Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1078 - Chương 1079: Lôi Vực Biến Hóa

Chương 1079: Lôi Vực biến hóa

Giữa không trung, những khuôn mặt hoặc là quen thuộc hoặc là xa lạ kia đều lộ vẻ vô cùng khiếp sợ.

Đám người Mạc Tinh cười to, nhào về phía Diệp Lăng ôm chặt lấy hắn, vô cùng kích động.

Mà đám Tiên Đế Tiên Tôn xa lạ và các cường giả gia nhập sau này cũng đều chấn động, Tiên Tôn kia chính là người tạo ra Lôi Cung, một tồn tại truyền kỳ sao?

“Tham kiến Cung Chủ!”

Mọi người gào to, ngay sau đó, vô số thân ảnh phóng lên cao.

“Mau nhìn xem, Cung Chủ trở lại rồi, hơn 100 năm, Cung Chủ rốt cuộc trở lại rồi!”

“Ha ha! Cung Chủ trở lại rồi, Lôi Vực lãnh thổ chúng ta lại sắp mở rộng, có Cung Chủ cầm đầu, chúng ta không cần lo lắng.”

“Hắn chính là Cung Chủ của chúng ta sao? Trẻ quá, vì sao khí tức Tiên Tôn đỉnh phong của hắn lại làm ta cảm thấy cảm giác nguy cơ.”

Trong không trung, ba bóng người lao nhanh tới, là Táng Hoa, Trầm Nguyệt Tâm cùng với Đông Châu.

Đông Châu đã tới đây, sau khi nàng trở về Vạn Bảo cương vực, thành công đột phá đến Tiên Đế, dưới sự trợ giúp của Đông Chấn Thiên, đột phá không khó khăn chút nào.

“Cuối cùng ngươi cũng trở lại rồi!”

Ba nữ nhân nước mắt mông lung, đặc biệt là Đông Châu, 100 năm đã trôi qua, cuối cùng nàng cũng gặp được Diệp Lăng!

“Chà chà, xem ra các ngươi ở chung khá ổn, không tồi, đi thôi, về đại điện hết đi, hôm nay chúng ta không say không về.”

Diệp Lăng cười ha ha, tiến về phía đại điện bên dưới, một đám cường giả theo sát.

Tin tức Diệp Lăng trở về truyền khắp Lôi Vực, hắn chính là lãnh tụ tinh thần của Lôi Cung, tuyệt đối không thể thiếu.

Chính hắn mang theo một đám gia hỏa Kim Tiên đi từng bước một cho tới bây giờ, trở thành nhân vật đáng sợ khiến không biết bao nhiêu địch nhân nghe tin đã sợ mất mật.

Hắn mang theo những người này làm nên kỳ tích, làm cho thanh danh Lôi Cung vang vọng đất trời.

Diệp Lăng nhất chiến định giang sơn tại Hồng Ma lãnh thổ, thành lập Lôi Cung, đánh bại ba bá chủ khác, căn cơ nội tình vững chắc.

Ở thời điểm mấu chốt, hắn giết Tiên Vương, làm nên thần thoại, khiến vạn người kính ngưỡng.

Hắn còn tiêu diệt Tiên Tôn, làm cho Hoàng Thiên lãnh thổ thần phục, khiến Lôi Cung nháy mắt trở thành lãnh thổ trung đẳng.

Có lẽ Lôi Cung là được vô số cường giả đánh xuống, nhưng nếu không có Diệp Lăng, Lôi Cung tuyệt đối không thể tồn tại đến tận bây giờ.

Khi những người theo Diệp Lăng đi đánh thiên hạ năm xưa biết vị Cung Chủ truyền kỳ này trở về, tất cả đều vô cùng kích động.

Trong cung điện, chừng trăm tên Tiên Đế và Tiên Tôn đứng đó, Diệp Lăng ngồi ở chủ vị, nhìn thế lực thuộc về chính mình, mỉm cười.

“Tham kiến Cung Chủ!”

Trăm cường giả rống to, thanh âm xông thẳng lên trời.

Diệp Lăng đứng dậy, khoát tay áo, nhìn những khuôn mặt quen thuộc, nhìn Hỏa Gia Tam Ma, bốn đại Thần Thú, nhìn Diệp Phi, và cả đám cường giả xa lạ kia.

“Chư vị, các ngươi tới Lôi Cung là phúc của Diệp Lăng ta, càng là phúc của Lôi Cung ta.”

“Ta vẫn nói câu nói kia, Lôi Cung là của mọi người, do chúng ta cùng đánh xuống, dù thế nào, chúng ta cũng sẽ không rời không bỏ!”

“Tối hôm nay, chúng ta không say không về!”

Diệp Lăng vung tay, cường giả cả điện đều điên cuồng rống lên, cười to.

Ban đêm, Lôi Cung đèn đuốc huy hoàng, Lôi phủ rộng rãi đông đúc, mọi người đang vui vẻ nhậu nhẹt, cao giọng gào thét.

