Hiện nay Diệp Lăng chỉ thiếu một kỳ ngộ là có thể bước vào cảnh giới Tiên Đế, cương vực chi tâm mà Hồng Viêm Thiên nói đến chính là kỳ ngộ tốt nhất.
Cương vực chi tâm thông thường không thể giúp Diệp Lăng đột phá, nhưng nếu là cương vực chi tâm có thể sánh bằng cương vực thượng đẳng, vậy Diệp Lăng tuyệt đối sẽ đột phá.
Nhưng lấy được cương vực chi tâm này có đơn giản như vậy sao?
“Nói yêu cầu của ngươi đi, ta không nghĩ rằng trên đời này lại có cái bánh từ trên trời rơi xuống, tuy là ngươi muốn cầu cạnh ta.”
Nghe Diệp Lăng nói vậy, Hồng Viêm Thiên lắc đầu, sau đó nghiến răng nghiến lợi, tròng mắt đỏ lên: “Hiện tại ta đã không còn bất kỳ hy vọng sống sót nào nữa.”
“Linh hồn tổn thương đến mức này, nhục thân lại bị hủy, dù Cửu Kiếp Tiên Đế xuất thủ thì ta cũng không có khả năng sống tiếp.”
“Vạn Lôi Đại Đế đã chết, cừu nhân duy nhất của ta đã không còn, cho nên hiện tại ta chỉ hy vọng mượn tay ngươi trợ giúp tộc ta vượt qua kiếp nạn.”
Lời Hồng Viêm Thiên nói khiến Diệp Lăng cảm thấy có vài phần đạo lý, nhưng vẫn nhíu mày hỏi lại: “Đám cường giả xâm lấn tộc ngươi là cảnh giới gì?”
“Cảnh giới không cao, nhiều nhất chỉ là Nhị kiếp Tiên Đế, nhưng đã ngàn năm trôi qua, hiện giờ không thể nói chính xác.”
Hồng Viêm Thiên bình thản đáp, Diệp Lăng gật đầu, Nhị kiếp Tiên Đế, kéo theo bất kỳ người nào trong ba huynh đệ Hỏa Gia cũng đủ để giải quyết.
“Nhưng ta chỉ có thể mang một mình ngươi đi, chủng tộc của ta rất đặc biệt, không thuộc về bất kỳ lãnh thổ nào, là một thế ngoại đào nguyên.”
“Dù ta chỉ đường thì ngươi cũng không vào được, cho nên ta chỉ có thể mang ngươi đi, hơn nữa lực lượng còn sót lại của ta cũng chỉ có thể di chuyển một mình ngươi.”
“Sau khi ngươi đến đó, ngươi phát lời thề thiên đạo sẽ trợ giúp Xích Viêm bộ tộc, ta liền tặng cương vực chi tâm cho ngươi.”
“Nếu không, dù ngươi chiếm được cương vực chi tâm thì cũng không thể luyện hóa, bởi vì không có bí pháp của tộc ta, ngươi không thể luyện hóa nó được.”
Hồng Viêm Thiên trực tiếp nói ra yêu cầu, Diệp Lăng nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu, lời y cũng có vài phần đạo lý.
“Được, ta cần phải đi ra ngoài phân phó mấy huynh đệ của ta đã, sau đó ngươi hãy mang ta đi.”
Hồng Viêm Thiên gật đầu bằng lòng, Diệp Lăng nhìn y một cái, trực tiếp phóng lên, mở ra cấm chế của hang động, bay ra ngoài.
Trong đại điện, Mai Sơn lão nhân và Hỏa Gia Tam Ma còn đang không ngừng tìm kiếm Diệp Lăng, thậm chí đang dùng Thiên Đạo Chi Lực tìm dấu vết chiến đấu.
Đột nhiên Diệp Lăng xuất hiện giữa không trung, bốn người giật mình, đều không ngờ rằng Diệp Lăng lại đột nhiên xuất hiện, bọn họ đều cảm thấy ngoài ý muốn.
“Mai Sơn lão nhân, xem ra ngươi đã lựa chọn một con đường chính xác.”
Diệp Lăng nhìn Mai Sơn lão nhân cười nói, thực lực Mai Sơn lão nhân không tệ, hiện nay Lôi Vực cần trụ cột như vậy.
“Nếu ngươi không phải Đế Quân, ta sẽ liều mạng một lần.”
Mai Sơn lão nhân cay đắng nói, đời trước Diệp Lăng là Cửu Kiếp Tiên Đế, dù chênh lệch hiện tại giữa hai người rất lớn, lão cũng biết mình không giết được hắn.
“Được, ta có việc bận, ngươi và Hỏa Gia Tam Ma về Lôi Vực trước, xong việc ta sẽ về.”
“Đúng rồi, Lão Hỏa, các ngươi về đến nơi thì lập tức khai chiến chiếm đoạt, chiếm hết mấy lãnh thổ tam lưu xung quanh rồi tính sau.”
