Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1121 - Chương 1122: Đỉnh Thiên Vương Sơn

Chương 1122: Đỉnh Thiên Vương Sơn

Diệp Lăng không rời đi, hắn ngồi trên đỉnh Thiên Vương Sơn, lẳng lặng chờ đám người tham lam xông lên.

Hắn biết dù hắn đi thì cũng không thoát được, nếu hắn luyện hóa kim liên vào lúc đại quân tấn công, vậy đó chính là tử cục, cho nên hắn cứ chờ như vậy.

Cả đêm, thương thế của hắn đã khôi phục bảy tám phần, hắn cầm Thanh Phong Kiếm chờ đợi, chờ đám không biết sống chết kia xông lên.

Đỉnh Thiên Vương Sơn chỉ có một đường nhỏ chật hẹp, dễ thủ khó công, sở dĩ Diệp Lăng chọn đến nơi này chính là để giết người!

Đúng, chính là giết người, để lập uy, hắn muốn toàn bộ giang hồ đều run rẩy dưới lưỡi kiếm của hắn, nếu như có thể, hắn nguyện ý trở thành Quý Vũ Minh thứ hai!

Hắn nguyện ý cả đời bêu danh, chấp nhận bị toàn bộ giang hồ truy sát, nguyện ý trở thành ma đầu tội ác ngập trời.

Nguyện vọng của hắn chỉ có một, trở thành cường giả Thần Cảnh, kéo Hồng Linh ra khỏi Cửu U Địa Phủ, không ai có thể ngăn cản hắn!

Khi ánh rạng đông vừa ló, từng bóng người vọt tới, đôi mắt Diệp Lăng hiện lên lãnh ý sát phạt.

Bạch!

Trường kiếm lao đi, một đạo kiếm quang một người chết, một mình Diệp Lăng thủ trên con đường hẹp, không người nào có thể đi lên!

Cứ như vậy, một mình Diệp Lăng giết cả ngày, trên sơn đạo Thiên Vương Sơn đã tràn đầy thi thể, Diệp Lăng vẫn tiếp tục giết.

Đến khi không kẻ nào dám bước lên, mọi người đều kinh hồn bạt vía, sợ hãi tới cực điểm.

“Kẻ nào dám tham niệm Cửu Biện Kim Liên, đừng trách ta vô tình!”

Diệp Lăng chậm rãi nói, rồi xoay người rời khỏi, nhưng đúng lúc này, một cường giả phái Thiên Sơn trừng mắt quát to.

“Diệp Lăng!”

Cái tên quen thuộc như vậy, kẻ kia lại xa lạ như thế, nhưng y tin chắc mình không nhìn lầm.

Biết nhau từ nhỏ đến lớn, không thể nào nhìn nhầm, vì vậy thân phận Diệp Lăng bại lộ, cả giang hồ đều biết!

Tên phế vật phái Thiên Sơn, kẻ si tình si ngốc chờ đợi một người chết, kẻ chờ một người chết 10 năm mà lãng phí đời mình.

Bây giờ, hắn đã thay đổi, trở thành Nhất Kiếm Vô Địch, cường giả khiến thiên hạ sợ hãi!

Ngày hôm sau, lại có người vọt tới đỉnh núi, nhưng chỉ có hơn trăm cường giả, bị Diệp Lăng tiếp tục giết không tha ai.

Ngày thứ ba, ngày thứ tư, trên sơn đạo Thiên Vương Sơn, mỗi ngày đều tràn đầy mùi máu tanh gay mũi, tràn ngập mười mấy dặm.

Nhưng mỗi ngày vẫn có người không ngừng quấy rối Diệp Lăng, không cho hắn an tâm luyện hóa Cửu Biện Kim Liên, nếu không nguyện vọng của bọn họ sẽ không bao giờ thành hiện thực.

Đến ngày thứ sáu, trời vừa sáng, Diệp Lăng cầm trường kiếm, tròng mắt đỏ lên, nhìn chòng chọc vào sơn đạo nhỏ hẹp.

Kiếm trong tay hắn xoay ngược lại, kiếm quang chảy ra, đại biểu cho sát cơ vô cùng kinh khủng đang chứa đầy trong nội tâm hắn!

Nhưng mấy phút sau, kiếm trong tay Diệp Lăng rớt xuống đất, hắn trừng mắt, nhìn nữ nhân phong hoa tuyệt đại đi trên sơn đạo!

Nàng mặc hồng y, ánh mắt rưng rưng, bước từng bước về phía Diệp Lăng!

“Hồng Linh!”

Hai chân Diệp Lăng mềm nhũn, ngã quỳ trên mặt đất, nước mắt ròng ròng, tất cả chiến ý sắc bén của hắn đều biến mất.

Hắn đau khổ hành tẩu giang hồ vì nữ nhân trước mắt này, nhưng hiện nay nàng lại xuất hiện!

“Ngươi đi đâu?! Ngươi đã đi đâu?!”

Diệp Lăng gào khóc, giống như một đứa trẻ mất đi tất cả, khiến kẻ khác nhìn mà chua xót.