Ngồi cùng Diệp Lăng là ba nữ nhân, Hỏa Gia Tam Ma, bốn Thần Thú, ba yêu thú, Hoàng Phủ Triều Ca, Mạc Tinh và một đám huynh đệ.

“Hỏa Gia Tam Ma, ta phải cám ơn các ngươi, nghe bọn họ nói, Lôi Vực có thể phát triển tới hiện tại là nhờ được ba người các ngươi hộ giá hộ tống!”

Diệp Lăng bưng ly rượu mỉm cười với Hỏa Gia Tam Ma, Hỏa Gia Tam Ma vội vàng đứng lên nói không dám.

Bọn họ biết rõ rằng, nếu Diệp Lăng muốn phát triển, vậy chỉ cần xách vài cường giả từ Cửu Kiếp lãnh thổ tới cũng mạnh hơn bọn họ.

Hắn cho bọn họ ở lại đây là cho bọn họ một cơ hội, rửa sạch ác danh lúc trước, trở lại đường ngay.

“Triều Ca, không thể không nói, thủ đoạn của ngươi lợi hại thật đấy, vậy mà mang tất cả huynh đệ tầng thứ 4 Tứ Thánh tháp tới, ngươi khiến ta thật kinh hỉ.”

“Hơn nữa bây giờ ngươi đã hoàn toàn vượt qua ta rồi, ngươi là Tiên Đế, mà ta mới chỉ Tiên Tôn, ha ha!”

Hoàng Phủ Triều Ca nghe vậy thì lắc đầu: “Cung Chủ, nếu không nhờ có ngươi, sợ là giờ đám huynh đệ chúng ta không rõ sống chết.”

“Hơn nữa ta cảm thấy, mặc dù tu vi của ngươi là Tiên Tôn, thế nhưng ta lại có cảm giác nguy cơ, thậm chí khi ngươi bất động, ta cũng cảm nhận được một luồng khí tức cường đại.”

“Nếu thực sự chiến một trận sinh tử, thắng bại không thể đoán trướ, sợ rằng ta sẽ là người chết.”

Hoàng Phủ Triều Ca cười, Diệp Lăng cũng không đáp lại, hiện tại hắn đã có đủ tư cách đối mặt với Nhất Kiếp Tiên Đế, thậm chí còn có thể giết chết đối thủ.

“Bốn kẻ mới tới này chính là Tứ Thần Thú đại danh đỉnh đỉnh.”

“Tất cả mọi người làm quen đi, sau này đều là huynh đệ tỷ muội, đừng mâu thuẫn gì đấy.”

Mọi người đương nhiên từng nghe qua đại danh Tứ Thần Thú, lúc này tò mò nhìn 4 người bọn họ, rồi đều nhiệt tình mời rượu.

Trong mắt đám người Chu Tước tràn đầy khiếp sợ, bọn họ không ngờ Diệp Lăng đã có thế lực đáng sợ như Cửu Kiếp lãnh thổ, vậy mà còn có một thế lực khác nữa.

“Tiểu Hắc qua đây, ta giới thiệu cho ngươi một người.”

Diệp Lăng khoát tay áo, Tiểu Hắc đã say mơ hồ đi tới.

“Ta xin long trọng giới thiệu, vị này là Thanh Long, huyết mạch phản tổ chân chính của Thanh Long bộ tộc kỷ nguyên trước!”

“Vị này chính là Hắc Long nhất tộc, theo ta được biết, có lẽ là Hắc Long duy nhất hiện nay.”

Diệp Lăng giới thiệu xong, Tiểu Hắc và Thanh Long đều mở to mắt, tràn đầy kinh ngạc.

“Tiền bối! Tiền bối!”

“Thần tượng! Thần tượng!”

Phù phù, hai người phi thẳng đến quỳ xuống trước mặt đối phương, Diệp Lăng lập tức cúi mặt, trời ạ, hai kẻ này thật đúng là ngoại tộc.

“Còn Tiểu Bạch và Tiểu Kim thì ta đã giới thiệu rồi, có lẽ sau này chúng ta có thể hợp thành một quân đoàn Thần Thú, kiểu gì cũng vô địch thiên hạ!”

Diệp Lăng cười to, hiện nay dưới trướng hắn có 7 đại yêu thân phận tôn quý.

Quân đoàn Thần Thú, danh xứng với thực.

“Ta muốn luận bàn với ngươi một chút, để xem công kích của người nào mạnh hơn!”

Bạch Hổ trực tiếp tới gần Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhếch miệng cười, gật đầu.

“Yên tâm đi, luôn sẵn sàng tiếp đón!”

Hai kẻ này đều rất kiêu ngạo, đều không muốn bị xem thường.

Trong Lôi Cung rộng lớn, tiếng nói cười vang lên không ngừng, tiếng chúc rượu liên miên không dứt.

Bình Luận (0)
Comment