Tuy rất khó chịu, thực sự rất khó chịu, Diệp Lăng cảm giác mình sắp không thở nổi nữa, nhưng nhịp tim này cũng mang cho hắn hy vọng vô hạn.
Lực lượng trở lại, từng luồng khí tức mạnh mẽ không ngừng lượn lờ quanh cơ thể.
Trong mắt hắn phát ra thần quang vô tận, kiên nghị kiên cường, thần sắc tuyệt đối không khuất phục.
“Vỡ ra đi!”
Đột nhiên Diệp Lăng gầm lên, hai cánh tay đập mạnh, hai chân cử động, từng cỗ lực lượng cường đại truyền ra từ tứ chi của hắn.
Ùng ùng, răng rắc!
Sau âm thanh rung động, từng mảnh vỡ rơi xuống đất, hóa thành nước.
Diệp Lăng thở hổn hển, sắc mặt trắng bệch, cảm thấy cực kì khó chịu, sau bảy tai họa, hắn cảm thấy mình như vừa vượt qua vài lần Luân Hồi.
Ngay sau đó, Tinh Không Tiên Đế và Viên Tổ cũng đập vỡ được khối băng quanh người, hoàn toàn thoát khỏi trạng thái đóng băng.
Hai người điên cuồng rống lên, sinh cơ bừng lên, bọn họ đã thắng, lấy được thắng lợi cuối cùng!
Nhưng có những khối băng trong suốt lại thành khối đá vĩnh cửu, nhiều người đã chết ở nơi đây.
Chỉ còn lại hơn 100 người, thật đáng sợ, một tai họa mà giết hơn ngàn người, không ai có thể chấp nhận được sự thật này.
Công kích quá khốc liệt, tưởng chừng như muốn diệt hết bọn họ, không để lại đường sống!
Nhưng xông qua Thất Quang Trận đồng nghĩa với việc có thể đi vào trong Thánh điện, đi tới bên cạnh quan tài, mở ra nơi yên nghỉ của một nhân vật khủng bố.
Trong trăm người còn sống, chỉ mình Diệp Lăng là cảnh giới Tiên Tôn!
Còn lại đều là Tiên Đế, hơn nửa số đó là Yêu Tộc, chỉ có mình Diệp Lăng là Tiên Tôn, hắn có vẻ rất chói mắt.
“Đi! Tiến lên!”
Viên Tổ kinh hỉ, mang theo mọi người xông qua, Tinh Không Tiên Đế cũng rất kích động, tất cả Tiên Đế và cả Diệp Lăng đều điên cuồng phóng đi.
Sau lưng bọn họ, những cường giả trở thành khối băng vĩnh cửu không chỉ mất đi quyền lợi đoạt bảo, còn vĩnh viễn mất đi sinh mệnh.
Có đôi khi cuộc sống tàn khốc như vậy, suy nghĩ trong lòng và hiện thực có chênh lệch rất lớn.
Mọi người tới gần quan tài, đều kích động nhìn quan tài tản ra khí tức mênh mông, bọn họ hận không thể mở ra ngay lập tức.
Nhưng Viên Tổ suất lĩnh Yêu Tộc quỳ xuống bái lạy, cũng không biết lẩm bẩm cái gì.
Đột nhiên, nắp quan tài tự bay ra, ngay sau đó, giữa khoảng không xuất hiện bốn bức tượng mặc người khôi giáp, tay cầm trường thương!
Đúng, đó chính là tượng, nhưng bọn chúng lại tản ra sát cơ khủng bố.
Đột nhiên, ánh mắt những bức tượng này lóe lên sắc đỏ, Huyết Tinh Chi Khí đột nhiên càn quét toàn bộ đại điện.
“Kẻ quấy rầy giấc ngủ của Ngô Vương, chết!”
Bốn bức tượng nổi giận gầm lên, tiến lên một bước, hư không phía trước như không chịu được, nổ tung.
Răng rắc, từng khe nứt xuất hiện quỷ dị giữa khoảng không, toát ra khí tức kinh khủng vô biên.
Bạch!
Bốn bức tượng đồng thời xuất thủ, công kích xuyên thấu không gian, xuất hiện trước mặt Tinh Không Tiên Đế và đoàn người.
“Không được! Mau lui lại!”
Mọi người kinh hãi, bốn bức tượng kia rõ ràng có thực lực Cửu Kiếp Tiên Đế!
