Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1083 - Chương 1084: Hỏng Mất

Chương 1084: Hỏng mất

Phong Lãng vực chủ đầu hàng, những cường giả khác cũng ngừng phản kháng, Phong Lãng lãnh thổ hoàn toàn thần phục, nhập vào bản đồ Lôi Vực!

Tại Hồng Hoa cương vực, thất yêu chiến đấu kịch liệt với Hồng Long, Hồng Long vẫn còn đang ra sức phản kháng.

Thậm chí Thanh Long cũng bị thương không nhẹ, dù sao cũng là Tứ Kiếp Tiên Đế, công phòng đều mạnh đáng sợ, dù bảy người liên thủ thì cũng đã đến cực hạn.

Huyền Vũ cản chiêu, là một cái khiên thịt, chán ghét Hồng Long đến mức không cách nào khống chế chiến ý của mình.

Bạch Hổ và Tiểu Kim, Tiểu Bạch khủng bố tuyệt luân, hầu như mỗi đạo công kích đều khiến Hồng Long phải cẩn thận né tránh.

Chu Tước công kích từ xa, công kích của nàng cũng rất cường đại.

Còn Hắc Long, cái kẻ hoàn toàn miễn dịch thần thông này thường lao vào đấu đá lung tung, là một kẻ bạo lực.

Hồng Long khóc không ra nước mắt, lần đầu tiên nó biết chiến đấu là việc gian nan như vậy, mà còn không có biện pháp trốn thoát.

Bảy tên này điên rồi, có cần phải liều mạng như vậy không, ta đốt nhà người à, mà kẻ nào cũng hùng hục như uống thuốc kích thích vậy.

“Thanh Long đại ca, không xong rồi! Phong Lãng lãnh thổ truyền đến tin tức, đám Mạc Tinh đã thành công!”

Đột nhiên, một gã Nhất Kiếp Tiên Đế gào to, thanh âm tràn ngập toàn bộ Hồng Hoa Thành.

“Con bà nó!! Cái gì?! Y thành công trước rồi? Hồng Long, Bổn Tọa đập chết tên khốn kiếp nhà ngươi, tại ngươi làm Bổn Tọa thua cược!”

Thanh Long hoàn toàn nổi giận, đây chính là vấn đề mặt mũi, nửa năm trước thề thốt trên chính điện Lôi Cung, giờ nhiều huynh đệ còn đang ở đây, hắn ta xuống đài thế nào được?

Sáu cường giả khác cũng phát điên, quá mất mặt, bảy người bọn họ là tinh anh, vậy mà không phải phe nhanh nhất ư?

“Tiểu Bạch đại ca, không xong, Tuyết Lạc lãnh thổ cũng bị đám lão Trần đánh hạ, hiện tại chỉ còn chúng ta!”

“Hắc Long đại ca, có phải các người nên ra sức hơn nữa không, chúng ta đang hơi gắng sức, chờ các ngươi cứu tràng đây!”

Đột nhiên, mấy thanh âm vang lên, tròng mắt đám Tiểu Kim Tiểu Bạch xanh biếc.

“Khốn kiếp! Lão tử liều mạng với ngươi!”

“Ngươi là tên khốn kiếp, hôm nay không xé xác ngươi thì khó giải mối hận trong lòng của ta!”

Bốn Thần Thú mang theo ba yêu thú hoàn toàn lâm vào trạng thái điên cuồng, vị nữ tính duy nhất là Chu Tước cũng nghiến răng nghiến lợi, trong mắt phóng ra ngọn lửa vô biên

Cuối cùng, vậy mà chúng ta lại thua, mặt mũi bị đánh sưng lên rồi!

Xong rồi, hoàn toàn xong rồi, bọn họ sẽ bị các huynh đệ chế nhạo xem thường a, tất cả đều bởi vì Hồng Long này.

“Các huynh đệ, giết!”

Hồng Long thấy vậy, suýt nữa đã tiểu trong quần, gã nghiêng đầu chạy trốn.

“Mẹ nó, lão tử cướp lão bà ngươi hay trộm đồ nhà ngươi?! Không có thâm cừu đại hận gì, ta chạy trốn cũng không được sao! Các ngươi bị điên rồi!”

Không đánh nữa, Hồng Long không chịu nổi, bảy tên điên này quá vô lý.

Những lãnh thổ khác bị đánh hạ thì liên quan gì đến ta, vậy mà các ngươi lại trút giận lên người ta!

“Khốn kiếp, ngươi chạy đi đâu?!”

