Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1052 - Chương 1053: Thanh Long Bi Thảm

Chương 1053: Thanh Long bi thảm

Công kích đột ngột làm Diệp Lăng hoảng loạn, hắn vội vàng đấm ra một quyền, đại bộ phận lực lượng trong cơ thể theo nắm tay tiết ra.

Ầm!

Lực lượng chấn động như đá rơi vào mặt hồ, lan tràn bốn phía, toàn bộ đại điện rung chuyển.

Rầm rầm, Diệp Lăng lùi lại, sắc mặt lộ vẻ ngưng trọng, nắm đấm của hắn hơi run rẩy, hiển nhiên là Thanh Long kia rất mạnh mẽ.

Hắn không nhìn thấu tu vi của Thanh Long, nhưng rõ ràng cảm nhận được sức chiến đấu chân thực của nó nằm giữa cấp bậc Tiên Tôn và Tiên Đế.

Tuyệt đối là mạnh hơn nửa bước Tiên Đế, điểm này là không thể nghi ngờ, cũng là đối thủ đầu tiên có thể hoàn toàn áp chế hắn trên phương diện lực lượng.

Rống!

Đột nhiên Thanh Long rống giận, thân thể lao xuống, hung hăng quất về phía Diệp Lăng, tiếng vang lớn vang lên, bóng đen lao đến trước mặt Diệp Lăng.

Bộp một tiếng, đuôi Thanh Long như roi da hung hăng đánh xuống, Diệp Lăng giơ tay đấm một quyền, Cửu Đại Tiên Anh không ngừng cung cấp lực lượng.

Ong ong, ngay sau đó, tiếng va chạm nặng nề vang lên, thân thể Diệp Lăng phát ra kim quang xán lạn.

Lực lượng của Diệp Lăng và Thanh Long gần như đã đạt tới đỉnh phong, dù là Tam Kiếp Tiên Đế thì khi so lực lượng cũng không phải là đối thủ của hai kẻ này.

Nắm tay chạm đuôi rồng, hai thân thể dừng trong không trung một cách quỷ dị.

Lực lượng vô hình chậm rãi xẹt qua, ngay sau đó Diệp Lăng bỗng nhiên chấn động, hắn phun ra một ngụm máu tươi, đỏ dọa người.

Thanh Long đối diện cũng run lên, bị chấn động đánh bay ra ngoài, thân thể vang lên tiếng răng rắc, như là Long Cốt toàn thân đang giãn ra.

Đùng!

Thanh Long bị Diệp Lăng đập ngã xuống đất, thân thể run rẩy không tự chủ, trong đôi mắt nó tràn đầy sự âm u đáng sợ.

Diệp Lăng cũng không dễ chịu, hắn cảm thấy ngũ tạng lục phủ như sai chỗ, cuộn trào lăn lộn, huyết dịch sôi trào khó chịu.

“Đáng chết, sao Thánh Lộ lại khó vượt qua như vậy! Vậy bao nhiêu người có thể đi qua!”

Diệp Lăng cắn răng, nếu các Yêu Tộc và Nhân tộc đều gặp phải đối thủ như vậy, e rằng sẽ chỉ có vài kẻ có thể đi tới đỉnh núi.

“Nhân tộc! Muốn nhập Thánh Cung, phải qua ải Tứ Thánh, nếu không, Thánh địa Yêu Tộc sao có thể cho phép một Nhân tộc tùy ý bước vào!”

Thanh Long chậm rãi bay lên, nó bỗng nhiên mở miệng, Diệp Lăng ngây người, má nó, sao đột nhiên mở miệng nói chuyện vậy?

Không phải nó chỉ là trận pháp hoặc là con rối thôi ư, thật quỷ dị, nếu nó biết kỹ xảo chiến đấu thì còn đánh gì nữa, tự mình cút đi luôn cho nhanh.

“Ta muốn nhìn xem da ngươi cứng rắn hơn hay kiếm của lão tử sắc bén hơn!”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, Diệt Tiên Kiếm nằm trong tay, khi Diệt Tiên Kiếm xuất hiện, uy áp Thần khí ầm ầm hàng lâm.

Thanh Long chứng thấy Diệt Tiên Kiếm thì không nhịn được cả người run lên, tên khốn kiếp này chơi thật đấy à?

Đây chính là Thần khí đấy, dù thân thể nó cứng rắn hơn nữa thì cũng phải bị cắt như đậu hủ mà thôi, nghĩ vậy, Thanh Long không yên lòng.

“Ha hả, là Thần khí thì sao, có gì đặc biệt hơn người, Bổn Tọa đương nhiên là có năng lực bài trừ!”

