Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1074 - Chương 1075: Ta Đã Trở Về

Chương 1075: Ta đã trở về

Cảnh sắc vẫn như trong trí nhớ của Diệp Lăng.

“Trở về rồi, mấy ngày nay ta mệt như chó ấy.”

Diệp Lăng lắc đầu tự giễu, Tây Vương Mẫu liếc mắt nhìn hắn, hai người chậm rãi đi dạo trong Cửu Kiếp phủ.

“Ngươi lại rước lấy họa gì, sao ta thấy Côn Bằng lãnh thổ bị Yêu Tộc tấn công, có phải do ngươi gây ra hay không?”

Tây Vương Mẫu hiểu rõ Diệp Lăng, một lời vạch ra chân tướng, Diệp Lăng xấu hổ cười, vội vã phủ nhận.

“Liên quan gì đến ta, đó là hai thế lực mâu thuẫn khai chiến thôi mà.”

Vừa nói chuyện, Diệp Lăng vừa lấy ra bảo bối ẩn chứa Thiên Đạo Chi Lực nồng nặc từ trong Tu Tử Giới, để trong tay dương dương đắc ý giơ ra.

Tây Vương Mẫu ngẩn người, trừng mắt khó tin nhìn bảo bối kia.

“Thiên Đạo Chi Lực! Ngươi trộm được bảo bối này ở đâu?!”

Tây Vương Mẫu chộp lấy, kinh hỉ không gì sánh được, nàng vô cùng khó tin.

Hạt châu này là bảo bối cực kì hiếm có, sao Diệp Lăng lại chiếm được, hơn nữa Thiên Đạo Chi Lực còn nồng nặc như thế.

“Xem ngươi nói gì kìa, lão công của ngươi là loại người như vậy sao?”

Diệp Lăng cười hắc hắc, rồi lập tức bĩu môi: “Ngươi cầm đi, vừa lúc ngươi sắp đột phá Thánh Nhân, có thứ này, khả năng đột phá của ngươi sẽ lớn hơn rất nhiều.”

Tây Vương Mẫu không khách khí, bây giờ Diệp Lăng còn chưa dùng được bảo bối này, huống chi nàng đã đến giai đoạn quan trọng để đột phá, hành động này không khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

“Đúng rồi, còn một chuyện cần ngươi giúp ta.”

Diệp Lăng chậm rãi nói, Tây Vương Mẫu gật đầu, Diệp Lăng lập tức ném Tứ Thần Thú từ trong Càn Khôn Hoàn ra ngoài.

Trong khoảng không, hư huyễn thể của bốn đại thần thú bay lượng, tất cả đều vô cùng vui mừng, bọn chúng mở to hai mắt nhìn Tây Vương Mẫu.

“Tiên Đế này mạnh thật! Dù là ở thời đại Thượng Cổ thì ta cũng chưa từng gặp được Tiên Đế như vậy!”

“Cả người thần quang lượn lờ, thần uy mênh mông cuồn cuộn, mỗi hành động đều mang theo khí tức vô cùng huyền diệu, mạnh mẽ! Thật sự là rất mạnh!”

“Xem ra chúng ta chọn đúng rồi, hy vọng đắp nặn Kim Thân rất lớn, tiểu khốn kiếp này không lừa gạt chúng ta!”

Bốn đại Thần Thú đều kích động, ngày nào Kim Thân được đắp nặn, tu vi của bọn họ sẽ trở lại, có thân thể tự do tung hoành thiên hạ.

“Tứ Thần Thú, hơn nữa còn là huyết mạch Thần Thú phản tổ tinh khiết, ngươi tìm từ đâu ra?”

Tây Vương Mẫu tràn đầy phấn khởi hỏi, Diệp Lăng liếc nhìn nàng: “Ngươi thiếu kiến thức ư, đây không phải là huyết mạch phản tổ tinh khiết, bốn bọn họ là Thần Thú từ kỷ nguyên trước!”

“Dùng thiên tài địa bảo tốt nhất đắp nặn bốn Kim Thân hoàn mỹ cho bọn họ, ta còn phải trông cậy bọn họ mở mang bờ cõi cho ta đây.”

Tây Vương Mẫu mỉm cười, xem ra phu quân của nàng đã gặp kỳ ngộ không nhỏ, nếu nói rằng đại chiến ở Côn Bằng lãnh thổ không có quan hệ gì với hắn, đánh chết nàng cũng không tin.

“Ồ đúng rồi, tới đây, cho ngươi một khối Thiên Đạo mộc, nhớ thường mang theo.”

Diệp Lăng cười hắc hắc, lập tức bổ ra một khối từ trên bảng hiệu ném cho Tây Vương Mẫu, đắc ý nhìn ánh mắt khiếp sợ của nàng.

“Ta phát hiện càng ngày ta càng không nhìn thấu được ngươi nữa.”

