Hai gia hỏa kinh diễm tuyệt luân, ngạo khí ngút trời sao có thể thần phục đối phương, cho nên chiến ý của hai người đều cuộn trào mãnh liệt đến đỉnh điểm!
Viu!
Xung quanh Hoàn Nhan Hồng Lôi, từng luồng hắc quang lao nhanh, tròng mắt gã dần nhiễm hắc quang huyết tinh.
Hai cánh tay gã mở rộng, mà sau nắm lại thành quyền, trong nháy mắt, từng cỗ một âm bạo nổ tung quanh thân thể gã.
“Tiểu tử, ngươi đã ngu muội vô tri như vậy thì Bổn Tọa sẽ tiễn ngươi xuống Cửu U địa ngục, vĩnh viễn trấn áp thần hồn ngươi!”
Hoàn Nhan Hồng Lôi mỉm cười, trong nắm đấm không ngừng ánh lên từng luồng huyết quang đỏ thắm, huyết điểm xuất hiện xung quanh thân thể gã.
Trong huyết điểm như có Cầu Long đang điên cuồng, lực lượng lớn đến kinh người, thậm chí không gian cũng bị chấn động.
Khí tức của Hoàn Nhan Hồng Lôi càng ngày càng nặng lệ khí, ánh mắt gã tràn đầy huyết tinh, tiếu dung băng lãnh, sát cơ dạt dào!
“Muốn ta vào Cửu U địa ngục ư, ngươi còn chưa đủ khả năng đâu.”
Diệp Lăng cười lạnh, tiếng rống dữ tợn trầm thấp, bàn chân hắn giẫm một cái, từng luồng lực lượng kinh thiên điên cuồng rít gào lao ra từ trong thân thể hắn.
“Vậy hãy để ngươi tử vong trong tuyệt vọng ở đây đi, Huyết Phật thế giới, chúng sinh trầm luân!”
Hoàn Nhan Hồng Lôi vừa dứt lời, toàn bộ đại điện hòa thành một mảnh huyết sắc, những màu sắc khác đã bị huyết quang bao trùm.
Sau lưng Hoàn Nhan Hồng Lôi, một tượng Phật to lớn chậm rãi mọc lên, nhưng nó hoàn toàn khác với Phật Tổ từ bi, vị Đại Phật này diện mục căm hận, trợn mắt dữ tợn.
“Huyết Phật Diệt Tiên, Nhất Chỉ Kình Thiên!”
Huyết Phật sau lưng Hoàn Nhan Hồng Lôi giơ cánh tay lên, chỉ một điểm, một luồng huyết quang xé rách thiên địa, lao về phía Diệp Lăng.
Nơi hồng quang đi qua, hư không đều bị xé nứt, chảy ra từng luồng khí lưu màu xám, khiến người ta cảm thấy kinh sợ.
Diệp Lăng cũng gầm lên giận dữ, hắn lao lên, từng luồng kiếm quang chập chờn tuôn ra từ mũi kiếm.
“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên!”
Viu, Diệp Lăng đâm ra một kiếm, giờ khắc này, trong không trung xuất hiện từng vì sao lấp lánh chói mắt không gì sánh được, lóe ra hào quang rực rỡ.
Đinh đinh đinh đinh, thanh âm thanh thúy vang lên liên tiếp không ngừng nghỉ, kiếm trong tay Diệp Lăng như ngưng tụ lực lượng sao trời.
Ngay sau đó, kiếm quang va chạm tia sáng do Huyết Phật đánh ra, lực lượng bùng nổ quét sạch cả đại điện!
Đại điện sụp xuống, bụi bay cuồn cuộn trong không trung, Diệp Lăng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo lui bước, sắc mặt có chút trắng bệch.
Thực lực gã ta thật mạnh mẽ, xem ra không thể xem thường người trong thiên hạ, Diệp Lăng hít sâu một hơi, con ngươi tràn đầy vẻ ngưng trọng.
Hoàn Nhan Hồng Lôi cũng rất khiếp sợ, gã nghiến răng nghiến lợi, lồng ngực gã xuất hiện một vết thương nhỏ bé đang không ngừng rỉ máu.
Qua lần giao chiến vừa rồi, cả hai người đều bị tổn thương, không ai bình an vô sự.
“Tiểu tử! Ngươi không tồi, nhưng vẫn còn quá non, dám vào Huyết Phật thế giới của ta thì dù là nửa bước Tiên Đế thì cũng phải nuốt hận!”
Hoàn Nhan Hồng Lôi cười dữ tợn, đột nhiên, gã bỗng nhiên nắm chặt nắm tay, một đạo Huyết Lôi bao phủ thiên địa, tung hoành tán loạn!
Răng rắc, thân thể Diệp Lăng chấn động, cảm giác khí huyết trong cơ thể không ngừng sôi sục.