Hồng Linh ngửa đầu không dám nói lời nào, trong hốc mắt tràn đầy nước mắt, nàng hít sâu một hơi, mỉm cười.

“Ta được người cứu, ký ức hoàn toàn biến mất, mãi cho đến ba năm trước mới khôi phục lại.”

“Ta vẫn luôn tìm ngươi, nhưng lại nghe nói ngươi mất tích, đến hai ngày trước, ta mới nghe tin ngươi ở Thiên Vương Sơn!”

“Diệp Lăng, đừng... tạo sát nghiệt nữa, ta đã trở về!”

Diệp Lăng gật đầu thật mạnh, ôm chặt Hồng Linh, gào khóc thống khổ, thân thể không ngừng run rẩy.

Mười phút sau, Diệp Lăng buông Hồng Linh ra, hắn cười to, lấy ra Cửu Biện Kim Liên từ trong lòng.

“Nó không còn tác dụng gì, người thân yêu nhất của ta đã trở lại rồi, cuộc đời này ta không còn gì hối tiếc!”

Khi hắn dứt lời, thân thể hắn chấn động, máu tươi chảy ra từ khóe miệng.

“Vì sao ngươi không né?! Vì sao?!”

Hồng Linh trừng mắt, lòng nàng rối loạn, tay nàng đang cầm một thanh chủy thủ, nó đang cắm vào trái tim Diệp Lăng.

“Ta không muốn tránh, dù chết trong lòng ngươi, ta cũng chấp nhận.”

“Ta không muốn hỏi vì sao, bởi vì ta sợ mình sẽ thương tâm!”

Diệp Lăng mỉm cười, tay đẩy một cái, máu tươi bắn ra từ lồng ngực, hắn ngã xuống từ vách đá vạn trượng.

“Diệp Lăng!”

Hồng Linh quỳ rạp xuống đất, điên cuồng gào thét, hai mắt đẫm lệ mông lung.

Nàng bị uy hiếp, bị mười đại tông môn dùng phụ mẫu nàng uy hiếp, nếu Diệp Lăng không chết, không lấy được Kim Liên, phụ mẫu nàng sẽ chết.

Nàng vốn nghĩ rằng Diệp Lăng sẽ tránh, sẽ giết nàng, như vậy nàng liền được giải thoát, nhưng bây giờ, trái tim nàng như bị xé nát.

Khi Diệp Lăng rơi xuống vách đá, trên sơn đạo, cường giả điên cuồng vọt tới đỉnh núi, lập tức khai chiến.

Máu chảy thành sông, tính mệnh rẻ mạt, mọi người đều lâm vào tranh đoạt điên cuồng.

Chỉ có Hồng Linh quỳ rạp xuống đất, dường như không còn cảm xúc.

Lời nàng nói đều là thật, nàng mất ký ức, ba năm trước mới tìm lại được, nhưng bị môn chủ một đại tông môn giam giữ.

Nhưng giờ nam nhân nàng mong nhớ bao nhiêu năm lại chết trong tay nàng.

Lòng nàng rỉ máu!

“Ha ha Ha ha!”

“Cướp đi, đoạt đi, ta sẽ khiến các ngươi trả cái giá thật lớn!”

Tiếng kêu thảm thiết của Hồng Linh bị bao phủ trong âm thanh chém giết, nàng xoay người rời đi, biến mất khỏi đỉnh núi.

Hai năm sau, cha mẹ Hồng Linh già đi, trên giang hồ có thêm một nữ ma đầu!

Một nữ ma đầu khiến vô số danh môn chính phái nghe tên đã sợ mất mật, một mình nàng độc hành chém giết trong giang hồ.

Vô số danh môn chính phái đã chết trong tay nàng, đừng nói chuyện đạo nghĩa với nàng, nàng giống như một sát thủ vô tình, không ngừng hành tẩu bên bờ tử vong, không ai có thể trốn thoát.

Sau mỗi lần giết người, nàng đều ném lại khăn lụa đỏ nhuộm máu tươi!

Không ai biết vì sao, nhưng bọn họ đều biết vì sao Hồng Linh giết người.

Kẻ luyện hóa Cửu Biện Kim Liên lúc trước không đột phá đến Thần Cảnh, chỉ thành nửa bước Thần Cảnh.

Nhưng trong sự truy sát của gã, tu vi Hồng Linh cũng khiến mọi người kinh hãi.

Nửa bước Thần Cảnh!

Ba năm tinh phong huyết vũ, làm cho giang hồ chìm trong sự tĩnh mịch.

Cuối cùng bọn họ không chịu được nữa, bọn họ bạo phát, bọn họ muốn giết Hồng Linh, báo thù cho anh linh đã chết của môn phái bọn họ.

Vì vậy nửa tháng sau, đỉnh Thiên Vương Sơn lại có một thân ảnh như tử thần lấy mạng!

Người này, là Hồng Linh đã thành Tu La ma nữ!

Bình Luận (0)
Comment