Đối với người Vạn Lôi Thành mà nói, bọn họ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng nào như vậy, thật khó tin.
Giết người, còn là huynh đệ kết nghĩa của Quần Sơn Đại Đế, kết quả Quần Sơn Đại Đế mất hết mặt mũi, Vạn Lôi Đại Đế còn phải tự thân qua đây mời người đi.
Hơn nữa thiếu niên luôn mỉm cười kia chỉ là cường giả Tiên Tôn đỉnh phong mà thôi.
Bọn họ đâu biết rằng, Vạn Lôi Đại Đế không sợ hắn, mà là sợ Hỏa Gia Tam Ma, ba tên này đều rất hung hãn, hung danh vang xa.
Vạn Lôi phủ, trong đại điện, Diệp Lăng và Hỏa La Thiên ngồi ở hạ vị, Vạn Lôi Đại Đế ngồi trên chủ vị.
“Khiến hai vị chê cười rồi.”
“Bình thường ta bận tu luyện, không rảnh quản lý thành trì, đều giao cho đệ đệ Quần Sơn, nhưng ai biết hắn lại gây ra chuyện lớn như vậy.”
“Kỳ thực hắn không xấu, chỉ là tính tình ngay thẳng mà thôi, cho nên cũng xin hai vị thông cảm.”
Vạn Lôi Đại Đế chậm rãi cười nói, Diệp Lăng tự nhiên cũng không làm căng, nói thật, chuyện này là bọn họ không có lý, dù sao đây cũng là lãnh thổ của người ta, lời người ta nói mới có quyền lực.
“Đế Quân nghiêm trọng rồi, nhưng thật ra cũng do chúng ta lỗ mãng, hi vọng Đế Quân đừng tức giận.”
Diệp Lăng cười nói, hắn không phải kẻ ngu si, đương nhiên là biết nên xã giao thế nào, quả nhiên, Vạn Lôi Đại Đế nghe rất hưởng thụ.
Con người ấy mà, sao lại không thích nghe người khác nói lời mềm mỏng, chưa từng thấy kẻ nào thích nghe người khác cãi lại mình cả.
“Diệp Cung Chủ nghiêm trọng hóa vấn đề rồi, nghe người khác nói Diệp Cung Chủ niên thiếu bất phàm, hôm nay gặp mặt quả đúng là danh bất hư truyền.”
“Tuổi nhỏ mà đã có Hỏa Gia Đế Quân mạnh như vậy giúp đỡ, hơn nữa tu vi không tầm thường, sau này thiên hạ sẽ là của các ngươi.”
Vạn Lôi Đế Quân khách khí nói, Diệp Lăng gật đầu, hai người đã khách khí xong, cũng nên tiến vào chính đề.
Quả nhiên, Vạn Lôi Đại Đế đứng dậy đi tới trước mặt Diệp Lăng, mỉm cười gật đầu.
“Lần này, Vạn Lôi cương vực ta cử hành đại hội thưởng trà.”
“Hội thưởng trà này mời không ít thiếu niên tinh anh, tỷ như Diệp Cung Chủ vậy.”
“Tuy biết Diệp Cung Chủ bận rộn, nhưng tuyệt đối đừng bỏ qua đại hội thưởng trà lần này.”
“Toàn bộ thiếu niên anh hùng của các đại cương vực xung quanh đều tới, ngươi có thể làm quen, thuận tiện để bọn họ kiến thức sự bất phàm của Diệp cung chủ ngươi. Tránh để bọn họ trở thành kẻ không biết trời cao đất rộng, nhìn Diệp Cung Chủ ngươi, lại ngẫm chính mình, tuổi trẻ khinh cuồng a.”
Diệp Lăng nghe vậy thì lập tức nở nụ cười, Vạn Lôi Đế Quân đang hạ bẫy cho hắn đây mà, bảo là cho những người khác kiến thức một chút, đây là muốn bắt hắn lên đài biểu diễn ư.
Nhưng không sao cả, trước khi tới đây hắn cũng đã biết sự tình lần này sẽ không thuận lợi, nếu Vạn Lôi Đế Quân mà không ngáng chân hắn thì mới kỳ quái.
“Tất cả mặc cho Đế Quân an bài.”
Diệp Lăng mỉm cười, Vạn Lôi Đại Đế gật đầu, sau đó sắp xếp người mang Diệp Lăng về nơi nghỉ ngơi.
Sau khi Diệp Lăng rời khỏi, Quần Sơn Đại Đế vẻ mặt âm trầm đi ra từ một căn phòng ở hậu điện, tròng mắt đỏ tươi.
“Đại ca!”
Quần Sơn Đại Đế cắn răng, tên khốn đáng chết này làm gã mất mặt, khiến gã khó mà nén được lửa giận trong lòng.
Vạn Lôi Đại Đế liếc mắt nhìn huynh đệ nhà mình, lắc đầu: “Sau này ngươi chú ý một chút cho ta!”
