Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1080 - Chương 1081: Điểm Tướng

Chương 1081: Điểm tướng

Xung quanh có rất nhiều lãnh thổ thượng đẳng, Lôi Vực đã yên lặng ước chừng 100 năm, là thời điểm để kẻ khác nhìn lại răng nanh của bọn họ.

“Tam Kiếp Tiên Đế ư? Dù là Tứ Kiếp thì cũng phải chết, chẳng có tính khiêu chiến chút nào.”

Thanh Long hô, thần quang trong mắt bắt đầu khởi động, đã bao nhiêu năm rồi, từ khi bị nhốt vào trong Yêu Thánh cung đã bao nhiêu năm trôi qua, cuối cùng hắn ta cũng được xuất thủ.

“Ngươi chỉ có thể hoành hành với đám thực lực này thôi.”

Diệp Lăng liếc mắt nhìn một cái, sau đó hắn đứng lên, mỉm cười nhìn chúng cường giả, bắt đầu phân phó!

“Bảy người các ngươi nghe lệnh, mệnh các ngươi suất lĩnh một vạn tinh anh, trong vòng nửa năm huỷ diệt toàn bộ Hồng Hoa cương vực, nếu kéo dài thời hạn một ngày, các ngươi tự đi Hình Đường lãnh phạt.”

Diệp Lăng trực tiếp hạ lệnh, Hồng Hoa cương vực chính là lãnh thổ tam lưu kia, khó khăn lắm mới có thể xếp hàng thế lực cương vực thượng đẳng.

“Nửa năm, chà chà, ngươi quá coi trọng mấy người chúng ta rồi đấy, yên tâm đi, không thành công thì chúng ta vặt đầu Thanh Long xuống làm bô cho các huynh đệ.”

Tiểu Hắc nhếch miệng cười, một cái Tam Kiếp Tiên Đế mà thôi, mình y cũng đủ để vặt đầu gã.

“Cái gì? Ngươi là tên khốn kiếp, sao không vặt đầu ngươi đi, đáng chết, ngươi học xấu rồi!”

Thanh Long rống lên, ba Thần Thú còn lại đều cười ha ha, cường giả cả sảnh đường cũng đều mang vẻ vui mừng.

“Mạc Tinh, Hoàng Phủ Triều Ca, Diệp Phi nghe lệnh!”

Diệp Lăng lại quát một tiếng, ba người xuất hiện, thân thể thẳng tắp ôm quyền, trong mắt tràn đầy chiến ý.

“Ba người các ngươi mang theo tam huynh đệ Văn gia, Hoàng Phủ Vô Địch, Cuồng Phong và các cường giả, đánh Phong Lãng lãnh thổ, trong vòng một năm, nếu không chiếm được, ba người các ngươi đi Hình Đường lãnh phạt!”

Phong Lãng lãnh thổ, thực lực không khác Hồng Hoa cương vực lắm, nhưng mấy người này không cường hãn như bảy đại Thần Thú.

Sở dĩ Diệp Lăng phân phối như thế hoàn toàn là bởi vì trong ba tên này có hai kẻ là tồn tại nghịch thiên.

Trước tiên là Mạc Tinh, người này là Phúc La Vương chuyển thế, vận khí nghịch thiên, dù là Ngũ Kiếp Tiên Đế thì cũng khó làm thịt được người này.

Còn Diệp Phi, y có Sát Lục Chi Thể, hiện tại, dù là Nhất Kiếp Tiên Đế thì muốn giết y cũng rất khó.

Huống hồ thế mạnh của Diệp Phi là ám sát, không phải là cứng đối cứng đánh trực diện, ý nghĩa của y chính là chế tạo khủng hoảng.

Mà Hoàng Phủ Triều Ca thì có thực lực cường hãn, tối thiểu xem như cường giả thượng đẳng trong Nhất Kiếp Tiên Đế.

Ba người liên thủ chắc là không thành vấn đề, huống chi Hồng Hoa cương vực không dễ đánh như biểu hiện bên ngoài, đám Tiểu Hắc chắc cũng phải chịu khổ một chút.

“Yên tâm đi, chúng ta tuyệt đối sẽ không chậm hơn bọn họ!”

Mạc Tinh cười ha ha, Thanh Long trợn mắt, rống to phản đối.

“Nếu ngươi đã nói vậy thì chúng ta cá cược đi, nếu ai chậm, vậy phải mời rượu đối phương một tháng, ngươi dám cá không?”

“Ngươi thách ai đấy, tên khốn kiếp, ngươi chờ đó, bảy người chúng ta trở về sẽ uống đến khi ngươi phá sản!”

Mạc Tinh và Thanh Long trực tiếp đấu võ mồm, Diệp Phi lãnh đạm lắng nghe, không buồn liếc mắt.

“Còn một lãnh thổ cuối cùng, ai đi?”

Diệp Lăng ngồi xuống ghế, nhìn đám cường giả kích động bên dưới, đám người kia đều là Tiên Đế mới gia nhập, đang muốn lập công.

“Cung Chủ, để chúng ta đi đi! Ngươi yên tâm, nếu không chiếm được, ta tự nguyện nhận phạt!”

