Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1106 - Chương 1107: Cương Vực Chi Tâm

Chương 1107: Cương vực chi tâm

Trong chính điện Vạn Lôi phủ, Diệp Lăng tiến vào, nhìn đại điện trống trải, hắn lắc đầu.

Vị trí trung ương của mỗi thành trì đều là nơi tập trung quyền lực vô thượng, nhưng cũng là nơi nguy hiểm nhất.

Ai có thể ngờ rằng người ngồi trên chủ vị phải gánh vác bao nhiêu nguy cơ và áp lực, khổ cực, mồ hôi và xương máu đổ ra hơn xa vinh quang kẻ đó mang trên người.

Những kẻ tầm thường sẽ không bao giờ hiểu được, cũng không được cảm nhận nỗi lòng chua xót ấy.

Giống như Cửu Kiếp lãnh thổ, loạn thế sắp đến, chỉ có Diệp Lăng và Tây Vương Mẫu khổ não, thậm chí phong tỏa lãnh thổ, để đảm bảo cương vực được bình an.

Nhưng đám người sinh hoạt trong đó lại không hiểu, không biết, nếu một ngày nào đó thành phá, chờ đợi bọn họ chỉ có kết cục bị tàn sát.

Dù Diệp Lăng vì lợi ích của chính mình, nhưng cũng lo nghĩ cho vận mệnh những người này.

“Người bình thường không ngồi nổi vị trí này.”

Diệp Lăng lắc đầu, ngồi lên chủ vị, nhẹ nhàng vỗ tay vịn ghế.

Đột nhiên, cái ghế Diệp Lăng đang ngồi xuất hiện một cái lỗ đen khiến hắn rơi xuống.

Đùng!

Sau tiếng vang nặng nề, Diệp Lăng biến mất khỏi đại điện, cái ghế khôi phục bình thường, đại điện bình tĩnh như lúc ban đầu.

Lúc này, bốn người lao vào trong đại điện, trơ mắt nhìn Diệp Lăng đột nhiên biến mất, lộ vẻ chấn động.

“Cung Chủ sao lại đột nhiên biến mất, vừa rồi ta còn cảm ứng được khí tức của hắn!”

Hỏa La Thiên nghi ngờ hỏi, Mai Sơn lão nhân cũng mê man, lão lựa chọn thần phục, bởi vì sau khi lão biết thân phận Diệp Lăng, lão biết cả đời này lão đừng mong trả thù.

Lúc này, ở trong một cái động tối om, Diệp Lăng trừng mắt nhìn xung quanh.

Đây là một cái động dưới mặt đất, bốn phía là vách đá ẩm ướt, không có chút ánh sáng nào, cũng không có đường, là một không gian kín.

Bá, Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm trong tay, quanh thân, năm đạo Long Phượng bảo thể xuất hiện, hắn đề phòng cảnh giác.

Ai biết nơi đây có nguy hiểm gì hay không, nhưng thật kỳ quái, tại sao lại có một cái động ở đây, hơn nữa còn giấu dưới ghế?

Khi Diệt Tiên Kiếm vừa xuất hiện, đột nhiên, trước mắt hắn xuất hiện một bóng mờ, là một linh hồn cực kỳ yếu ớt.

Đây là một linh hồn chưa tiêu tan, hơn nữa linh hồn này đã bị thương nghiêm trọng, gần như sắp tiêu tán.

“Ngươi là ai?!”

Diệp Lăng giơ trường kiếm, quát lên, hư ảnh kia là cấp bậc Tiên Đế, nhưng khí tức yếu ớt, hắn không rõ thực lực kẻ đó ra sao.

“Ah, đừng đóng kịch, ta sẽ không nói.”

Hư ảnh lắc đầu, sau đó ngồi xuống tựa vào vách động, châm chọc nhìn Diệp Lăng.

“Có thủ đoạn gì thì dùng hết đi, Vạn Lôi Đại Đế đã nhốt ta nghìn năm, linh hồn ta sắp tiêu tán rồi.”

“Nếu ngươi giúp ta sớm chết sớm đầu thai, ta còn phải cảm tạ ngươi.”

Nghe thế, Diệp Lăng sững sờ, có ý gì, chẳng lẽ người này bị Vạn Lôi Đại Đế nhốt ở đây?

“Vạn Lôi Đại Đế đã chết.”

Diệp Lăng thu hồi Diệt Tiên Kiếm, chậm rãi nói, tên kia sững sờ, lập tức đứng lên, trong mắt tràn đầy tinh quang.

Nhưng rồi y lại lắc đầu ngồi xuống, cười tự giễu.

“Chà chà, nhiều năm qua như vậy, loại thủ đoạn bẩn thỉu này cũng dùng ra được.”