“Lão già kia, ngươi nếm thử sự lợi hại của Bổn Tọa đi, giết!”

“Thiên Niên Sát!!!”

Đột nhiên, giữa thiên địa một vang vọng tiếng kêu rên thống khổ, mọi người đều rợn tóc gáy.

Sao thanh âm này thảm thống như vậy, nghe thấy mà sợ run lên.

Nửa ngày sau, Hồng Long xụi lơ trên mặt đất, thương thế rất nặng, Long Trảo giơ lên, sắc mặt sợ hãi.

“Ta đầu hàng! Ta đầu hàng! Các ngươi không phải người, phi phi, các ngươi còn không bằng súc sinh!”

“Ta vô tội! Mấy người các ngươi là đám khốn kiếp!”

Bảy tên kia cũng nằm trên mặt đất thở hổn hển, nghe Hồng Long đầu hàng, cả đám ngồi dậy trong nháy mắt.

“Cái gì?! Ngươi muốn đầu hàng ư? Như vậy sao được, ngươi phải kiên trì tới cùng, tiếp tục đánh với chúng ta!”

“Đúng vậy, chúng ta còn chưa trút giận xong đâu, không được, ngươi không thể đầu hàng!”

“Chúng ta đã mất mặt rồi, phải trút giận lên ngươi, nếu không chúng ta biết giấu mặt mũi đi đâu, ngươi muốn đầu hàng ư, nghĩ đẹp thật!”

Hồng Long trợn trắng mắt, đầu ngã xuống đất, mấy tên khốn kiếp này đều không phải thứ tốt!

Ba ngày sau, chính điện Lôi Cung, Diệp Lăng nhìn cả đám kiêu ngạo ngẩng đầu, không thể nín được cười.

Ba ba ba.

Diệp Lăng vỗ tay đi xuống, gật đầu, nhìn Phong Lãng vực chủ vẻ mặt ủy khuất cùng Hồng Long, hắn không khỏi ngây người.

“Hai vị, thần phục Lôi Vực ta ủy khuất đến vậy sao?”

Không muốn ư, vậy sao lúc trước lại muốn thần phục?

“Không phải ủy khuất, mà là mê man, ai, không nói nữa, nói ra thì khóc mất.”

Phong Lãng vực chủ ngửa đầu thì thào, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, ai có thể hiểu được nỗi khổ của gã.

Mẹ nó, đánh không trúng, đánh mãi vẫn không trúng!

Bên cạnh, Hồng Long rớt nước mắt, nỗ lực ngừng khóc.

“Cung Chủ, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ nghe lời, chỉ cầu sau này không bị ác ý ấu đả nữa!”

Hồng Long cực kì nghẹn khuất, xấu hổ không chịu nổi, Thiên Niên Sát kia, cả đời cũng khó quên!

Hồng Long khép hai chân lại, hiện tại nó đã hóa thành hình người.

Diệp Lăng rất kinh ngạc, hai người này không bình thường thì phải?

“Được rồi, giờ luận công ban thưởng, Thanh Long, lời thề của các ngươi trước đây, có phải nên thực hiện rồi không?”

“Như vậy đi, đồ ăn ta bỏ ra, bảy người các ngươi bao rượu là được, chúng ta cũng không có nhiều người, tất cả huynh đệ Lôi Cung mà thôi, các ngươi thấy thế nào?!”

Diệp Lăng cười hắc hắc, Thanh Long lập tức trợn mắt, mẹ nó, rượu cho tất cả mọi người ư, nó thấy điềm báo phá sản!

“Trước đây chúng ta có nói gì sao?”

Thanh Long thì thào, Diệp Lăng thì nở nụ cười.

“Há, nếu vậy, Diệp Phi, mang bọn họ đến Hình Đường...”

Dứt lời, Thanh Long biến sắc, đen mặt tới gần Diệp Lăng, hít sâu.

“Đùa chút thôi mà, sao ngươi không có chút tế bào hài hước nào vậy.”

Tiếng cười vang lên, bảy đại Thần Thú cúi đầu, cực kì biệt khuất.

Đột nhiên, bọn họ ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Hồng Long.

Hồng Long còn đang ủy khuất lập tức run lên, không nhịn được kẹp chặt hai chân, ta trêu ai ghẹo ai?

Đêm muộn, Lôi Cung đèn đuốc sáng trưng, tiếng cười nói vui vẻ.

Mà bảy đại Thần Thú thì khuôn mặt đau khổ, sao hôm nay uống rượu lại cảm giác đau gan đến vậy?

Bình Luận (0)
Comment