Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1110 - Chương 1111: Diệt Cực Kim Thân, Đột Phá!

Chương 1111: Diệt Cực Kim Thân, đột phá!

Diệt Cực Kim Thân khiến Diệp Lăng dù đã trở thành phế nhân thì lực lượng vẫn vô cùng mạnh mẽ.

Đây là một trong những nền tảng để Thánh Nhân Thanh Đế tung hoành thiên hạ, cũng là một trong những chỗ dựa lớn nhất của Diệp Lăng, nếu chỉ dùng lực lượng, Diệp Lăng có thể lay động cả cường giả Tiên Đế.

Nếu có thêm nguồn Tiên Lực hùng hậu, vậy chênh lệch sẽ rất lớn, dù vậy, đây vẫn là thủ đoạn mạnh nhất của Diệp Lăng.

Diệt Cực Kim Thân đang không ngừng bị đốt cháy, tựa như vàng nung lửa, tản ra hào quang xán lạn mang theo vận vị lộng lẫy.

Hào quang sắc bén như đao phản xạ trong trời đất, Diệp Lăng ở trong đó, trông hắn như một vị thần.

Trái tim Diệp Lăng tựa như lưu ly, tuy hỏa lực dần dần mất đi, nhưng khí thế trong lòng vẫn chưa tán.

Xuy Xuy Xuy!

Hỏa diễm dần biến mất, chỉ còn lại 3 ngọn lửa trên bả vai cùng với đỉnh đầu, được phàm nhân xưng là mệnh môn hỏa – ba ngọn lửa nắm giữ sinh mệnh con người!

Chúng ta thường nghe nói, đỉnh đầu một ngọn lửa, hai vai hai ngọn lửa, tam hỏa bất diệt, vạn tà bất xâm.

Tam hỏa trong tục ngữ cũng là nói về ba ngọn lửa này, ba ngọn lửa này là tượng trưng cho một con người, là ngọn lửa tinh thần vĩnh hằng.

“Tam tai ngũ kiếp, vượt qua một kiếp!”

Diệp Lăng lẩm bẩm, khi hắn ngẩng đầu lên, đột nhiên một đạo sấm sét xuyên qua thiên địa, đánh về phía hắn.

Ầm!

Tiếng sấm chói tai, thiên địa không ngừng rung động, mang theo uy lực diệt thế.

Trong Thánh thành, đám Tiên Tôn Tiên Vương trốn trong nhà kinh hãi nhìn cảnh tượng giữa không trung.

Răng rắc, sấm sét đánh lên người Diệp Lăng, lôi quang tràn ngập toàn thân hắn, nhưng không thể thương tổn hắn chút nào.

Lôi quang chạy khắp thân thể Diệp Lăng, trong lúc lơ đãng đã bị Diệp Lăng thôn phệ hết sạch!

Hắn thân là truyền nhân Lôi Đế, căn bản không sợ bất cứ loại sấm sét nào, kiếp số thì sao, vẫn thuộc về bản nguyên mà Lôi Đế chưởng khống.

Sau khi lôi quang biến mất, Diệp Lăng ngẩng đầu nhìn trong cực quang không xuất hiện kiếp nạn nào, nhưng gió đã nổi lên.

Gió càng ngày càng mạnh, càng ngày càng lớn, càn quét thiên địa, vang lên tiếng rít gào.

Thân thể Diệp Lăng xuất hiện vết thương, tuy có Diệt Cực Kim Thân thất trọng hộ thể, nhưng hắn vẫn bị xé rách da thịt.

Máu tươi chảy ra từ vết thương, thần sắc Diệp Lăng bình thản, gió thì sao, không thể làm hắn sợ hãi.

Ầm ầm!

Cuồng phong như đánh vào ván sắt, thân thể Diệp Lăng bất động, tản ra thần quang mịt mờ.

Cuồng phong dần dần biến mất, Diệp Lăng lại chống chọi qua một tai nạn nữa.

Rồi lại một đạo sấm sét xuất hiện, nó như Cuồng Long xé rách hư không, khí tức bạo ngược, lao thẳng về phía Diệp Lăng.

Rống!

Thậm chí Diệp Lăng còn nghe thấy tiếng rống phẫn nộ trong không trung, tựa như thiên đạo phẫn nộ gào thét.

Ùng ùng!

Sấm sét bổ vào thân thể Diệp Lăng, lực trùng kích đánh bay Diệp Lăng, hắn ngã mạnh xuống mặt đất.

Phụt!

Diệp Lăng phun ra một ngụm máu đen, đây là ám thương, là tai họa ngầm tích lũy trong cơ thể hắn vì chiến đấu hoặc vì vội vàng đột phá lúc trước, lúc này nó hoàn toàn bị tiêu trừ vì một lần Lôi Kiếp.

