Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1073 - Chương 1074: Tử Chiến

Chương 1074: Tử chiến

Huyết tẩy Côn Bằng thành?

Côn Bằng lão tổ cũng kinh sợ: “Thánh Vương! Ngươi dám?!”

“Côn Bằng đoạt bảng hiệu của Thánh Tổ, nhục mạ thánh địa của chúng ta, ngươi nói xem ta có dám hay không?”

Thánh Vương cười dữ tợn, ngay sau đó, các Yêu Tộc sau lưng gã phóng lên, lao vào chém giết các cường giả Nhân tộc đối diện.

“Giết!”

Cường giả Yêu Tộc đã khai chiến, cường giả Côn Bằng thành đương nhiên sẽ phải động thủ, nếu không bọn họ sẽ chết.

“Viên Tổ, Bổn Tọa làm thịt tên khốn kiếp nhà ngươi!”

Tinh Không Tiên Đế nổi giận quát, y cầm trường thương tấn công về phía Viên Tổ đang điên cuồng lao tới.

“Tinh Không, hôm nay Bổn Tọa ta sẽ cắt đầu ngươi, lấy ngươi máu tươi tế điện Thánh Tổ ta!”

Viên Tổ trực tiếp liều mạng tấn công, mẹ nó, đến lúc này mà ngươi còn muốn giả vờ chối tội với ta!

Côn Bằng lão tổ thì trực tiếp chiến đấu cùng Thánh Vương, hai người gia chiến trong hư không, từng cỗ lực lượng đáng sợ rít gào bạo phát.

“Mẹ nó, lớn chuyện rồi.”

Diệp Lăng ngây người, có phải khai chiến quá đơn giản hay không, không phải cần có chứng cứ sao.

Quan trọng nhất là hắn vẫn còn ở trong Côn Bằng thành, đừng hạ lệnh diệt thành chứ, mạng nhỏ của lão tử sẽ gặp nguy hiểm.

Tuy Diệp Lăng đã đột phá đến Tiên Tôn đỉnh phong, nhưng nhìn đi, giữa khoảng không, trong 10 cường giả không có 1 Tiên Tôn nào, tất cả đều là Tiên Đế.

Nếu bị liên lụy, vậy có chết cũng không biết đã chết thế nào, rất oan uổng.

Đúng lúc này, một thân ảnh ngã mạnh xuống đất, là một Nhất Kiếp Tiên Đế bị đánh gần chết, còn là cường giả phe Thánh Vương bên kia.

Diệp Lăng vội vã tránh đi, hắn trừng mắt, mẹ nhà nó, còn có đạn pháo hình người à?

“Khốn kiếp! Lão tử liều mạng với ngươi!”

Một thanh trường kiếm lạnh như băng đột nhiên xuyên thấu lồng ngực cường giả kia, ngay sau đó, khí tức tịch diệt hoành hành khắp cơ thể gã.

Tiên Đế kia trừng mắt, khó tin muốn nghiêng đầu lại nhìn xem rốt cuộc là ai, nhưng còn chưa kịp quay đầu, gã đã ngã xuống đất, hoàn toàn chết đi.

“A! Anh hùng! Bọn họ đã cứu chúng ta, anh hùng đại nhân, ngươi nhất định phải bảo hộ chúng ta!”

“Này, địch nhân phía trên, chúng ta có anh hùng bảo hộ, các ngươi không đánh được chúng ta đâu, có gan thì các ngươi tới đây!”

“Ha ha! Đúng vậy, nhìn thấy chưa, anh hùng dùng một kiếm đâm chết một Nhất Kiếp Tiên Đế đó!”

Diệp Lăng lập tức trừng mắt, nhìn đám người khua tay múa chân xung quanh, mẹ nó, đám sao chổi các ngươi, muốn ép chết lão tử ư!

Rầm rầm, bóng dáng Diệp Lăng nhanh như chớp, lập tức đi mất, mẹ nhà các ngươi, ai muốn làm anh hùng chứ.

Nếu không phải lão tử sợ tên kia nổi điên giết người lan đến ta, có điên với ra tay giết tên kia.

Ùng ùng!

Trận chiến vừa mới bắt đầu, hơn nữa vẫn còn vô số cường giả không ngừng từ xa đến đây, đều là cường giả của Côn Bằng cương vực từ những thành trì khác tới tiếp viện.

Côn Bằng lãnh thổ có viện quân, tộc chưa khai hóa cũng không thiếu cường giả, quyết chiến hoàn toàn bùng nổ.

“Quá loạn, không có khúc dạo đầu đã trực tiếp đại chiến rồi!”

Diệp Lăng vội quát, không được, hắn phải nghĩ biện pháp chạy thoát khỏi đây, nếu không không chừng sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng mẹ nó, nơi đây trên trời dưới đất, bốn phía xung quanh đều là chiến trường, lại còn đã ảnh hưởng đến trong thành, hắn phải trốn thế nào?

