Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1034 - Chương 1035: Thế Thành

Chương 1035: Thế thành

Bất luận kinh nghiệm nào lĩnh ngộ được trong chiến đấu thì đều có thể tăng cường thực lực hiệu quả hơn thần thông hay thiên tài địa bảo!

Loại kinh nghiệm này là căn cơ để một cường giả tung hoành tam giới, đánh đâu thắng đó!

“Địch nhân nhanh hơn ta, ta chỉ có thể dựa vào thân thể cường đại cùng với bộ pháp để hóa giải, Cuồng Lôi kiếm pháp thuộc thủy, nước nhu hòa, ta không có gì tốt hơn để lợi dụng.”

Cuồng Lôi kiếm pháp phát triển từ Cuồng Vũ kiếm pháp, bản chất vẫn không hề thay đổi.

“Thủy nhu có thể hóa giải cường công, trước đây ta chỉ lĩnh ngộ đến vậy, thủy nhu cũng có thể tá lực, hoặc mượn tư thế ta lực để trả lại công cho địch nhân, cái này gọi là dựa thế.”

Diệp Lăng không ngừng phân tích trong đầu, hắn đánh ra một kiếm, nhẹ nhàng đổi hướng trường kiếm địch nhân đâm đến, mượn lực lượng kẻ địch, thân kiếm nghiêng đi, hóa giả lực lượng mạnh mẽ, ngay sau đó, Diệp Lăng nhấc trường kiếm lên, trường kiếm kẻ địch vốn đã bị hóa giải lại bị văng trở về.

Người thủ quan liên tiếp lui về phía sau, Diệp Lăng nhân cơ hội đánh tới, trường kiếm đâm một cái, đơn giản nhưng ẩn chứa tất cả lực lượng của hắn.

Diệp Lăng đâm vào lồng ngực kẻ địch, người thủ quan chậm rãi nằm xuống rồi biến mất, Diệp Lăng đi tiếp, giết đến ải thứ 70, nhưng mới nửa ngày trôi qua mà thôi.

Không ngừng chém giết, kiếm pháp của Diệp Lăng cũng dần dần trở nên êm dịu, không còn mãnh liệt thuần túy, bởi vì lúc trước kiếm pháp của hắn lấy cuồng mãnh thần tốc làm chủ.

Bây giờ, kiếm pháp của hắn dần dần hoàn chỉnh.

Phòng ngự cũng là một bộ phận quan trọng trong kiếm pháp, Diệp Lăng có khí lực cường đại, nhục thân vô địch, nhưng không có nghĩa là chỉ chú trọng công kích và lực sát thương, nếu như hắn có thể mượn kiếm pháp tá lực đả lực, vậy sẽ càng đơn giản hơn, cũng khiến kiếm pháp của hắn trở nên viên mãn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Diệp Lăng đã đến ải thứ 73, nơi này, một người thủ quan đều có thực lực Tiên Tôn hậu kỳ, Diệp Lăng bắt đầu cảm thấy phải cố hết sức.

Cửu Đại Tiên Anh đã tiêu hao phân nửa, chỉ còn lại năm cái, nếu là người khác thì đã phải ngừng lại khôi phục, nhưng Diệp Lăng lại vẫn có thể dũng cảm tiến tới, trong cơ thể, các Tiên Anh đầy đủ tản ra Tiên Lực mênh mông.

Kiếm đâm vào lồng ngực người thủ quan thứ 74, trận chiến kết thúc, Diệp Lăng không tiến tiếp, hắn ngồi xếp bằng, bắt đầu ngẫm lại kinh nghiệm lĩnh ngộ được trong những trận chiến vừa qua.

“Muốn đột phá lực lượng kỹ xảo trong thời gian ngắn thì rất khó khăn, nhưng có vẻ ta đã bắt được một chút manh mối của cực điểm chân ý.” Diệp Lăng ngưng mắt thì thào.

Hội tụ hàng vạn hàng nghìn lực lược vào một điểm, bộc phát ra lực lượng gấp vạn lần, đây là cực điểm, trong Cuồng Lôi kiếm pháp của Diệp Lăng có vẻ cũng ẩn chứa chân ý này.

“Còn có Chưởng Trung Tiên Quốc!”

Diệp Lăng thì thào, trong chiến đấu không ngừng, trải nghiệm các loại cường giả, các loại thủ đoạn, hắn đã có thêm một chút lĩnh ngộ với Chưởng Trung Tiên Quốc .

“Chưởng Trung Tiên Quốc không chú trọng lực, mà là thế, khí thế như thiên, chưởng diệt nghìn vạn, đây là Chưởng Trung Tiên Quốc .”

“Thế nào là thế, tiên quốc là thế, tiên quốc như thiên, nên không ai dám ngăn cản khí thế, ai dám ngăn cản, kẻ đó sẽ bị chưởng phong huỷ diệt, đây mới là Chưởng Trung Tiên Quốc , thần thông cường đại từng tung hoành thời đại Thượng Cổ.”

