Hạt châu nằm cạnh Ngũ Hành Đạo quả khiến Diệp Lăng chấn động, bởi vì... hạt châu này ẩn chứa Thiên Đạo Chi Lực!
Đúng, chính là Thiên Đạo Chi Lực, là lực lượng độc hữu của Thánh Nhân!
Diệp Lăng không tin nổi nơi đây lại có hai thứ chí bảo này, hắn như sắp phát điên, quả là may mắn.
Diệp Lăng vung hai tay lên, trực tiếp ném 2 kiện bảo bối vào trong Tu Tử Giới Chỉ của mình, hắn nhìn đại điện, nhếch miệng cười, rồi biến mất.
Bên ngoài Thánh điện còn đang điên cuồng chiến đấu, mọi người đều muốn thoát khỏi truy sát, bốn bức tượng quá mạnh mẽ, người cản giết người, phật cản giết phật!
Mẹ nó, gian khổ vượt qua nhiều nguy hiểm như vậy, vất vả chịu đựng đi đến đích, vậy mà lại phát hiện ở đó còn có cái hố đang chờ ư?
Đột nhiên, hơn 100 cường giả cảm thấy từng luồng lực lượng kinh thiên động địa lượn lờ trong trời đất.
Bốn bức tượng vốn điên cuồng đột nhiên ngừng lại, lực lượng trong cơ thể bọn chúng đã bị thiên địa kéo ra hoàn toàn.
Vô số lực lượng xuất hiện trong trời đất, bốn bức tượng mất đi tất cả lực lượng, ngã xuống.
“Ngừng rồi ư? Vậy mà ngừng rồi ư?”
Tất cả cường giả vốn đang chạy trốn đều sững sờ, thở dốc kịch liệt, cuối cùng cũng kết thúc, chừng mười mấy Tiên Đế đã chết đi, nếu tiếp tục, có lẽ sẽ không còn ai nữa.
“Nhanh đến Thánh điện cướp bảo bối!”
Đột nhiên Viên Tổ rống to, các Tiên Đế Yêu Tộc vọt lên, Tinh Không Tiên Đế và các Tiên Đế Nhân tộc sao có thể cho bọn họ được như nguyện.
“Chạy đi đâu?!”
Từng đạo thân ảnh phóng lên cao, đại chiến nổ ra, hiện nay đã không còn bất kỳ nguy cơ gì nữa, vậy chỉ cần đoạt bảo.
Lúc này, Diệp Lăng đã chạy trốn đến sườn núi nhếch miệng cười, cảm thụ chiến trường kinh khủng phía sau, hắn lắc đầu.
Đánh đi, tốt nhất là đánh chết hết đám khốn kiếp các ngươi mới tốt, dù sao bảo bối cũng bị lão tử ta cầm đi rồi.
Các cường giả trên đỉnh núi và trong đại điện đều không phát hiện, bọn họ trai cò đánh nhau, kẻ khác được, kẻ lấy được bảo vật đã sớm chạy mất dạng.
Diệp Lăng nhanh chóng chạy trốn, hắn cảm nhận được cái này thế giới sắp sụp đổ, phải nhanh chóng rời khỏi.
Rầm rầm!
Diệp Lăng trực tiếp thiêu đốt ba đại Tiên Anh, Cửu Đại Tiên Anh chỉ còn lại bốn cái, năm cái khác đã khô cạn.
Lực lượng tràn đầy trong cơ thể, hắn lao nhanh như chớp, chớp mắt một cái đã biến mất không thấy.
Diệp Lăng rốt cục quay trở lại đường hành hương, đi thẳng tới chỗ bảng hiệu, hắn cười lạnh.
“Hắc hắc, lão tử nhất định phải mang ngươi đi, Thiên Đạo mộc!”
Tròng mắt Diệp Lăng sáng lên, cực kỳ giống sói đói, hắn đã thèm muốn cái biển này từ lâu rồi, dù thế nào thì hắn cũng phải lấy được, một khối Thiên Đạo mộc lớn như vậy là một tài phú khổng lồ.
Diệp Lăng phóng lên cao, tóm lấy Thiên Đạo nhét vào Tu Tử Giới Chỉ của chính mình.
Trong chuyến đi Yêu Thánh cung lần này, lão tử mới là kẻ thắng lớn nhất, Diệp Lăng cười như điên.
Trong Càn Khôn Hoàn, bốn đại Thần Thú đều ngu người, tên yêu nghiệt này đến cả bảng hiệu cũng không tha ư?
“Không thể bỏ qua đâu, đây chính là Thiên Đạo mộc, nếu là Bổn Tọa thì ta cũng sẽ không từ bỏ!”
