Khi lôi đình vô biên quấn quanh Diệp Lăng, toàn bộ Long Hổ cung chìm trong tĩnh lặng.
Toàn bộ đều choáng váng, bọn họ trừng lớn con mắt, khó mà tin tưởng được những gì đang phát sinh trước mắt.
Điều này sao có thể, một người làm sao có thể có hai lĩnh vực, chuyện này vượt quá lẽ thường, trước nay chưa có.
“Không đúng! Cái thứ hai không phải là lĩnh vực, mà là thần thông của hắn!”
“Trời ạ, đây rốt cuộc là thần thông gì, sao lại đáng sợ như vậy, thậm chí ta còn cảm thấy kinh hồn táng đảm!”
Có người nhận ra Lôi Vực không phải lĩnh vực, vội vã kêu lên sợ hãi, mọi người đều khiếp sợ.
Đúng, hiện giờ Diệp Lăng gần như là có hai lĩnh vực, thủ đoạn như vậy khiến kẻ khác cảm thấy tuyệt vọng.
Đầu tiên là lĩnh vực của Diệp Lăng đã hoàn toàn đột phá thành thế, lĩnh ngộ tư thế vô địch, lĩnh vực của hắn đương nhiên cũng trở thành lĩnh vực vô địch.
Ở trong lĩnh vực của hắn, hắn là bất bại, là vương giả, là Chiến Thần nắm giữ sinh tử của địch nhân!
Mà Lôi Vực là tuyệt học đáng sợ của Lôi Đế, ở thời kì không biết là niên đại nào kia, nó đã đáng sợ đến mức khiến kẻ khác phải run sợ.
Hai lĩnh vực hàng lâm, Đao Hoàng lĩnh vực của Hoàng Phủ Triều Ca trực tiếp bị hủy diệt, y liên tục rút lui, sắc mặt trắng bệch.
“Thủ đoạn hay lắm! Nhưng lĩnh vực nho nhỏ như vậy không vây khốn được Hoàng Phủ Triều Ca ta!”
Hoàng Phủ Triều Ca nhe răng cười một tiếng, trong nháy mắt, quanh thân y xuất hiện một đoàn sương mù màu trắng.
Sương mù màu trắng ngưng tụ thành từng chuôi đơn đao lóe ra quang mang sắc bén, đao phong lạnh như băng, hàn khí đông đứng cả không gian.
“Băng Phách Đao Trận, Nhất Đao Diệt Vạn Hồn!”
Khi Hoàng Phủ Triều Ca vừa dứt lời, vô số đơn đao bao phủ y ong ong chấn động, không gian như sắp bị chúng chấn vỡ.
Viu!
Một đao nhập hồn, Diệp Lăng có cảm giác đơn đao hung mãnh lao đến kia sẽ cắt đứt linh hồn hắn.
Nhưng khi đơn đao tới trước mặt Diệp Lăng, Lôi Vực lập tức thay đổi, trở nên cuồng bạo.
Xuy xuy!
Lôi đình bạo phát, một tia sét đánh trúng đơn đao, làm nó nát bấy!
Lôi Vực của Diệp Lăng lại có đột phá mới, lĩnh ngộ đồng thời với vô địch thế, Lôi Vực cũng có thế, thế này cũng là vô địch!
Rầm rầm!
Từng ánh đao xé rách thiên địa, trong mắt Diệp Lăng lóe lên từng đạo hàn quang, hắn Diệt Tiên Kiếm vọt tới.
Khi hắn vừa động, Lôi Vực cũng không ngừng cuộn trào mãnh liệt bộc phát theo hắn, vô số đơn đao bị Lôi Vực bắn rơi.
Số còn lại thì bị Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm đánh nát, không có cái nào đánh trúng thân thể Diệp Lăng.
“Hống Đao Hồn, trảm!”
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Hoàng Phủ Triều Ca đã tới đỉnh đầu Diệp Lăng, hai tay y cầm đao, thân thể hơi cong, xung quanh lượn lờ từng luồng khí lưu đáng sợ.
“Giết!”
Hai cánh tay của Hoàng Phủ Triều Ca bỗng nhiên giáng xuống, một ánh đao dài trăm trượng ngưng tụ trên đỉnh đầu y.
Đao quang này khiến người ta phải chấn động, ngay sau đó, ánh đao xé rách thiên địa, giáng xuống đầu Diệp Lăng!
“Một kiếm chém ngươi!”
Diệp Lăng rống to, hắn trực tiếp xông lên, không tránh né chút nào, mang theo Diệt Tiên Kiếm tấn công Hoàng Phủ Triều Ca.