“Không phải Tiên Lực càng nhiều thì uy lực càng lớn, đôi khi Tiên Lực sẽ khiến thần thông không cân bằng, cho nên ta phải chú trọng tìm hiểu về thế!”

“Đời trước thân phận ta tôn quý.”

“Thượng Cổ Long Hồn đem đến cho ta Long Uy, hai tộc yêu nhân đều có sát chiêu mạnh mẽ!”

“Bắc Đẩu Tinh Quân huyền diệu mang đến lực lượng mênh mông hồn hậu như sao trời.”

“Nhưng ta thì sao? Khí thế của ta ở đâu? Rốt cuộc nó là cái gì?!”

Mỗi thần thông đều tạo ra khí thế không giống nhau, nhưng Diệp Lăng đột nhiên hoàn toàn tỉnh ngộ, hắn không thể không có khí thế của mình, người khác ban cho vĩnh viễn là của người khác, chỉ có con đường chính mình tìm ra mới là con đường thích hợp nhất.

Khí thế, thế, thế nào?

Thiên tử giận dữ, bạch cốt trải nghìn dặm.

Cường giả xuất kiếm, vô địch thiên hạ.

Thích khách xuất hiện, đoạt mệnh tức khắc.

Đại nho hạo nhiên chính khí, một lệnh vang lên khiến yêu ma sợ vỡ mật,.

“Thế của ta là gì?”

Diệp Lăng chậm rãi mở mắt, trong con ngươi lưu chuyển thần quang, có tự ngạo, tự tin, khinh cuồng, làm kẻ khác phải kinh sợ.

Đời trước Diệp Lăng độc chiến tam giới, giết chóc như ma, đánh ra lãnh thổ mênh mông như tiên quốc!

Chúng sinh tam giới, có kẻ nào không ngước nhìn hắn, hắn chính là một thần thoại, một kẻ đáng sợ từ tầng dưới chót leo đến đỉnh phong.

Cửu Kiếp Tiên Đế dám ngạo thị thánh địa, dám vuốt râu Thánh Nhân, có gan có thế, dám chiến tất cả!

Đời hắn, hắn từ Trái Đất đến đây, một đường giết chóc, mặc dù hắn có căn cơ đời trước, nhưng cũng là do chính hắn đánh xuống.

Không phải là ân huệ của bất cứ ai, mà là của chính bản thân hắn có được, đó là thế lực đáng sợ do bản thân hắn sáng tạo ra!

Hắn là vương giả của Cửu Kiếp Cương Vực, liền chưa tể tuyệt đối, mặc dù bây giờ hắn chỉ là Tiên Tôn sơ kỳ, nhưng hắn vẫn là lãnh tụ tinh thần của đám Tiên Đế kia!

Đời này, hắn nhận Hắc Long, đánh bại anh hào, đấu đại địch, giết Tiên Vương, trảm Tiên tôn, chỉ bại một lần!

Hắn có tư cách tự ngạo, ngông nghênh, có người từng nói, người có thể bại, nhưng không thể không kiêu ngạo, ngông nghênh là cái gì, là tự tin, tự tin là cái gì, là động lực không ngừng thúc giục chính mình đi đến thành công.

Diệp Lăng kiêu ngạo, cũng tự đại, lại càng tự tin, nhưng hắn không mù quáng, những thứ kia xây dựng trên thực lực tuyệt đối của hắn.

“Thế của ta, chính là vô địch!”

Trên thân Diệp Lăng chợt bùng lên từng luồng khí tức nóng bỏng, hắn đứng dậy, một khắc này, hắn như tấn cấp Tiên Đế, thiên hạ đều phải tránh né!

Người thủ quan ải thứ 75 huyễn hóa xuất hiện, kẻ đó cầm trường kiếm, trong con ngươi thần thái sáng láng! Không còn dại ra trống rỗng nữa, cũng không còn chỉ là năng lượng thể huyễn hóa, y như một địch nhân chân chính đứng trước mặt Diệp Lăng!

Tu vi của y là Tiên Tôn hậu kỳ!

“Ta là vô địch, ta không thể bại!”

Thời khắc Diệp Lăng xuất thủ, khí thế của hắn nhấc lên kinh đào hãi lãng!

Kiếm của hắn vẫn đơn giản như trước, chỉ đâm một cái, nhưng lại như tồn tại vĩnh hằng trong không gian này!

Bạch!

Một kiếm đâm ra, người thủ quan không kịp nhúc nhích, trường kiếm đã xuyên thấu lồng ngực y!

Nay Diệp Lăng thế đã thành, đạt tới đỉnh phong, giết người không chớp mắt!

Một ngày sau, người trong Long Hổ cung toàn bộ sôi trào, hầu như tất cả cường giả tầng thứ tư đều tới.

Bởi vì hôm nay sắp xảy ra một hồi long tranh hổ đấu chân chính!

Bình Luận (0)
Comment