“Vạn Lôi Đại Đế chết rồi ư? Sao ngươi không nói là Vạn Lôi cương vực bị diệt rồi đi.”

Diệp Lăng nhìn linh hồn ngồi trên mặt đất, hắn vui vẻ đi tới quan sát tỉ mỉ.

Người này mặc đại bào hỏa hồng, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy vẻ uể oải, trên thân chồng chất vết thương.

“Ngươi tin hay không thì tùy, mà ngươi nói không sai, Vạn Lôi Đại Đế chết rồi, Vạn Lôi cương vực cũng không thể tồn tại được bao lâu trong loạn thế.”

“Lát nữa ta thả ngươi ra, sinh tử tự chịu, ta không muốn lãng phí thời gian ở cái nơi chán chết này đâu.”

Diệp Lăng lắc đầu, tay chỉ một điểm, kim quang quay quanh linh hồn biến mất, đây là năng lượng thể đã vây nhốt y.

Sau đó Diệp Lăng xoay người muốn đi, nhưng linh hồn kia lại đứng trước mặt Diệp Lăng, gương mặt lộ vẻ khó tin.

“Vạn Lôi Đại Đế chết thật rồi sao?”

Linh hồn này vẫn không thể tin được, đó chính là Thất Kiếp Tiên Đế, cường giả mạnh mẽ khó xâm phạm.

Diệp Lăng tức giận gật đầu: “Ta không có thời gian rảnh rỗi nói đùa với ngươi.”

“Tốt quá! Trời xanh có mắt, Vạn Lôi Đại Đế, ngươi rốt cuộc cũng bị báo ứng!”

Linh hồn kia lập tức điên cuồng hét lên, oán khí trong lòng tiêu tan, sau đó y mỉm cười nhìn Diệp Lăng.

“Không biết ngươi có thời gian hay không, xin hãy nghe ta kể một cố sự, ta nghĩ ngươi sẽ cảm thấy hứng thú với câu chuyện này.”

Linh hồn kia cười nói, Diệp Lăng sững sờ, rồi gật đầu, hắn cũng cảm thấy cố sự này sẽ khiến hắn rất có hứng thú, đây là giác quan thứ sáu của hắn.

“Ta là Hồng Viêm Thiên, là tộc trưởng Xích Viêm nhất tộc, nghìn năm trước, ta du lịch đến nơi này, bị Vạn Lôi Tiên Đế bắt lấy.”

“Nguyên nhân rất đơn giản, đó là bởi vì trên người ta mang theo một viên cương vực chi tâm.”

Hồng Viêm Thiên chậm rãi nói, Diệp Lăng lại sững sờ, cương vực chi tâm?

Trong tam giới, lãnh thổ có cương vực chi tâm cực kì hiếm có, nếu không vì sao trước đây Hồng Ma lãnh thổ lại bị nhiều thế lực tranh đoạt như vậy.

Cuối cùng Tiên Vương còn lộ diện, từ đó có thể thấy được trình độ kịch liệt thảm thiết khi ấy.

“Cương vực chi tâm của ta khác cương vực chi tâm bình thường, bởi vì tính đặc thù của tộc ta, cho nên cương vực chi tâm còn cường đại hơn cả cương vực chi tâm của cương vực thượng đẳng.”

“Vạn Lôi Đại Đế bắt được ta, dùng hết khả năng vẫn không khiến ta khai ra.”

“Đến chết y cũng không ngờ được rằng, cương vực chi tâm kia bị ta dùng bí pháp giấu kín dưới ghế của y.”

“Ha ha! Nếu y ở Cửu U Địa ngục nghe được tin này, chắc sẽ phát điên lên.”

Hồng Viêm Thiên cười to, Diệp Lăng gật đầu, người này thật thông minh, chiêu thức nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất này cần sự lớn mật và thủ đoạn.

“Trong nghìn năm, ta nhận hết dằn vặt, đã không còn chút hy vọng nào.”

“Nhưng khi thân thể ta hủy diệt, ta nhận được tin tức trong tộc truyền đến, có thế lực tới tấn công tộc ta, đã đến giai đoạn khẩn yếu nhất.”

“Ta đã cầu Vạn Lôi Đại Đế, nhưng y lại thờ ơ, thậm chí còn lấy việc này để uy hiếp ta, muốn góp một tay đày đọa tộc ta.”

“Ngươi nói ta xem ta có thể tin tưởng một kẻ đê tiện như vậy sao?”

“Không thể! Cho nên y sẽ không bao giờ lấy được cương vực chi tâm!”

“Còn ngươi, nếu ngươi cứu tộc ta, ta sẽ tặng cương vực chi tâm cho ngươi, giúp ngươi đột phá Tiên Đế!”

Câu nói sau cùng làm Diệp Lăng động dung.

Bình Luận (0)
Comment