Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1027 - Chương 1028: Đánh Bại Hồng Tụ

Chương 1028: Đánh bại Hồng Tụ

Mỗi động tác của nữ tử hồng y kia đều hấp dẫn ánh mắt của vô số nam nhân, bọn họ không nhịn được mà rung động trong lòng.

“Trời ạ! Nàng hấp dẫn như vậy, xem ra trận này gia hỏa Diệp Lăng kia đánh không dễ đâu!”

“Đúng vậy, Hồng Tụ chính là người đứng thứ 10 ở tầng thứ 4 Thánh Tháp Long Hổ cung, linh hồn lực của nàng đến Tiên Tôn trung kỳ cũng không thể ngăn cản nổi!”

“Dù là Hoàng Phủ Triều Ca, trước đây chiến đấu với nàng cũng phải tốn rất nhiều công phu, nàng ta không đơn giản!”

Diệp Lăng nhìn nữ nhân tên là Hồng Tụ này, cảm thấy đôi mắt nàng rực rỡ ánh sáng, hơn nữa hắn còn cảm thấy nàng có linh hồn lực sung túc vô cùng.

Hồng Tụ đi lên đài, tay vung lên, một căn Cửu Tiết Tiên xuất hiện, thân roi hiện lên màu đỏ tươi.

“Ta cược với ngươi, 300 điểm cống hiến!”

Hồng Tụ lạnh lùng nói, Diệp Lăng gật đầu, hắn không có lý do cự tuyệt, huống chi hắn không cho rằng mình sẽ thua bởi nữ nhân này.

300 điểm cống hiến, số điểm không nhỏ, mọi người đều ngạc nhiên, cảm giác trận đấu này chắc chắn sẽ cân sức cân tài, nhất định sẽ không có bên nào áp đảo.

Đột nhiên Hồng Tụ tiến lên, tiếng bước chân thanh thúy vang vọng trong Long Hổ cung, mọi người cảm giác đầu óc mình hỗn loạn.

“Tướng công, đừng ngăn cản ta.”

Hồng Tụ mỉm cười, đôi môi tràn đầy cám dỗ tỏa sáng, mọi người đều cảm thấy cơ thể trở nên nóng hổi, cảm giác thế giới thay đổi.

Hồng Tụ chậm rãi đi tới bên người Diệp Lăng, trong con ngươi không ngừng lóe lên tinh quang, nàng đang dùng linh hồn lực mị hoặc Diệp Lăng, giống như là huyễn cảnh.

Dưới đài, hầu như tám phần mười cường giả đều vô thanh vô tức chìm trong sự mị hoặc của nàng, như vậy là có thể hiểu Hồng Tụ này có thủ đoạn kinh khủng cỡ nào.

Diệp Lăng mỉm cười đứng đối diện Hồng Tụ, Hồng Tụ giật mình, nhưng lúc này đã muộn, cánh tay Diệp Lăng nắm hông Hồng Tụ bỗng nhiên lôi kéo.

Hắn kéo nàng vào trong ngực mình, Diệp Lăng mỉm cười, ánh mắt phóng đãng không chịu gò bó: “Bảo bối, còn mị hoặc nữa sao?”

Hồng Tụ cảm giác thân thể mình bỗng nhiên cứng đờ, nàng cắn răng, Cửu Tiết Tiên như một con rắn không xương quăng ra tấn công Diệp Lăng.

Bộp một tiếng, tiếng roi quất vang lên, Diệp Lăng hơi nghiêng người tránh thoát một roi này, Hồng Tụ nhân cơ hội thoát khỏi ma trảo của Diệp Lăng.

Hồng Tụ trốn sang một bên, sắc mặt đỏ bừng, nàng căm hận nhìn Diệp Lăng, nghiến răng nghiến lợi: “Khốn kiếp! Ngươi dám động vào lão nương ư?”

Hồng Tụ thu hồi công lực, những cường giả khác đều tỉnh lại, sau khi nghe được lời Hồng Tụ nói, bọn họ đều thất kinh.

Diệp Lăng chiếm thượng phong ư?

Không thể nào, hắn rốt cuộc là quái vật gì, mạnh mẽ, lại còn nhanh, hơn nữa có vẻ linh hồn lực cũng rất cường hoành, tưởng như hắn là một cường giả vô địch.

“Chỉ có thể nói rằng tu vi của ngươi không đủ, ngươi thử xem chiêu của ta đi.”

Diệp Lăng mỉm cười, trong con ngươi lóe lên lôi đình, từng luồng lôi quang vô thanh vô tức xuất hiện trong đầu Hồng Tụ.

Ngay sau đó, sắc mặt Hồng Tụ lập tức thay đổi, trở nên trắng bệch, Cửu Tiết Tiên trong tay rơi xuống đất, hai tay ôm đầu thấp giọng gào thét.