“Nếu có thể, dùng chiến dưỡng chiến, lấy chiến luyện binh, Lôi Cung ta nhất định phải chiếm được Vạn Lôi cương vực này!”
Diệp Lăng chậm rãi nói, con ngươi lộ phong mang, hắn đã nhắm đến Vạn Lôi cương vực này rồi, tuyệt đối phải chiếm được.
Bốn người đều sững sờ, Diệp Lăng không trở về cùng bọn họ mà muốn đi đâu?
“Cung Chủ, ta sẽ đi với ngươi, mặc dù thân phận ngươi không tầm thường, nhưng thế đạo này rất loạn, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.”
Mai Sơn lão nhân xung phong nhận việc, lão biết mình vừa mới thần phục, rất cần làm ra công lao gì đó.
“Không cần, đây là việc riêng của ta, các ngươi trở về rồi nhớ phát triển Lôi Vực cho tốt là được, những chuyện khác sau này hãy nói.”
“Nhớ kỹ, không cần chờ ta trở về, có chuyện gì thì bảo Mạc Tinh liên hệ Tây Vương Mẫu, nói chung, Lôi Cung không được xảy ra chuyện!”
Bốn người đều nghe ra được sự quyết tâm của Diệp Lăng, đều không nói gì nữa, bọn họ gật đầu trực tiếp rời khỏi.
Sau khi bốn người rời đi, Diệp Lăng lại vỗ ghế, dẫn phát cấm chế, trở lại hang động.
“Chúng ta có thể đi rồi.”
Diệp Lăng nói, Hồng Viêm Thiên gật đầu: “Ta phải tiến vào trong cơ thể của ngươi hoặc vào trong thức hải, hiện tại ta chỉ là linh hồn, nhất định phải mượn thân thể của ngươi tẩm bổ.”
“Dù sao sau khi ta mang ngươi đến đó, ta sẽ phải hiện thân lần nữa, nếu không người trong tộc chắc chắn sẽ không tin tưởng một người xa lạ.”
Linh hồn tiến vào thân thể hoặc là thức hải ư?
Diệp Lăng ngẩn người, lập tức nhún vai gật đầu, không sao cả, hắn tài cao gan lớn, không sợ xảy ra chuyện.
“Được, ra ngoài lấy cương vực chi tâm đã.”
Hai người bay ra khỏi động, sau đó Hồng Viêm Thiên chỉ một điểm, một luồng năng lượng trong suốt bọc lấy cái ghế trong chính điện.
Ong ong!
Một quang cầu rung động bay ra khỏi cái ghế, tản ra Tiên Lực cùng với lực lượng mênh mông.
“Đây là Thế Giới Chi Tâm!”
Diệp Lăng đột nhiên trừng mắt, trái tim kích động đập mạnh.
Cương vực chi tâm chó má cái gì, đây rõ ràng là Thế Giới Chi Tâm, là chí bảo mạnh hơn cương vực chi tâm tận mấy cấp bậc.
Thế Giới Chi Tâm chính là bảo vật ngưng tụ từ Hỗn Độn của một tiểu thế giới, tồn tại từ khi khai thiên tích địa.
Tam giới rộng lớn, Thế Giới Chi Tâm cũng không nhiều, hơn nữa đều bị đám đại năng lấy đi từ lâu, dù là Diệp Lăng thì cũng chỉ mới gặp chứ không được sở hữu.
Một lãnh thổ không thể sinh ra Thế Giới Chi Tâm, chỉ có thế giới độc lập giống mới có thể sinh ra nó.
Sau khi Hồng Viêm Thiên thu Thế Giới Chi Tâm vào trong tay mình, y xoay người tiến vào trong đầu Diệp Lăng.
Lập tức, Tiên Lực huy hoàng bao vây thân thể Diệp Lăng, hắn đột nhiên biến mất trong không trung, như chưa từng tới đây.
Không biết bao lâu trôi qua, Diệp Lăng cũng cảm thấy mơ hồ, cảm giác đầu óc có chút ảm đạm, hắn bị cỗ lực lượng kia mang đi.
Khi Diệp Lăng mở mắt ra, hắn đã xuất hiện ở một thế giới chưa từng thấy qua.
Thế giới này non xanh nước biếc, trời xanh mây trắng, Tiên Khí nồng nặc bồi hồi trong không trung, mùi thơm lan tỏa, đó là một thế ngoại đào nguyên.
“Thế giới này không giống như bị địch nhân xâm lấn!”
Diệp Lăng thì thào, Hồng Viêm Thiên ở trong đầu hắn lại lắc đầu, khuôn mặt lộ vẻ vô cùng ngưng trọng.
“Đừng chỉ tin mặt ngoài, bất kỳ việc gì cũng không thể chỉ nhìn bề ngoài, phải nhìn vào bản chất của nó.”