“Đúng vậy! Chúng ta không phải bình hoa a, ngươi cứ yên tâm đi Cung Chủ, ta cũng muốn so tài với bọn họ, xem tốc độ ai huỷ diệt thế lực nhanh nhất!”

“Cung chủ yên tâm đi, giao cho lão Trần ta, ta nhất định khiến ngươi phải thoả mãn, nếu không hài lòng, ngươi làm thịt ta, ta cũng cam tâm tình nguyện!”

Trong lúc nhất thời, trong đại điện ồn ào náo nhiệt, Diệp Lăng lắc đầu cười.

“Được rồi, mấy người các ngươi liên thủ đi tấn công lãnh thổ cuối cùng, Tuyết Lạc lãnh thổ, lãnh thổ này có chút khó khăn, tuy ít cường giả chiến lực cao, nhưng nội tình dồi dào.”

“Thành công hay không phải xem các ngươi, ta không quan tâm tiểu tiết, ta chỉ xem kết quả!”

Diệp Lăng khoát tay áo... Tiên Đế kia liên tục gật đầu, Diệp Lăng chia mọi người làm ba phái, phân biệt đánh ba đại lãnh thổ.

Tuy ba lãnh thổ thượng đẳng này chỉ là tam lưu, nhưng nội tình cũng rất khủng bố, chỉ cần có thể chiến thắng, chiếm đoạt ba đại lãnh thổ, như vậy Lôi Cung sẽ phát triển vượt bậc.

“Hỏa Gia Tam Ma!”

Diệp Lăng nhìn ba đại Tiên Đế, ba tên này mới là quan trọng nhất.

Hỏa Gia Tam Ma đứng dậy, tên kẻ là Bát Kiếp Tiên Đế, hai kẻ còn lại là Thất Kiếp Tiên Đế, rất mạnh mẽ.

“Ba người các ngươi trấn thủ Lôi Vực, nếu xảy ra chuyện gì, ta sẽ hỏi tội ba người các ngươi!”

Diệp Lăng hạ lệnh, tam ma mỉm cười gật đầu, lãnh thổ thượng đẳng mà thôi, kẻ lay động được ba người còn chưa xuất hiện đâu.

Nhưng ba người cũng rất cẩn thận, có câu nói loạn thế sinh kiêu hùng, loạn thế sinh thiên tài.

Không ai biết sẽ có kẻ cường đại nào đột nhiên nhảy ra càn quét ngàn quân hay không, cho nên mặc dù ba người rất tự tin, thế nhưng vẫn thận trọng.

“Được rồi, chuẩn bị đi, ngày mai xuất chinh!”

Diệp Lăng khoát tay áo, mọi người đều lui ra ngoài, chỉ để lại ba nữ nhân cùng với Diệp Lăng.

“Diệp Lăng, có gấp gáp quá hay không, còn trực tiếp tuyên chiến với ba đại thế lực, có phải không quá sáng suốt hay không?”

Táng Hoa hơi nghi ngờ, hiện tại tuy Lôi Vực rất mạnh, nhưng sức mạnh chỉ hữu hạn, loạn thế đã bao phủ khắp nơi, tuyệt đối không thể hao binh tổn tướng.

Trầm Nguyệt Tâm và Đông Châu lại lắc đầu nở nụ cười, hai người bọn họ hiểu ý nghĩ của chuyện này.

“Hiện tại Lôi Vực cần danh tiếng!”

“Tốt nhất là quật khởi trong thời gian nhanh nhất để tạo nên thanh danh hiển hách, đợi kẻ khác đến nương nhờ, gia nhập.”

“Dựa theo phương thức bình thường thì quá chậm, chúng ta không đợi được, cũng không đợi nổi.”

“Cho nên quyết định đánh ba đại lãnh thổ thượng đẳng không phải là sai lầm, chúng ta chỉ cần cẩn thận đám lãnh thổ nhất lưu là được, những thứ khác không cần để ý tới.”

Diệp Lăng gật đầu, hai nữ nhân từng va chạm xã hội, hiểu biết đạo lý trong đó.

Hiện tại Lôi Cung không nên hao binh tổn tướng, lúc này, hao binh tổn tướng đánh chiếm một lãnh thổ không khác Lôi Vực bao nhiêu, không biết có thể bù lại tổn thất hay không.

“Ba người các ngươi nhất định phải khống chế đại cục, nếu xuất hiện vấn đề, phải giải quyết thật nhanh!”

Diệp Lăng đứng dậy, nhìn bầu trời quang đãng bên ngoài, nói.

Ba nữ nhân gật đầu, hiện nay thế đạo không an ổn, sóng gió đã âm thầm nổi lên.

Sáng sớm hôm sau, trong Lôi Cung, đại quân hàng ngũ thành đôi, các cường giả thần sắc cuồng nhiệt, chiến ý vô song.

Diệp Lăng đứng trong Giáo Trường mỉm cười nhìn mọi người hùng dũng như lang như hổ.

“Ta ở đây chờ các ngươi.”

“Khi các ngươi trở lại, uống một trận không say không về!”

Bình Luận (0)
Comment