Đầu Hổ Tôn quỳ một chân trên đất, lớn tiếng gầm thét thảm liệt.

Có phải đây là giấc mơ hay không, hay kia là một Tiên Đế che giấu tu vi, trong đầu mọi người không ngừng xuất hiện những điều hoang đường như thế.

Không thể nào, làm sao lại mạnh như vậy, Song Đầu Hổ Tôn không đỡ được một quyền ư?

Không thực tế chút nào, nếu tên kia dùng Tiên khí thì có thể miễn cưỡng tiếp thu, nhưng mẹ nó, hắn chỉ dùng tay không đánh ra một quyền.

Chẳng lẽ nắm đấm của hắn còn mạnh hơn cực phẩm Tiên khí ư, đường đường Tiên Tôn dùng Tiên khí, vậy mà không đỡ được một quyền, quá hoang đường.

Bọn họ không biết, hiện tại lực lượng của Diệp Lăng thực sự có thể so sánh với cực phẩm Tiên khí.

Hơn nữa hắn có Long Phượng bảo thể hộ thân, cường giả bình thường không có tư cách tỷ đấu với hắn chớ đừng nhắc tới chữ thắng.

“Ngươi rất mạnh! Ta thua, thế nhưng ta không hiểu! Cho nên ta không cam lòng, sớm muộn gì ta cũng sẽ đòi lại!”

Song Đầu Hổ Tôn hít sâu một hơi, gã giùng giằng đứng dậy, sau đó tiêu sái xuống khỏi lôi đài.

Diệp Lăng thắng trận đầu, trên Tứ Thánh lệnh của hắn có thêm một phần điểm cống hiến.

“Còn ai nguyện ý đi lên, ta phụng bồi tới cùng.”

Diệp Lăng mỉm cười nhìn mọi người dưới đài, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại có cảm giác rất kiêu ngạo.

“Hừ, người này mới thắng một trận mà thôi, có cần khoe khoang như thế không?”

“Đúng vậy, còn nói là phụng bồi tới cùng, thật không biết trời cao đất rộng, dù là Hoàng Phủ Triều Ca, lần đầu tiên cũng chỉ chiến 12 trận là đã không còn sức tái chiến.”

Con người không phải máy móc, nhất định sẽ đến lúc kiệt sức, Tiên Lực khô cạn, sao có thể chiến đấu mãi.

Nhưng bọn họ không biết, trong cơ thể Diệp Lăng có nguồn Tiên Lực cuồn cuộn, còn có Cửu Đại Tiên Anh cung cấp Tiên Lực không ngừng.

“Phong công tử ta tới chiến với ngươi!”

Thấy không có ai nói chuyện, dưới đài, một thân ảnh trực tiếp xông lên, người này mặc cẩm bào, tay cầm quạt xếp, dáng dấp không tệ lắm, nhưng hơi có vẻ nữ tính.

“Ta muốn nhìn xem ngươi mạnh thế nào, như vậy đi, chúng ta cá cược một ván. ngươi dám không?”

Phong công tử cười lạnh, Diệp Lăng sững sờ, rồi hắn gật đầu, chà chà, một kẻ vội vã đến biếu điểm cống hiến cho mình, sao có thể từ chối đây.

“50 điểm cống hiến, dám cá cược không?”

50 điểm, đây không phải con số nhỏ, mọi người giật mình, thường nhân không dám cược như vậy.

Diệp Lăng suy tư, rồi gật đầu: “Ta chưa có nhiều điểm cống hiến như vậy, nếu ta thua, ta đưa ngươi một kiện cực phẩm Tiên khí, được chứ?”

Phong công tử sững sờ, rồi lập tức gật đầu, y kích động, một kiện cực phẩm Tiên khí có giá trị nhiều hơn 50 điểm cống hiến, y lời rồi.

“Hừ, xem ra ngươi cũng có chút vốn liếng, nhưng ngươi tính sai rồi, nếu không phải ta đã đột phá đến Tiên Tôn trung kỳ thì làm sao dám cá cược như vậy!”

Phong công tử cười to, thân thể chấn động, khí tức khủng bố bộc phát tràn ra khỏi cơ thể y.

“Cái gì? Phong công tử đột phá, tên kia xong rồi, Phong công tử có tốc độ cực nhanh, tuyệt đối là khắc tinh của cường giả thiên về sức mạnh.”

“Đúng vậy, trước đây Phong công tử đấu với Song Đầu Hổ Tôn, Song Đầu Hổ Tôn còn không chạm nổi góc áo của Phong công tử.”

Mọi người đều lắc đầu, nhưng sắc mặt Diệp Lăng vẫn không thay đổi, một Tiên Tôn trung kỳ mà thôi, có gì mà phải sợ.

“Tiểu tử! Xem Bôn Lôi Phiến của ta đây!”

Phong công tử lao lên nhanh như một cơn gió, y liên tục di chuyển, khó mà bắt được thân ảnh của y.

Răng rắc một tiếng, lôi phong giáng xuống, một cây quạt xen lẫn lực lượng làm người ta sợ hãi đánh xuống Diệp Lăng.

Nhưng đòn đánh lén này không làm Diệp Lăng bối rối chút nào, hắn giơ tay đỡ, Diệt Tiên Kiếm đột nhiên xuất hiện.

Viu!

Một đạo kiếm quang lao ra, kiếm quang trực tiếp chém nát lôi phong, rồi tiếp tục hung mãnh chém về phía Phong công tử.

Boong boong, âm thanh như kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang lao về phía Phong công tử làm y kinh hãi, y có cảm giác mình không thể né tránh một kiếm này!

Đúng, dù y thi triển tốc độ đến cực hạn thì cũng không thể nhúc nhích, điều này làm cho y không thể nào tiếp thu được.

“Khốn kiếp! Ta không tin, Thiên Địa Vạn Tướng, Nhất Phiến Mẫn Diệt!”

Phong công tử cắn răng, hắn không thể tránh né, vậy chỉ có thể liều mạng.

Chiết phiến trong tay y điên cuồng lóe lên, ngay sau đó từng đạo bạch quang mịt mờ bao phủ toàn bộ thiên địa.

Ong ong!

Từng luồng lực lượng huyền diệu ẩn chứa trong quang mang.

Viu!

Kiếm quang đánh tới, một kiếm cắt qua, tất cả bạch quang đều tiêu tan thành mây khói!

“Cái gì?!”

Phong công tử kinh hãi, y liên tục lui lại, không ngừng vận dụng Tiên Lực trong cơ thể, khiến tốc độ của y nhanh đến cực hạn.

Rầm rầm, thân ảnh y nhanh như quỷ mỵ, không bắt kịp dù chỉ là cái bóng.

“Khi ngươi không tìm được ta, nhất định ngươi sẽ vội vàng xao động, khi đó chính là thời khắc ngươi bại trận!”

Phong công tử thầm đắc ý, nhưng ngay sau đó, một đạo kiếm quang lạnh như băng xuất hiện ở cổ y, y đột nhiên dừng lại.

Bình Luận (0)
Comment