Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1092 - Chương 1093: Không Sợ

Chương 1093: Không sợ

Mọi người đều rung động, thậm chí có cường giả Tiên Tôn thất thố trực tiếp đứng lên, quả thực không thể tin vào tai mình.

Nhất Hoằng Thanh Chu!

Là Tiên Trà nổi danh lừng lẫy trong tam giới, chứa Thiên Đạo Chi Khí, có thể phẩm ra Luân Hồi Chi Lực, thậm chí cường giả Tiên Tôn đỉnh phong có thể dựa vào một ly trà trực tiếp đột phá đến Tiên Đế cũng không hiếm thấy.

Cho nên Nhất Hoằng Thanh Chu có giá trị rất cao, tối thiểu cũng phải là một ly mười vạn Tiên Thạch cực phẩm.

Con số đáng sợ này làm cho rất nhiều cường giả chùn bước, dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được, thậm chí rất nhiều người còn chưa từng gặp qua.

“Vạn Lôi Đại Đế có Nhất Hoằng Thanh Chu ư?”

Diệp Lăng không dám tin tưởng, hắn hiểu rõ ràng giá trị của Nhất Hoằng Thanh Chu hơn xa mọi người.

Nhất Hoằng Thanh Chu là một Tiên Thiên Trà Thụ, du đãng trong Hỗn Độn Thế Giới, phiêu du bất định, thỉnh thoảng hiện thân rơi chút lá trà, giá trị của nó là con số khổng lồ, tương đương vô vàn tài phú.

Nhất Hoằng Thanh Chu rất huyền diệu, ẩn chứa Thiên Đạo Chi Khí và Luân Hồi Chi Lực chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là trong trà còn ẩn giấu Hỗn Độn Chi Khí.

Phải biết rằng, dù là Mạc Tinh, cái kẻ siêu cấp nghịch thiên kia cũng chỉ có lúc đột phá mới nhận được Hỗn Độn Chi Khí.

“Ta nhất định phải lấy được Nhất Hoằng Thanh Chu, dù không thể đột phá thì cũng rất tốt cho ta!”

“Ta đang ở thời khắc đột phá Tiên Đế mấu chốt, nhất định phải không ngừng tăng cường nội tình, ngày nào đột phá thì phải như là cá chép vượt Long Môn, nếu không thì không hoàn mỹ!”

Diệp Lăng thì thầm trong lòng, hiện nay trong cơ thể hắn còn cất giấu bốn bản nguyên lực cùng với Ngũ Hành Đạo quả, đều chuẩn bị cho đột phá Tiên Đế.

Nếu hắn lấy thêm được Nhất Hoằng Thanh Chu, vậy nội tình của hắn sẽ càng mạnh hơn, cường đại đến mức chính hắn cũng không thể dự đoán.

“Ha hả, Nhất Hoằng Thanh Chu là chí bảo Bản Đế vô tình lấy được.”

“Bây giờ thiên hạ đại loạn, không nơi nào thái bình, chỉ có xung quanh Vạn Lôi cương vực chúng ta còn thái bình an ổn.”

“Ta nghĩ, chư vị cũng không hi vọng lãnh thổ chúng ta trở nên hỗn loạn, dù sao đây là một hồi kiếp số, không ai có thể nói rằng mình sẽ an nhiên vượt qua, các ngươi nghĩ sao?”

Vạn Lôi Đại Đế đứng dậy, khẽ cười nói, trong ánh mắt ẩn chứa sự sắc bén kinh người.

“Cho nên ta mới mời mọi người tới phẩm Nhất Hoằng Thanh Chu.”

“Ta cũng muốn nói một câu, ở thời khắc đại loạn sắp đến, Bản Đế không hy vọng xảy ra bất kỳ điều bất trắc nào, cũng hy vọng chư vị đều an phận thủ thường.”

“Nếu không, đừng trách Bản Đế không nể tình, đại quân huỷ diệt, không ai có thể sống được!”

Vạn Lôi Đại Đế cao giọng nói, thanh âm chấn động khiến lỗ tai mọi người ong ong, tất cả đều biến sắc.

Khí tức đáng sợ điên cuồng phát ra từ trong thân thể Vạn Lôi Đại Đế, toàn bộ thiên địa đều biến sắc, mọi người không nhịn được mà kinh hãi.

Thất Kiếp Tiên Đế đáng sợ vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ, sự cường đại áp đảo hoàn toàn.

“Diệp Cung Chủ, ngươi thấy sao?”

Vạn Lôi Đại Đế đột nhiên nhìn về phía Diệp Lăng, mọi người hít thở không thông, vốn dĩ những lời này là nói với Diệp Lăng.

Nhớ tới hành động chiếm đoạt của Lôi Vực lúc trước, mọi người đều hiểu ra, Vạn Lôi Đại Đế muốn cảnh cáo Diệp Lăng.

“Đế Quân nói rất đúng, đại kiếp sắp đến, kẻ nào cũng như tượng Bồ Tát sang sông, tự thân khó bảo toàn.”