Tam tai ngũ kiếp, không chỉ là tai nạn, còn là lịch lãm, bất đồng duy nhất chính là lần này là một hồi lịch lãm sinh tử.

Sau Lôi Kiếp, bầu trời đột nhiên hạ mưa, nước mưa giáng xuống mặt đất.

Ù ù!

Giọt mưa như bọt nước lại đập cho cả vùng phải run rẩy, thậm chí có vùng đất đã bị đập xuyên.

Họa Nịch Thủy!

Đây là kiếp nạn kinh khủng nhất trong ngũ kiếp, Nịch Thủy khủng bố đến mức không kẻ nào có thể mặt không đổi sắc vượt qua.

Trong Thất Quang trận tại Yêu Thánh cung, Nịch Thủy đã mang đi tính mạng của không biết bao nhiêu Tiên Đế Tiên Tôn.

Thùng thùng, tiếng rơi nặng nề, Nịch Thủy rơi xuống người Diệp Lăng, đục ra những lỗ máu trên da thịt hắn!

Lỗ máu còn bốc lên khói xanh cuồn cuộn, khiến người ta cảm thấy rợn cả tóc gáy, tê cả da đầu, không ngờ được rằng nó còn có hiệu quả ăn mòn đáng sợ như vậy.

Trán Diệp Lăng nhíu lại, hắn cảm thấy đau đến cực hạn, hơn nữa hắn cảm giác những giọt mưa liên miên không ngừng kia như những ngọn núi đang giáng xuống, không ngừng cuồng oanh loạn tạc thân thể hắn, làm hắn khó mà chịu đựng được, trong nháy mắt, xương cốt trong cơ thể hắn đã bị đập gãy.

Diệp Lăng phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc uể oải, trong cơ thể Tiên Khí rất hỗn loạn, nhưng ánh mắt hắn lại càng ngày càng sáng.

“Có thể mượn cơ hội này đột phá Diệt Cực Kim Thân bát trọng!”

Đôi mắt Diệp Lăng sáng óng ánh, Diệt Cực Kim Thân chính là thần thông dùng tai nạn để luyện thể, cơ thể hắn trực tiếp vận chuyển pháp môn Diệt Cực Kim Thân.

Nịch Thủy vẫn rơi, cơ thể Diệp Lăng không từng tản ra từng luồng kim quang, xương cốt của hắn bị đập gãy từng tấc từng tấc một.

Thùng thùng!

Âm thanh như tiếng gõ trống, lưng Diệp Lăng đã cong xuống, tròng mắt trừng to, tơ máu rậm rạp.

“Bất diệt không phá, phá rồi lại lập, ngưng chi vi tinh, hành chi vi phách!”

“Diệt Cực Kim Thân bát trọng, đột phá!”

Đột nhiên Diệp Lăng gầm lên, ngay sau đó, kim quang phóng ra từ thân thể hắn phi thẳng lên cao.

Kim quang vạn trượng xuyên thấu mây đen cuồn cuộn, trong cơ thể Diệp Lăng xuất hiện thanh âm Long Ngâm không ngừng rung động dưới lớp da thịt của hắn.

Lực lượng!

Lực lượng mạnh mẽ tràn ngập toàn thân, động một cái cũng khiến cho hư không đổ nát.

Lực lượng mãnh liệt chậm rãi du tẩu trong cơ thể, xương cốt gãy từng khúc khôi phục trong nháy mắt.

Xương cốt tản ra kim quang, như Lưu Ly Kim Thân, đây là biểu tượng thân thể đã đạt tới cực hạn.

Họa Nịch Thủy dần biến mất, sau khi nó hoàn toàn biến mất, cực quang nối liền trời đất trong không trung như bị một người nắm lấy quăng mạnh.

“Tai họa thứ ba!”

Con ngươi Diệp Lăng khẽ động, cực quang gào thét trong không trung, hư không văng tung tóe từng tấc.

Cực Quang đột nhiên đánh về phía Diệp Lăng.

Ùng ùng!

Một đầu cực quang nện lên thân thể Diệp Lăng, từng tấc cực quang nổ tung.

Thịch thịch thịch!

Diệp Lăng lùi lại, cực quang kia lại hung hăng đập tới, hắn dùng hết sức ngăn cản, lại chỉ có thể không ngừng lui lại.

Răng rắc, cực quang dần gãy hết.

Sau khi cực quang hoàn toàn vỡ vụn, Diệp Lăng mềm nhũn, quỳ một gối xuống mặt đất.

“Hai kiếp cuối cùng!”

Con ngươi Diệp Lăng càng ngày càng sáng!

Bình Luận (0)
Comment