“Tên khốn Phùng Hàn Tiên Đế chó má kia, bình thường làm xằng làm bậy, ta đã nghe được lời đồn.”
“Hắn ỷ vào thanh danh của ngươi mà khi nam bá nữ, ngươi có biết hay không, như vậy sớm muộn gì cũng gây ra đại họa!”
“Đặc biệt hiện nay đại loạn đã phủ đầu, nếu ngươi chết, ta cũng không dám báo thù, tùy ngươi làm sao thì làm!”
Vạn Lôi Đại Đế nhìn đệ đệ, nếu không phải huynh đệ tình thâm, y sẽ không quản vị đệ đệ đã rước bao nhiêu họa về nhà này.
Quần Sơn Đại Đế vẫn sợ ca ca nhà mình, vội vã gật đầu, nhưng trong lòng vẫn không bỏ qua.
Dù sao Diệp Lăng đánh mặt gã trước mặt nhiều người như vậy, không hề nể mặt gã chút nào.
“Đại ca, ta thấy Diệp Lăng này rất biết điều, không bằng ngươi gọn gàng dứt khoát nói rõ cho xong.”
Quần Sơn Đại Đế bĩu môi nói, gã thấy Diệp Lăng chỉ là một tên bắt nạt kẻ yếu, nếu không có Hỏa Gia Tam Ma, hắn chẳng là cái gì cả.
“Với đầu óc của ngươi thì vĩnh viễn không thành tài được.”
Vạn Lôi Đại Đế lắc đầu, sau đó rời đi, để lại Quần Sơn Đại Đế trợn mắt há hốc mồm.
Ban đêm hôm ấy, Diệp Lăng và Hỏa La Thiên ngồi trong gian nhà, hạ nhân Vạn Lôi phủ bưng lên mấy đĩa đồ ăn tinh xảo cùng với một bầu rượu ngon.
Hai người thích ý ngồi ăn uống, Hỏa La Thiên nghi hoặc nhìn Diệp Lăng.
“Nhìn ta làm gì? Uống rượu đi.”
Diệp Lăng lắc đầu cười nói, người này làm sao vậy.
“Ta không rõ, đời trước ngươi đã mạnh như vậy, tại sao làm lại lần nữa mà vẫn cường hãn như thế.”
“Chẳng lẽ nội tình đời trước mạnh đến vậy ư?”
Hỏa La Thiên lắc đầu cười khổ, Diệp Lăng vui vẻ.
Hóa ra người này khổ não vì chuyện này.
“Ngươi nghĩ nhiều như vậy làm gì.”
“Ba huynh đệ các ngươi nếu đã làm lại thì hãy tu luyện thật tốt.”
“Con đường tu luyện, không phải là liều chết vì một cơ vận lớn, không phải liều chết để thỏa mãn dã tâm sao?”
“Đấu với trời, đấu với đất cái gì?”
“Đấu cái gì mà đấu, chẳng lẽ ngươi không lĩnh ngộ Thiên Đạo ư? Sao còn nói là nghịch thiên?”
“Tu luyện vốn là tuần hoàn theo tuần hoàn Thiên Đạo, lĩnh ngộ sự thần bí của Thiên Đạo mới có thể càng mạnh hơn.”
“Con người có thể không có thứ gì, chứ tuyệt đối không thể mất đi sự ngông nghênh!”
“Máu phun năm bước, trường kiếm giết người, chỉ cần không hối hận là được.”
“Tất cả làm theo bản tâm, những thứ khác có thể không cần, chỉ có nó mới là trọng yếu nhất.”
“Chiếm được là nhờ vận may, mất đi là do số mệnh.”
Diệp Lăng chậm rãi cười nói, lời hắn nói làm Hỏa La Thiên nghe xong lộ vẻ khiếp sợ.
Lý giải của Diệp Lăng hoàn toàn không giống với lý giải của gã.
“Có lẽ ta đã sai rồi.”
Hỏa La Thiên thì thào, rồi nhìn Diệp Lăng: “Cung Chủ, Vạn Lôi Đại Đế này không có ý tốt.”
“Ta cảm thấy đại hội thưởng trà buổi tối ngày mai nhất định sẽ xảy ra chuyện.”
Diệp Lăng lắc đầu: “Không sao, huống chi còn có ngươi cơ mà.”
“Nước đến thành chặn.”
Vẻn vẹn hai câu, Diệp Lăng xoay người lên giường, không nói gì nữa.
Hỏa La Thiên thì gật đầu, đúng vậy, sau lưng Diệp Lăng có Cửu Kiếp Cương Vực, sẽ xảy ra chuyện gì được chứ.
Vạn Lôi Đại Đế ư?
Chỉ là một con châu chấu nhảy nhót cao một chút mà thôi.
Ngày hôm sau, Diệp Lăng và Hỏa La Thiên vẫn ở yên trong phòng không ra ngoài, đến ban đêm, Vạn Lôi Đại Đế phái người tới mời.
Đại hội thưởng trà, bắt đầu!