Đại chiến đã hoàn toàn bùng nổ, từ trung ương Côn Bằng thành, một đột ngũ đáng sợ bay thẳng ra ngoài, tất cả đều cầm trường thương, người mặc áo giáp vàng óng.

“Côn Bằng lãnh thổ vô địch, giết!”

Đây chính là Cấm Vệ Quân của Côn Bằng thành, bọn họ đã phải xuất hiện, có thể tưởng tượng được cuộc chiến rốt cuộc kịch liệt thế nào.

Nên làm gì bây giờ, nếu tiếp tục như thế, chiến hỏa sẽ lan đến chỗ hắn.

Mà quan trọng hơn chính là, nếu Tinh Không Tiên Đế và Viên Tổ nhận ra mình, vậy thì nguy rồi, chắc chắn sẽ xảy ra đại sự.

“Không được, phải mau gọi Tây Vương Mẫu đến mang ta đi!”

Diệp Lăng quyết định, một... phân thân khác lập tức liên hệ Tây Vương Mẫu, Tây Vương Mẫu nghe được thì nhanh chóng xé rách không gian lao đến Côn Bằng lãnh thổ.

Côn Bằng thành phồn hoa đã thành chiến trường tập trung tất cả hỏa lực, phòng ốc bị phá hủy, cung điện ầm ầm sụp đổ.

Ngoại trừ đám cường giả có khả năng chiến đấu, còn lại người già, phụ nữ và trẻ em đều chạy trối chết, tiếng khóc vang trời.

“Thánh Vương! Ngươi là kẻ điên, Bổn Tọa ta liều mạng với ngươi!”

Trong không trung, Côn Bằng lão tổ phẫn nộ rít gào, trận chiến này không khác gì đang vả mặt lão, đã đánh đến cửa rồi, giờ còn đàm luận chuyện bảng hiệu cái píp.

“Cường giả dưới trướng ngươi nhục mạ Thánh Tổ, đoạt bảng hiệu...”

“Đoạt cái đầu ngươi! Đã đến nước này rồi, đoạt hay không thì có gì khác nhau, tới đây, Bổn Tọa tử chiến với ngươi!”

Hai đại Tiên Đế đều mắng chửi, hoàn toàn trở mặt, trận chiến này tuyệt đối không thể nhẹ nhàng kết thúc.

Trong nháy mắt, chiến hỏa lại thăng cấp!

Diệp Lăng trốn ở một góc trong Côn Bằng thành, nhìn đại chiến kinh thiên động địa, nuốt nước miếng một cái.

Có phải hắn gây ra đại họa rồi không?

Thật kích thích, chà chà, vì một tấm bảng mà làm đến nước này ư, có lẽ Thánh Vương vốn đã có lòng huỷ diệt Côn Bằng cương vực từ lâu thì đúng hơn.

Chuyện hắn tiện tay làm chỉ là một cái cớ cho bọn họ mà thôi, đúng, nhất định là như vậy.

Đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên xé rách thiên địa, bắt lấy Diệp Lăng.

Thần uy mênh mông cuồn cuộn, Côn Bằng lão tổ và Thánh Vương điên cuồng chiến đấu giữa không trung cũng giật mình.

“Tạm biệt, lão tử không xen vào nữa.”

Diệp Lăng cười hắc hắc, Tây Vương Mẫu đã tới, nhưng một màn này cũng bị Tinh Không Tiên Đế nhìn rõ ràng.

“Viên Tổ! Đó không phải là Tiên Tôn bị ngươi đánh chết sao?”

Tinh Không Tiên Đế kinh hãi, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một ý niệm đáng sợ, có phải y đang phải gánh tội thay hắn không?

Viên Tổ vội vàng xoay người, nhưng thân ảnh Diệp Lăng đã biến mất không thấy tăm hơi, ngay sau đó một thanh trường thương hung hăng lao về phía gã.

“Tinh Không Tiên Đế! Ngươi là tên khốn kiếp, ngươi dám chơi ta!”

Oanh, khí tức bạo ngược hoàn toàn bạo phát, Viên Tổ cầm thiết côn quăng mạnh.

“Ta chơi muội muội ngươi ấy!”

Tinh Không Tiên Đế cũng chửi ầm lên, y nhân cơ hội xuất thủ là có nguyên nhân.

Hiện tại đã đến cục diện này, dù tìm được hung thủ thì thế nào, dù có phải là y trộm hay không, cục diện hiện tại đã không cách nào khống chế.

Tử chiến!

Tử chiến!

Trong Cửu Kiếp lãnh thổ, Diệp Lăng và Tây Vương Mẫu lặng yên trở về trong phủ.

Bình Luận (0)
Comment