“Cho nên, bảo vệ gia nghiệp của mình là hành động thích hợp nhất, an phận thủ thường cũng là đúng, nếu làm loạn, một khi sơ sẩy chính là kết cục thịt nát xương tan.”

Diệp Lăng khẽ cười đáp, đối mặt với ánh mắt sắc bén của Vạn Lôi Đại Đế nhưng vẫn sừng sững bất động.

Khí tức Tiên Đế đối với Diệp Lăng thì chỉ như phong khinh vân đạm mà thôi, không hề có áp lực gì.

Dù là Địa Tàng Vương, Thanh Đế, Tam Thanh Đạo Tổ, hắn đều dám trực diện chửi bới, huống chi chỉ là Vạn Lôi Đại Đế, đó chỉ là hạng bất nhập lưu trước mắt Diệp Lăng.

Lời hắn nói khiến mọi người trong Nhạc Xuân Viên đều ngẩn ra.

Mẹ nó, Diệp Lăng điên rồi à?!

Lời hắn nói có phải là đang nhắc nhở Vạn Lôi Đại Đế đừng lo chuyện người khác, ẩn ý phía sau có phải là đang uy hiếp Vạn Lôi Đại Đế hay không?

Trời ạ, hắn bị điên rồi ư, nếu không sao lại nói lời như vậy.

Phải biết rằng Vạn Lôi cương vực là lãnh thổ thượng đẳng nhất lưu, còn có thực lực cường đại, mạnh mẽ đến đáng sợ.

Mặc dù còn cách cấp bậc lãnh thổ đỉnh cấp rất xa, nhưng tuyệt đối không thể khinh thường, là thế lực khiến vô số cường giả kiêng kỵ sâu đậm.

Diệp Lăng vân đạm phong kinh, Hỏa La Thiên đứng sau lưng hắn cũng bình tĩnh như giếng nước lặng, gã không để Vạn Lôi Đại Đế vào mắt.

Vạn Lôi Đại Đế nghe vậy thì lập tức nở nụ cười, nụ cười khiến kẻ khác phải sợ hãi, sau lưng y, Quần Sơn Đại Đế trừng mắt, cắn răng nghiến lợi.

“Tốt! Tốt! Tốt!”

Vạn Lôi Đại Đế ngồi về chủ vị, lắc đầu nhìn mọi người ngạc nhiên phía dưới.

“Thời đại bây giờ đã là thời đại của tiểu bối trẻ tuổi.”

“Chúng ta đều già rồi.”

“Giang sơn đời nào cũng có người tài, chẳng qua cái giang sơn này vẫn do thế hệ trước đánh xuống, gừng đúng là càng già càng cay.”

“Chư vị, muốn phẩm Nhất Hoằng Thanh Chu rất đơn giản, để bọn tiểu bối ra ngoài bộc lộ quan điểm đi.”

“Dù sao Nhất Hoằng Thanh Chu cũng chỉ có ba chén, nhiều người như vậy không đủ phân.”

Trong lời nói của Vạn Lôi Đại Đế ẩn giấu huyền cơ, mọi người đều cảm thấy căng thẳng, ngày hôm nay có vẻ như có cái gì đó không đúng.

Nhưng khi nghe đến Nhất Hoằng Thanh Chu, mọi người đều phấn chấn lên, bọn họ nhất định phải lấy được chí bảo kia!

Ầm!

Vạn Lôi Đại Đế chỉ một điểm, trong hoa viên cách đó không xa, đột nhiên xuất hiện một lôi đài lớn.

Xung quanh lôi đài có từng đạo lôi đình lóe lên, bao vây lôi đài, tản ra khí tức làm người ta sợ hãi.

“Thắng 10 người liên tiếp, được phẩm một chén Nhất Hoằng Thanh Chu.”

“Cảnh giới cao nhất không thể siêu việt Nhất Kiếp Tiên Đế.”

“Dù sao cũng là tiểu bối, nếu đám lão gia hỏa cũng tham gia thì làm gì còn có chuyện của bọn họ, ha ha.”

Vạn Lôi Đại Đế cười to, mọi người cũng đều phụ họa, Diệp Lăng cũng cười.

Không cần biết Vạn Lôi Đại Đế rốt cuộc có ý gì, hắn lười quan tâm, hiện nay mục đích duy nhất của hắn chính là lấy được Nhất Hoằng Thanh Chu.

“Diệp Cung Chủ, ngươi ưu tú như vậy, là thần tượng trong lòng vô số người, có phải nên làm gương cho người khác hay không?”

Vạn Lôi Đại Đế chậm rãi cười nói, mọi người nghe vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi.

Tới rồi, y bắt đầu làm khó dễ rồi!

Vừa rồi Vạn Lôi Đại Đế còn nói đây là màn tranh đoạt của đám tiểu bối, để đám tiểu bối thể hiện.

Nhưng ngay sau đó lại kéo chủ nhân lãnh thổ trung đẳng, Diệp Lăng Cung Chủ của Lôi Cung vào trong phạm vi tiểu bối này ư?

Bình Luận (0)
Comment