Tiếng hét làm người nghe dựng tóc gáy, tất cả mọi người không biết là chuyện gì xảy ra, nhưng một màn trước mắt quá đáng sợ.

Diệp Lăng không nhân cơ hội này xuất thủ, dù sao bọn họ cũng không phải là tử địch, hơn nữa trong Long Hổ cung cũng không cho phép giết người, cho nên xuất thủ lúc này cũng không có ý nghĩa gì.

“A! Khốn kiếp!”

Hồng Tụ rống giận, sau một lúc, nàng giãy dụa thoát khỏi trạng thái đau đớn, Diệp Lăng kinh ngạc, không tệ lắm, tinh thần lực và linh hồn lực của nữ nhân có thể coi là nhân tài xuất chúng.

“Ta sẽ khiến ngươi phải trả giá thật lớn!”

Hồng Tụ cắn răng, chân gạt hất lên, Cửu Tiết Tiên nằm trên mặt đất bay ra, thanh âm phá không rít gào.

Mọi người thấy hoa mắt, cổ tay Hồng Tụ vung lên, Cửu Tiết Tiên dùng góc độ quỷ dị công kích Diệp Lăng.

Viu, Diệp Lăng dùng kiếm đỡ lấy, Cửu Tiết Tiên quấn quanh Diệt Tiên Kiếm, sau đó một lực lượng cường đại kéo mạnh Diệt Tiên Kiếm.

“Ồ? Không tệ.”

Diệp Lăng mỉm cười, không kinh ngạc chút nào, Cửu Tiết Tiên rất khó luyện, nhưng nếu luyện thành thì uy lực rất cực đại, không chỉ bởi vì nó có góc độ công kích xảo quyệt.

Vũ khí khác đều là dùng lực công thủ, nhưng Cửu Tiết Tiên có thể nhu, có thể cương, khó lòng phòng bị.

“Buông tay đi!”

Hồng Tụ kéo mạnh roi da, một đầu khác, Diệp Lăng cười lạnh, cánh tay phát lực, Hồng Tụ quát một tiếng, cổ tay nàng bỗng nhiên run lên, Cửu Tiết Tiên quỷ dị quăng mấy vòng.

Đùng đùng!

Hai tiếng giòn vang, tia lửa lóe lên trong khoảng không, Diệp Lăng cảm giác cánh tay mình có vẻ như không cần dùng lực.

“Quả thực có chút thực lực, nhưng đáng tiếc!”

Diệp Lăng cười lạnh, hắn điểm mũi chân, thân ảnh xông lên, Hồng Tụ sững sờ, nàng không ngờ Diệp Lăng lại hóa giải bế tắc này như thế.

Viu, Diệp Lăng nhanh chóng lao lên, Hồng Tụ cấp tốc lùi lại, đáng tiếc, tốc độ của nàng sao có thể nhanh bằng Diệp Lăng.

Diệp Lăng còn chưa tới sát nàng, Hồng Tụ đã vung tay, Cửu Tiết Tiên rời khỏi Diệt Tiên Kiếm, sau đó đổi hướng trong không trung, tấn công Diệp Lăng từ sau lưng.

Tiếng gió rít băng lãnh vang lên sau lưng Diệp Lăng, Diệp Lăng không đổi sắc.

Bạch!

Diệp Lăng bước một bước đã tới sát người Hồng Tụ, hắn bỗng cong người, Cửu Tiết Tiên đột ngột lao về phía Hồng Tụ.

“Khốn kiếp! Tiểu nhân gian trá!”

Hồng Tụ tức giận mắng, cổ tay nàng chuyển động, thừa dịp này, kiếm trong tay Diệp Lăng lao đi cực nhanh.

Kiếm quang liên miên như mưa bao vây Hồng Tụ, sau đó tiếng nổ vang không ngừng vang lên.

Hồng Tụ trừng mắt, nàng đã thua, nếu như đây là cuộc chiến sống còn, vậy những kiếm quang này đã rơi xuống thân thể nàng.

“Ta thua!”

Hồng Tụ hít sâu một hơi, ném cho Diệp Lăng 300 điểm cống hiến rồi rời khỏi.

Đến tận giờ phút này, mọi người dưới lôi đài mới tỉnh hồn lại.

Sao cứ có cảm giác trận chiến này không đã ghiền, có vẻ Hồng Tụ không chiếm được chút lợi thế nào.

Dường như chỉ có một mình Diệp Lăng biểu diễn, đây thật sự là Hồng Tụ đáng sợ kia sao?

Không!

Diệp Lăng kia còn đáng sợ hơn!

Bình Luận (0)
Comment