Thanh Long lẩm bẩm, không để ý đến ánh mắt đám Chu Tước, nhìn cái gì mà nhìn, không lấy thì chỉ có thiệt thân mà thôi.
Thời khắc Diệp Lăng cất Thiên Đạo mộc vào Tu Tử Giới Chỉ, thiên địa hoàn toàn sụp đổ, Diệp Lăng nhếch miệng cười.
Hắn nhảy lên, trực tiếp thoát khỏi không gian này.
Trong Thánh điện, đại chiến vẫn đang diễn ra, cực kì kịch liệt.
Đột nhiên, đại điện lay động, bụi bặm không ngừng tung bay, đại điện nứt ra từng khe nứt đáng sợ!
“Không được! Thế giới này sắp sụp đổ!”
Một đám cường giả hoảng sợ hô to, chuyện gì xảy ra, tại sao thế giới này lại sụp đổ.
Đột nhiên, một Tiên Đế Yêu Tộc tới bên cạnh quan tài hoảng sợ rống giận: “Đồ đâu? Bảo bối của Thánh Tổ đâu?”
Cái gì?!
Tất cả mọi người giật mình, lập tức ngừng tranh đấu, vọt tới chỗ quan tài.
Nhìn vào trong, bọn họ đều cảm thấy mình như sắp tắc thở, trong quan tài chỉ có một bộ xương khô, ngoài ra không có bất kì thứ gì khác.
“Không thể! Tuyệt đối không thể! Bảo bối của Thánh Tổ thật sự ở đây!”
“Tinh Không Tiên Đế! Nhanh trả bảo bối của Thánh Tổ cho ta, nếu không lão tử sẽ lấy mạng của ngươi!”
Viên Tổ rống giận, hoàn toàn nổi điên, bảo bối biến mất không rõ nguyên do, vậy bọn họ liều sống liều chết là vì cái gì?
Không chỉ Viên Tổ, Tinh Không Tiên Đế cũng ngây người, y cắn răng nghiến lợi xoay người: “Viên Tổ, ngươi gạt chúng ta ư? Rốt cuộc nơi đây có bảo bối hay không?!”
“Mẹ nhà ngươi, lão tử sẽ không để ngươi yên đâu!”
Viên Tổ rống giận, gã cắn răng, cất bộ xương của Thánh Tổ đi, mặc kệ thế nào, đây cũng là xương cốt của tổ tiên, không cho phép kẻ khác khinh nhờn.
Đột nhiên tròng mắt Tinh Không Tiên Đế sáng lên, xoay người lao ra khỏi đại điện, Viên Tổ lập tức ngẩn người, chửi ầm lên.
“Khốn kiếp! Tinh Không Tiên Đế, nếu ngươi dám đụng đến bảng hiệu Yêu Thánh cung, lão tử và ngươi không chết không ngừng!”
Đúng vậy, còn có bảng hiệu nữa, đó chính là Thiên Đạo mộc!
Nghĩ tới đây, lần lượt từng bóng người điên cuồng xông ra ngoài, Tinh Không Tiên Đế không quan tâm Viên Tổ gọi ầm ĩ sau lưng.
Y chắc chắn phải lấy được Thiên Đạo mộc, lấy được nó đã là một thu hoạch khổng lồ, tối thiểu không đến mức tay không mà về.
“Khốn kiếp! khốn kiếp! Giết cho ta!”
“Giết tất cả, dám khinh nhờn Thánh Tổ Yêu Tộc ta, toàn bộ đều phải chết!”
Viên Tổ hoàn toàn điên rồi, đám khốn kiếp, đó là đồ của Thánh Tổ ta, vậy mà các ngươi dám có mưu đồ.
Một đám Tiên Đế Yêu Tộc như phát điên cùng lao về phía đường hành hương.
Viên Tổ nhanh nhất, khi gã chạy đến nơi, Tinh Không Tiên Đế đang ngơ ngác đứng nhìn khoảng không rỗng tuếch.
Bảng hiệu... Không còn?
“Tinh Không Tiên Đế! Mẹ nhà ngươi!”
Viên Tổ hoàn toàn điên rồi, đây chính là bảng hiệu của Thánh Tổ, vậy mà bị tên khốn kia lấy đi.
“Giết! Giết hết toàn bộ!”
Viên Tổ điên cuồng xoay thiết côn tấn công Tinh Không Tiên Đế.
Tinh Không Tiên Đế thấy vậy thì vội vã rút lui, không ngừng xua tay: “Không phải ta! Không phải ta lấy!”
“Không phải ngươi thì chẳng lẽ là ta?! Hay là mấy người chết?!”
Viên Tổ phẫn nộ, đến lúc này mà ngươi còn nói dối ư, hết.
“Thật sự không phải ta mà!”
Tinh Không Tiên Đế bi thảm hét lên, y rất oan ức!