“Nhất Kiếm Trảm Tam Sinh, tam sinh chi kiếm, giết!”
Viu, kiếm quang phi nhanh khó bắt được dấu vết, mang theo lực lượng khiến người ta cảm thấy sợ hãi, đó là tồn tại quỷ dị ẩn chứa nhân quả.
Kiếm quang lao nhanh trong không trung, ánh đao khổng lồ cũng hung hăng giáng xuống, đao thế hung mãnh như hồng thủy cuồn cuộn.
Ùng ùng!
Đao kiếm chạm nhau, toàn bộ Long Hổ cung đều rung động, mọi người mở to mắt.
Ngay sau đó, Diệp Lăng rơi xuống nện mạnh lên mặt đất, hắn nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt đỏ lên, chắc chỉ bị thương nhẹ.
Mọi người có cảm giác giải thoát, hóa ra hắn không phải là vô địch, vừa rồi sức mạnh đáng sợ của Diệp Lăng làm cho bọn họ đều cảm thấy mất phương hướng.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy Hoàng Phủ Triều Ca giữa không trung, trái tim bọn họ đều run lên.
Hoàng Phủ Triều Ca đứng lơ lửng trên không, tay cầm đơn đao, nhưng lồng ngực y có một vết thương rướm máu hiện lên huyết quang quỷ dị.
Lần giao phong này Diệp Lăng lại chiếm cứ thượng phong, làm sao có thể!
“Đao nhập hồn ta, hồn đoạn tam giới, giết!”
Hoàng Phủ Triều Ca cắn răng, tròng mắt y đỏ sậm, từng luồng sát khí hóa thành thực chất chảy ra từ trong mắt y, cực kỳ đáng sợ.
Viu, ánh đao cuồng oanh loạn tạc lao đến, Diệp Lăng cắn răng, hắn nâng kiếm xông tới, thi triển Cuồng Lôi kiếm pháp.
Đinh đương đinh đương, từng luồng lực lượng phát ra từ Diệt Tiên Kiếm, hiện này hắn đã đột phá cực điểm chân ý, mỗi lần công kích đều mang theo lực lượng bạo phát tuyệt đối.
Hai người lại lao vào kịch đấu, mọi người nhìn chằm chằm lên lôi đài, không dám phân tâm.
Bởi vì phân tâm có thể khiến bọn họ bỏ qua thời khắc đặc sắc nhất.
“Quá mạnh mẽ! Ta bại không oan, ngay cả Hoàng Phủ Triều Ca cũng không có khả năng thắng hắn!”
Cách đó không xa, Hồng Tụ thì thào, hiện nay nàng đã thấy được thực lực chân chính của Diệp Lăng, nàng thả lỏng thở ra một hơi.
Không phải nàng yếu, mà là Diệp Lăng quá mạnh mẽ, thế cho nên dù Hoàng Phủ Triều Ca dùng hết tất cả thủ đoạn thì cũng không đánh bại được hắn, đến bây giờ bọn họ vẫn còn đang giao chiến.
Các cường giả còn lại trên Long Hổ bảng đều hít một ngụm khí lạnh, may mà bọn họ không lên khiêu chiến, nếu không thì chính là tự tìm khổ mà ăn.
Đao của Hoàng Phủ Triều Ca rất mạnh rất ác, mỗi đao đều mang theo lực lượng mạnh mẽ như có thể san phẳng một ngọn núi.
Nhưng đối mặt với Diệp Lăng, Hoàng Phủ Triều Ca lại có cảm giác nghẹn khuất khi không thi triển được toàn lực.
Kiếm pháp của Diệp Lăng rất nhanh, phiêu miểu vô ảnh, mỗi kiếm đều mang đến cảm giác tê dại, quan trọng nhất là kiếm chiêu như nước chảy mây trôi, một kiếm tiếp một kiếm, không hề lưu tình.
Mà đáng sợ nhất vẫn là Lôi Vực kia, nó không ngừng lôi kéo Hoàng Phủ Triều Ca, lôi đình không ngừng tấn công y, khiến y phải ra tay ngăn cản.
Qua trăm chiêu, Hoàng Phủ Triều Ca vẫn ở thế hạ phong, không có khả năng phản kháng.
“Không được, nếu tiếp tục như thế, ta tuyệt đối sẽ thua!”
Hoàng Phủ Triều Ca cắn răng, trong lòng quyết liều mạng, cánh tay cầm đơn đao ầm ầm tăng vọt một vòng, lực lượng mạnh mẽ bừng lên.
Ngay sau đó, Hoàng Phủ Triều Ca giơ đơn đao lên, rống giận gào thét!