Mà từng giọt máu tươi bay lên từ mặt đất, lơ lửng trong không trung, vô số giọt máu bao phủ không gian, cảnh tượng cực kì đáng sợ.
“Tiểu tử! Trong Huyết Phật thế giới, ta là chúa tể tuyệt đối!”
Hoàn Nhan Hồng Lôi nổi giận gầm lên một tiếng, Huyết Phật sau lưng gã mở hai mắt ra.
Rầm rầm!
Hai vệt thần quang bắn ra từ mắt Huyết Phật, xé rách thiên địa, phóng về phía Diệp Lăng!
Đinh đương, Diệp Lăng rút kiếm trực tiếp xông tới, tay nâng kiếm rơi, Diệt Tiên Kiếm đánh nát hai chùm sáng.
“Ta đã coi thương ngươi rồi, nhưng kết cục sẽ không thay đổi!”
Diệp Lăng cười lạnh, mười ngón tay nhanh chóng kết pháp ấn, từng đạo khí tức huyền diệu, phiêu miểu vô hình chậm rãi ngưng tụ trước mặt Diệp Lăng.
Đó là Sinh Tử Chi Khí, hai bản nguyên thần bí khó dung hợp nhất trong thiên địa.
Nhưng hai bản nguyên này đang hòa hợp với nhau, ngưng tụ ra một dấu ấn thập tự khổng lồ, hư không chấn động, từng luồng khí tức làm người ta kinh hồn táng đảm bao trùm quanh ấn kí.
Sinh Tử Cửu Trọng Thiên!
Diệp Lăng không ngừng kết ấn, từng đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên hiện lên, 6 đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên xuất hiện!
Hiện nay Diệp Lăng đã đột phá đến cảnh giới Tiên Tôn, đã có thể vẽ ra 6 đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên, công kích mạnh nhất của Diệp Lăng đã có bước đột phá.
6 đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên hiện lên trong không trung, hào quang lập lòe, không gian chấn động rách nát tả tơi!
Đối diện, sắc mặt Hoàn Nhan Hồng Lôi trở nên ngưng trọng, gã cũng cảm thấy thủ đoạn này của Diệp Lăng rất đáng sợ.
“Gia hỏa ngu xuẩn, ngươi hãy chết đi!”
Hoàn Nhan Hồng Lôi rống to, hai chân gã giẫm một cái, Huyết Phật trừng mắt phẫn nộ, hai tay nâng lên, song chưởng hiện lên từng luồng hồng quang!
“Huyết Phật thế giới, ánh sáng tử vong!”
“Dẫn Hồn!”
Hoàn Nhan Hồng Lôi gầm lên, ngay sau đó, Huyết Phật giơ tay, song quyền bỗng nhiên nắm chặt, trong thiên địa bỗng lóe lên hồng quang cực kỳ chói mắt!
“Sinh Tử Cửu Trọng Thiên, giết!”
Diệp Lăng điên cuồng rống giận, sắc mặt dữ tợn, hai cánh tay đẩy ra, Sinh Tử Cửu Trọng Thiên phi thẳng về phía Hoàn Nhan Hồng Lôi.
Răng rắc, thanh âm không gian tan vỡ khiến người nghe khiếp sợ, Sinh Tử Cửu Trọng Thiên thần uy vô song lao về phía Hoàn Nhan Hồng Lôi.
Thủ đoạn của Hoàn Nhan Hồng Lôi cũng phóng ra, hồng quang đầy trời như từng mũi tên xuyên thấu hư không, cắt qua thiên địa.
Quang!
Khi ngươi thấy ánh sáng, nghĩa là ngươi đã chết!
Đây là ánh sáng tử vong, ánh sáng tử vong dẫn hồn!
Lúc này, Sinh Tử Cửu Trọng Thiên đã tới sát người Hoàn Nhan Hồng Lôi, nó trực tiếp bùng nổ!
Ùng ùng, thiên địa rung động, Huyết Phật sau lưng Hoàn Nhan Hồng Lôi nổ tung, mảnh vỡ văng tung tóe, lực lượng càn quét toàn bộ thiên địa!
Hoàn Nhan Hồng Lôi quỳ rạp xuống đất, gã trừng mắt, lồng ngực máu thịt be bét!
Diệp Lăng phá lên cười, nhưng hắn cũng chợt phun ra một ngụm máu tươi.
Thân thể Diệp Lăng hơi lay động, ánh sáng đáng sợ kia suýt nữa đã phân giải thân thể hắn.
Nếu không phải Long Phượng bảo thể phát uy, sợ rằng hiện nay Diệp Lăng đã chết.
“Ngươi thất bại!”
Diệp Lăng cắn răng quát, thân thể loạng choạng, lúc nào cũng có thể ngã xuống!