Tây Vương Mẫu cười khổ lắc đầu, lần nào người này tới cũng phải mang đến kinh hỉ cho nàng.

Nửa tiếng đồng hồ sau, trong khu nhà của Trầm Nguyệt Tâm và mọi người, chúng nữ và một đám con cái trò chuyện, phơi nắng.

“Các ngươi nói xem, chúng ta sống như thế này có phải là quá nhàm chán hay không?”

“Đúng vậy, ta cảm giác mình đang lãng phí sinh mệnh, không thoải mái chút nào.”

“Thôi thôi, đại tỷ đã nói rồi, hiện tại đang ở thời khắc mấu chốt, chúng ta đừng gây thêm phiền toái cho Diệp Lăng.”

Cả đám buồn chán, suốt ngày ở trong Cửu Kiếp phủ, đã không còn sự phấn khởi ban đầu.

“Ha ha! Các bảo bối, ta về rồi!”

Đột nhiên Diệp Lăng xuất hiện, hắn giang hai tay, cười to nói.

Mọi người liếc mắt nhìn hắn, không phản ứng chút nào, càng đừng nhắc tới kích thích hay kích động.

“Có ngày nào mà ngươi không về à?”

“Lạ quá, tại sao ta cảm giác Diệp Lăng hôm nay không giống mọi khi?”

“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy thế, hôm nay cha là lạ, nói chung là không giống.”

Chúng nữ nhân và đám nhỏ thì thào bàn luận, Diệp Lăng xấu hổ, không khỏi cảm thán một hơi.

“Sao có thể giống bình thường chứ? Hôm nay là chân thân lão tử trở về!”

Diệp Lăng dứt lời, mọi người sững sờ, lập tức kêu to, đặc biệt là mấy người phụ nhân, bọn họ xông về phía Diệp Lăng.

“Tên vô lương tâm này! Ngươi còn biết trở về à?!”

“Nói đi! Có phải ngươi lại trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài hay không? Nếu ngươi dám làm thế, lão nương không buông tha cho ngươi đâu!”

“Hừ, đức hạnh hắn thế kia, chắc chắn lại tìm thêm không biết bao nhiêu tỷ muội bên ngoài rồi!”

“Lần này lão nương ta phải ép khô ngươi!”

Diệp Lăng trừng mắt, nhìn chúng nữ chống nạnh hét điên cuồng, gì vậy, đây là đám nữ nhân trên địa cầu kia sao, sao biến thành người đàn bà chanh chua hết vậy?

“À, hình như ta đi nhầm sân rồi? Các ngươi cứ trò chuyện đi, ta đi đây.”

Diệp Lăng đổ mồ hôi,... có phải bọn họ nghẹn đến phát điên rồi không, bọn họ hoàn toàn thay đổi rồi.

“Đi đâu?”

“Các tỷ muội, bắt hắn lại cho ta, mang về phòng, hôm nay chúng ta phải ép khô hắn!”

Trầm Nguyệt Tâm cười lạnh, chúng nữ nhân tựa như sói đói, điên cuồng gào lên.

Diệp Bình, Diệp An, Ninh Mộc Lang, Diệp Viêm, Hàn Lâm đứng một bên choáng váng, đây là các mẫu thân đoan trang của mình sao?

Không lâu sau, trong phòng truyền đến âm thanh Diệp Lăng kêu gào, con cái cúi đầu, trong nháy mắt biến mất khỏi chỗ này.

Ban đêm, trong viện của chúng nữ nhân, trên một bàn lớn bày đầy rượu ngon món ngon.

Diệp Lăng và đám con cháu bận rộn, một đám nữ nhân, Phượng Khôi và Cửu Thiên Huyền Nữ ngồi bên bàn hả hê nhìn Diệp Lăng.

Diệp Lăng như sắp khóc đến nơi, hai chân mềm nhũn, đám nữ nhân này không phải là người.

“Tại sao? Không phải một chân thân khác của ta ở đây ư?”

Tại sao ư?

“Không giống nhau, có cảm giác như đồ giả ấy.”

“Đúng vậy, thân thể ngươi vuốt thoải mái hơn, hắc hắc.”

Chúng nữ nhếch miệng cười, Diệp Lăng cả người run lên.

Vương Thục Phân và Diệp Thiên không ở trong Cửu Kiếp Phủ, hai người đang đi du ngoạn, Tây Vương Mẫu phái người đặc biệt bảo hộ, không lo an nguy.

“Ai, tỷ tỷ đâu rồi?”

Trầm Nguyệt Tâm đột nhiên phát hiện thiếu một người, Tây Vương Mẫu đâu rồi.

Diệp Lăng quay đầu nhìn từng luồng lực lượng rung động nơi xa, mỉm cười.

Bình Luận (0)
Comment