Đáng chết, vậy phải làm sao, hoàn toàn xong rồi, bảo bối sắp tới tay lại đột nhiên gặp biến cố!
Bốn bức tượng cực kì hung mãnh, mọi người đều chạy trối chết, nhưng trường thương quỷ dị đột nhiên chém chết bốn cường giả Nhất Kiếp Tiên Đế đang điên cuồng chạy trốn.
Trong chớp mắt, bốn đại Tiên Đế đã vẫn lạc, dù là Viên Tổ thì cũng không nhịn được ngửa đầu hét dài, chẳng lẽ Thánh Tổ đã từ bỏ bọn họ - những con dân sùng kính người sao?
Lả tả!
Bốn trường thương lại xuất hiện, mọi người kinh hãi, thương xuất hiện chắc chắn sẽ có người chết.
Một cây trường thương lao nhanh về phía Viên Tổ, Viên Tổ sợ hãi vội vã né tránh, nhưng không thể tránh thoát, gã nên làm gì bây giờ!
Đột nhiên, một thân ảnh xẹt qua, là Diệp Lăng, Tiên Nhân Tiên Tôn duy nhất ở đây!
“Ngươi chết thay ta đi!”
Viên Tổ tóm lấy thân thể Diệp Lăng, rống to, Diệp Lăng bị Viên Tổ kéo lại, hắn trừng mắt, không tự chủ bay về phía trường thương cuồng sát lao đến.
“Viên Tổ! Con mẹ nó cả nhà ngươi!”
Diệp Lăng chửi ầm lên, tên khốn kiếp này cố ý mưu sát ngươi đây mà!
Đáng tiếc, hắn mắng thì mắng, bức tượng đáng sợ kia đã mạnh mẽ đánh trúng người hắn, trường thương trực tiếp xuyên qua lồng ngực.
Phốc phốc!
Diệp Lăng phun ra một ngụm máu tươi, lực lượng hộ thân mà Tây Vương Mẫu để lại trực tiếp xuất hiện, giúp hắn đỡ được một thương.
Viu!
Trường thương đánh bay Diệp Lăng, hắn ngã xuống địa phương rất gần quan tài, nhất thời không bò dậy nổi.
Thương thế quá nghiêm trọng, gần như khiến hắn không thể cử động, nếu không có pháp bảo hộ thân của Tây Vương Mẫu, hiện tại hắn đã chết.
Diệp Lăng nằm không nhúc nhích trên mặt đất, Tinh Không Tiên Đế và Viên Tổ nghĩ rằng hắn đã chết, bốn bức tượng càng không rảnh để ý, chỉ lao về phía mọi người truy đánh.
“Khốn kiếp! Chạy mau!”
Mọi người điên cuồng trốn ra khỏi đại điện, chỉ có ra khỏi đây thì mới có thể sống sót!
Tinh Không Tiên Đế và Viên Tổ cũng nghĩ vậy, bọn họ nhanh chóng ra khỏi đại điện, lúc này, trong đại điện chỉ còn bốn cỗ thi thể và Diệp Lăng.
Diệp Lăng đang nằm trên mặt đất đột nhiên cử động, hắn ngẩng đầu lên, mắng to.
“Viên Tổ, mẹ nhà ngươi!”
Diệp Lăng chửi ầm lên, đột nhiên hắn ngây ngẩn cả người, người đâu hết rồi?
Trong đại điện không còn ai cả, bọn họ đã đi đâu?
Diệp Lăng sững sờ, rồi lập tức cười lên ha hả, ánh mắt nóng rực.
“Viên Tổ à Viên Tổ, chắc ngươi không ngờ được hành động của mình lại thành toàn lão tử!”
Diệp Lăng vô cùng kích động, hắn cắn răng bò dậy, thấy được Thánh Nhân nằm trong quan tài!
Đó là một bộ xương khô tản ra thần uy ngập trời, đây là uy nghiêm của Thánh Nhân.
Bên cạnh bộ xương có hai thứ, Diệp Lăng kích động muốn kêu lên.
Đó là một trái cây năm màu lớn như nắm tay, tản ra năm loại khí tức.
Ngũ Hành Đạo quả!
Tròng mắt Diệp Lăng trở nên xanh biếc, đây tuyệt đối là kỳ bảo, có thể khiến Cửu Kiếp Tiên Đế liều mạng tranh giành.
Bên cạnh Ngũ Hành Đạo quả là một hạt châu, hạt châu này khiến cho Diệp Lăng càng rung động.