Thanh Long cười xấu hổ, nhưng Diệp Lăng nhìn ra tên kia chỉ đang giả vờ mà thôi, trong lời nói không ẩn chứa sự tự tin, chỉ có sợ hãi.

Sự đáng sợ của Thần khí đã được biểu hiện ra từ trước đó, trước đây Diệp Lăng chiến đấu với người khác gần như chưa từng phát huy toàn bộ lực lượng của Diệt Tiên Kiếm, nhưng lực sát thương đã cực kì khủng bố.

Mà bây giờ, Diệt Tiên Kiếm hoàn toàn lộ ra diện mạo nguyên bản, thân kiếm kích động rung rung.

“Ta đây xông Tứ Thánh cho ngươi xem!”

Diệp Lăng cười lạnh, Diệt Tiên Kiếm điên cuồng lóe lên!

Viu, một đạo kiếm quang tựa như tinh quang trong Ngân Hà, kèm theo lôi đình điên cuồng rơi xuống.

“Con bà nó!!”

Thanh Long thấy vậy chửi ầm lên, nó xoay người bỏ chạy, nhưng nó có nhanh hơn nữa thì cũng không thể nhanh hơn kiếm của Diệp Lăng.

Vì vậy Thanh Long cắn răng, nó xoay người nổi giận gầm lên một tiếng, Long Uy phủ xuống thiên địa, uy áp đáng sợ tràn ngập.

Ầm ầm, long trảo được bao phủ bởi ánh xanh nhàn nhạt vung về phía Diệt Tiên Kiếm.

Ầm một tiếng, tia lửa văng khắp nơi, Diệp Lăng cười lạnh, hắn cầm kiếm tiếp tục tấn công.

“Lôi Vực, hàng lâm!”

Thân thể Diệp Lăng chấn động, Lôi Vực xuất hiện quanh hắn, lôi đình phô thiên cái địa khiến Thanh Long run lên, tên khốn kiếp này muốn giết chết nó!

Thanh Long này có lai lịch rất lớn, thực lực của nó có thể lên đến Cửu Kiếp Tiên Đế, nhưng lúc khảo nghiệm phải căn cứ theo cảnh giới của người xông ải.

Giống như Diệp Lăng là Tiên Tôn trung kỳ, như vậy lực lượng Thanh Long có thể thi triển tuyệt đối không thể vượt qua Tiên Tôn, đó là một sự ràng buộc.

Nhưng vài kỷ nguyên qua, nó chưa bao giờ gặp phải Tiên Tôn mang theo Thần khí, chuyện này gần như không thể xảy ra.

Diệp Lăng ỷ vào lực lượng đáng sợ của Diệt Tiên Kiếm, hắn cho Lôi Vực hàng lâm đến xung quanh thân thể Thanh Long.

Ùng ùng, sức lôi kéo và lực thôn phệ không ngừng tác động lên thân hình khổng lồ của Thanh Long, nó phản kháng, thế nhưng không có tác dụng gì.

Từng kiếm tuôn ra, kiếm quang lôi lệ phong hành khiến cho Thanh Long trợn to mắt, tên khốn kiếp này điên rồi à.

Mấu chốt là mỗi kiếm của Diệp Lăng còn kèm theo giác dụng ma túy, bất kể Thanh Long ngăn cản thế nào thì vẫn cảm giác toàn thân run lên, chưa khôi phục thì kiếm tiếp theo đã lại tới.

Vậy phải đánh thế nào, Diệp Lăng chỉ cần dựa vào kiếm pháp cùng cái lĩnh vực này là đủ để giết chết Thanh Long.

“Nhân tộc hèn hạ! Ngươi đóng lĩnh vực lại, Bổn Tọa đại chiến 300 hiệp với ngươi!”

Diệp Lăng cười dữ tợn, Diệt Tiên Kiếm càng không nương tay chém ra, hắn thi triển Nhất Kiếm Trảm Tam Sinh, lực lượng nhân quả lao về phía Thanh Long.

“Mẹ nhà ngươi!”

Thanh Long xoay người bỏ chạy, sau lưng, Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm đuổi theo, tam sinh kiếm hung hăng đánh trúng Thanh Long.

Phốc!

Kiếm quang đánh trúng thân thể Thanh Long, một luồng máu văng ra, cực kì thê thảm.

“Khốn kiếp! Ngươi chỉ ỷ vào Thần khí trong tay, có giỏi thì ngươi cất đi!”

Thanh Long hét lên, trong lòng phiền muộn tới cực điểm, gặp phải tên khốn kiếp không nói lý như thế, nó phải làm sao?

Nhưng ai ngờ Diệp Lăng lại gật đầu, cất Diệt Tiên Kiếm đi, nhưng ngay sau đó, hắn cầm ra một cục gạch xanh đen.

Bình Luận (0)
Comment